TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 60
Cứng đối cứng

Những rễ cây dày đặc xé vươn mình từ mặt đất cố gắng quấn lấy chân tôi! Trong chớp nhoáng, Kugizume cắt đứt chúng còn tôi nhảy lùi theo phản xạ. Một lời khen mỉa mai gần như thoát ra khỏi đầu lưỡi tôi. Một lời khen ngợi dành cho kẻ đã sử dụng thành thạo sức mạnh trái ác quỷ như Magellan và những con rồng độc.

Mặc dù vậy, lời khen không bao giờ thoát ra khỏi miệng tôi. Chúng biến mất cùng lúc hệ thống hiện lên thông báo mà tôi không ngờ tới.

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi!

Nếu chỉ có 1 cái thì không có vấn đề gì. Vấn đề là khi tôi tắt nó đi thì 4 thông báo tương tự tiếp tục xuất hiện.

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi!

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi!

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi!

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi!

Rễ cây mọc từ chân Kowalik lan ra mọi hướng. Một mạng lưới rễ rộng lớn của những bộ rễ chạy dọc và xuyên vào mặt đất giống như những con rắn tản ra tìm kiếm bữa ăn. Khuôn mặt nhăn nhó của hắn chứng tỏ rằng bất kể cái quái gì hắn đang cố làm còn tốn sức hơn cả việc tạo ra robot gỗ khổng lồ vừa rồi.

'Và đừng hòng nghĩ rằng tao đứng im cho mày làm gì thì làm' "[Rankyaku]: STORM!" Khá là hiếm khi tôi hô to chiêu thức của mình.

Cơn lốc lưỡi hái giáng xuống người sử dụng Trái Ác quỷ với cùng sức công phá làm con thủy quái Lorthos phải rút lui nhiều tuần trước. Những rễ cây bị chặt đứt. Những tấm khiên bằng gỗ bảo vệ cơ thể của Kowalik cũng bị chẻ đôi và cắt vào người hắn.

Các thông báo sát thương hiện lên tràn ngập... nhưng bằng cách nào đó, tốc độ hồi phục của hắn còn mạnh hơn.

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

Một giọng nói vang lên từ đám cát bụi vừa hình thành. " Sparrow, ta muốn ngươi biết rằng ta cực ghét sử dụng chiêu thức này. Nó quá phí phạm."

Level của tên cướp biển bắt đầu lên trên 90 và rõ ràng đòn tấn công của tôi hoàn toàn vô tác dụng. " Con mẹ nó. Nhắm vào đầu." Lao về phía trước, tôi vung Kugizume ra với mục đích cắt phăng đầu của hắn, thì bị bàn tay màu xanh rêu làm chệch hướng cổ tay tôi.

" Tuyệt kĩ bí mật-"

Một loại vỏ cây mới bao bọc lấy tên cướp biển khi level của hắn vượt qua 96. Mặt đất, cây cối, bắt đầu khô héo, bạc màu như kiểu chúng bị rút cạn sự sống vậy. Mẹ nó, cả hòn đảo này đang chết dần.

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

Báo động!

Đối thủ của bạn đã thăng lên 1 level! 3% Hp tối đa được phục hồi

" Fuck Fuck Fuck-" Tôi xoay người thoát ra khỏi bộ rễ và lần này tôi hoảng loạn thật chứ không đùa. Theo phản xạ tôi tung thêm phát [Rankyaku] vào người hắn nhưng lần này hoàn toàn vô dụng. Lưỡi hái màu xanh hoàn toàn bị chặn đứng bởi bộ giáp mới.

" Gỗ Adam!"

Kowalik thốt ra từ cuối cùng trong tuyệt chiêu của hắn trong lúc tôi... nhìn chằm chằm. ôi biết tôi đang nhìn chằm chằm nhưng không thể nào ngăn được. Nó giống như xem một chiếc xe buýt bị tai nạn hay chiếc trực thăng đang quay cuồng trên bầu trời. Đôi mắt bạn bị dính vào cảnh tượng đó mà không thể dứt ra.

Và hiện tại tôi trở nên sợ hãi. Sợ hãi giống như những giây phút đầu tiên tôi đối mặt với BlackJack

Oaken Fist' Kowalik, thuyền trưởng, lv104

Con quái vật cao 4 mét bắt đầu đi chuyển thoát khỏi vị trí mà nó đã cắm rễ

Tiếng bước chân phá vỡ trạng thái sợ hãi của tôi và tâm trí tôi bắt đầu chạy đua. 'Jack mày làm gì vậy? Mày tốt hơn thế. Mày không còn yếu đuối nữa. Đứng trước mặt mày chỉ là một cái cây không hơn không kém. Nhanh chóng tỉnh tạo lại rồi chặt cái cây đó xuống.' Tôi liên tục lùi lại để tạo khoảng chác nhằm có thời gian đọc [Quan sát]

Thật không may cho bài lên dây cót tinh thần của tôi... những gì tôi đọc được khiến mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn.

' Có lẽ mình nên tập trung vào mặt tích cực.' Tôi cố gắng động viên bản thân trong lúc tránh né cặp hàm gỗ nhô ra từ cánh tay tên Kowalik. 'Hãy cảm thấy nhẹ nhõm vì LUK của hắn đứng im trong khi DEX giảm xuống..tổng cộng.. hai điểm.' Đúng thế... đó là điều nên làm... tập trung vào mặt tích cực.'

Bất cứ điều gì để đánh lạc hướng khỏi thực tế VIT của hắn biến thành '&7#?*' còn STR thì hiển thị [ Đang dao động]

Thêm nhiều cành cây bay ra từ lòng bàn tay của Kowalik trong nỗ lực bắt trói tôi dùng Kugizume chém thật mạnh để ngăn cản ý định này. Chỉ là sau khi thanh kiếm bị chặn rồi mắc kẹt lại thì tôi mới nhận ra đây là ý tưởng tồi. Thứ gỗ huyền thoại này quá cứng.

Một nhánh cây màu nâu lặng lẽ uốn quanh mắt cá chân tôi làm tôi ấn nút nguy hiểm trong đầu. 'Kamisori' đưa tôi ra khỏi tình trạng nguy hiểm và tôi tạm thời... buộc phải từ bỏ thanh kiếm vẫn còn đang mắc kẹt bên phía kẻ địch.

" Ồ! Trò mới sao?" 'Oaken Fist' nhận xét bằng tiếng cười gần như đe dọa. " Ta chưa từng thấy Kibin sử dụng kĩ năng này."

Tôi quay trở lại bãi biển, xung quanh là những xác người nằm la liệt bất tỉnh. Ở trên cao, trên những đám mây, Kiwi vẫn ở đó như những gì tôi đã huấn luyện. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu tôi rằng cái áo giáp này của hắn ngốn cực kì nhiều năng lượng để duy trì nên hắn mới phải rút cạn toàn bộ sự sống trên hòn đảo.

Không hoàn toàn chắc chắn, nhưng nếu phải đánh cược, tôi có thể đợi hắn cạn kiệt sức lực quay trở lại trạng thái ban đầu. Thêm vào đó hắn cũng chả đi đâu được nữa vì con tàu đã bị phá hủy. Hắn có thể đóng một con tàu mới trong chớp nhoáng, nhưng đừng hòng vì tôi sẽ liên tục phá bĩnh.

Tổng hợp lại các điều trên.... đây dường như là kế hoạch hoàn hảo. Tôi đã học được một bài học quan trọng về việc khi nào nên chạy để tránh bỏ mạng vô ích như lần chạm trán Eustass

Yeah..kế hoạch tốt..kế hoạch chắc chắn... vấn đề là... có một thứ mà tôi muốn thử trước đã.

Để chiến thắng, tôi cần dồn toàn lực vào một đòn duy nhất.

* Điểm còn lại (105)=>(0)*

DEX (504) - (609)

Một cơ hội, chỉ một cơ hội. Thế nên chúng ta cần càng nhiều DEX càng tốt. Đây là thứ khá vô dụng trong lúc chiến đấu bình thường nhưng lại cực kì có hiệu quả trong trường hợp này.

Đây chắn chắn không phải là thứ 'sức mạnh' mà tôi tìm kiếm.

Với tiếng hét lớn, cơ bắp trên người tôi bùng nổ, xé toạc bộ đồ.

STR của bạn đang được nhân đôi!

DEX của bạn đang bị giảm một nửa!

STR (440 x2) ->(880)

DEX (609 x0.5) -> (304.5)

Có lẽ... đây là điều điên rồ. Sự liều lĩnh nhất của tôi. Tôi biết bỏ chạy mới là quyết định khôn ngoan nhất. Tôi biết rõ điều đó. Nếu canh bạc này thất bại, tôi sẽ lặp lại sai lầm như lần chiến đấu với băng Kid. Ý tôi là... có bao nhiêu nhân vật shounen chơi power-up như này xong ăn cả rổ hành?

STR của bạn tăng lên gấp 3!

DEX của bạn giảm xuống gấp 3!

STR (440 x3) => (1.320)

DEX (609 x0,33) => (203)

Rất nhiều. Bạn có thể gọi tôi là tên ngu dốt.

Nhưng.. tôi phải biết. Nếu tôi chạy bây giờ.... thì tôi sẽ thức trắng đêm... suy nghĩ mãi, luôn tự hỏi rằng...

Nếu tôi giành chiến thắng bằng cách này thì sao.

[Adrenalin Rush] Kích hoạt!

STR (1.320+ 70%) => (2.244)

Đôi mắt sắc nhọn nhìn tôi khi hình dáng cao chót vót hiện ra từ rừng cây và một giọng nói vang vọng từ kẻ trông như như sinh vật Ents trong chúa nhẫn. " Ngươi lắm trò phết đấy, Sparrow. Nhưng ngươi nghĩ rằng... có thể đánh trúng ta trong cái hình dạng như vậy?"

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, những tia chớp nhỏ màu xanh lam nhảy múa trên người tôi. Tóc gáy tôi dựng đứng và hơi ấm lạ lùng nổi lên trong ngực. Đây là sức mạnh của [Perk] mà tôi mới mở khóa gần đây.

Kiểm tra xem nó có thực sự hoạt động không.

[Spark of Celerity] Kích hoạt!

DEX (203+ 315%) => (842,45)

" Ngon!"

Đây là kiểu khoảng khắc ' Chớp mắt và bạn bỏ lỡ nó'. Tôi [Soru] với tốc độ còn nhanh hơn những gì mà Kowalik từng thấy. Hắn còn đang có ý nghĩ rằng tôi sẽ chậm lại bởi đống cơ bắp kia... hắn chưa sẵn sàng phòng thủ.

ĐÒN CHÍ MẠNG!

Gỗ Adam

Loại vật liệu thần thoại thách thức mọi logic, có khả năng chống đỡ hỏa lực của đạn pháo tốt hơn bất cứ kim loại nào từng được sản xuất... vỡ vụn.

Đôi mắt của Kowalik, trước đây tràn đầy sự chắc chắn, tự tin, và sắc sảo hiểm ác, giờ rỗng tuếch. Miệng hắn há hốc nhưng ko có phát ra tiếng động nào. Để tạo ra âm thanh thì cần không khí nhưng hiện ko còn một chút không khí nào trong lá phổi xẹp lép của hắn.

One Piece nổi tiếng là chuyên gia cười vào mặt sinh học cơ bản. Tất cả chúng ta đều biết điều đó. Đối với mọi loại thương tích chết người tồn tại, thì kiểu gì cũng có người sống sót sau thương tích đó. Mẹ nó, bị cắt thành nghìn mảnh vẫn còn sống nhăn răng được cơ mà.

Tuy nhiên, điều cần phải nhớ những người như thế được cho là ngoại lệ. Chỉ vì thế giới này có những người có thể bật dậy sau khi bị đánh mạnh đến nỗi xương ức của một người bình thường bị nghiền thành bột … không có nghĩa bất kỳ ai cũng có thể.

Kể cả đó có là 'Oken Fist' đi chăng nữa.

Tên cướp biển bị đánh bay khỏi bộ giáp cứng của hắn và xuyên thẳng vào khu rừng chết, nơi cơ thể hắn lăn lộn qua những thân cây, bụi rậm héo úa.

Các chi co giật khi level của hắn giảm đi 4 cấp. Hắn cố gắng thay thế lớp giáp bị vỡ bằng lớp giáp mới nhưng tôi đã đứng trước mặt hắn.

Như đã nói từ trước, Petilacounan không phải là một hòn đảo lớn. Một số hải đồ thậm chí còn không buồn liệt kê nó vào.

Vì vậy không có gì ngạc nhiên vào thời điểm [Spark of Celerity] hết 40 giây, tôi đã chạy tới bãi biễn trong khi vác cái xác ngoại cỡ ở trên vai.

+ 3215 Exp!

Bạn đã đạt đến Lv. 69!

Bạn có 30 điểm để sử dụng!

' Vẫn còn đủ nguyên vẹn để lĩnh tiền thưởng. Không thể lãng phí khoản tiền khổng lồ này đúng ko?'

Cơ bắp của tôi bắt đầu xẹp dần và tác dụng phụ xuất hiện. Những cơn đau nhói, tê buốt chạy khắp người nhưng tôi ko bận tâm. Nhất là khi có một đống gỗ Adam vụn ở trước mặt.

' Thực sự không biết nên làm gì với đống này nhưng mà nếu bỏ lại thì quá lãng phí. Ngay cả khi chúng bị đập nát thì gỗ Adam vẫn là gỗ Adam.'

[Inventory] của tôi giờ như kiểu nơi cất giữ hàng quý hiểm mà chưa biết bao giờ dùng. Trái ác quỷ chim toucan, thanh katana có tri giác Yatagarasu, gỗ Adam.... Giờ cần thêm gì nữa?

"Spaaaarrow!"

Sự chú ý của tôi chuyển sang bên trái, nơi tên Reyhan đẫm máu điên cuồng cầm thanh kiếm nứt trong tay. Tên này lúc nãy đã ăn trọn vết chém ngang ngực giờ đang giàn giụa những giọt nước mắt giận dữ.

Nhìn chung, tôi khá ấn tượng khi hắn tỉnh lại nhanh tới thế. Tôi thực sự nghĩ đã loại bỏ hắn từ sớm.

" Đơn kiếm phái-"

'[Shigan]!'

Tay kiếm sĩ nhìn xuống ngực mình bị đục thủng một lỗ lớn rồi ngã xuống. Máu phun ra từ cái lỗ đó và hắn lẩm bẩm lời cuối cùng trước khi chết.

" Thuyền.... trưởng...tôi....xin...lỗi!"

+1,090 Exp!

Khi tôi nghe lời trăn trối cuối cùng của hắn và nhìn thanh kiếm mẻ tuột khỏi tay hắn... một ý nghĩ chợt lóe trong đầu tôi.

' Từ bao giờ mình không đếm được bao nhiêu kẻ mình đã giết?'

Cảm giác...kì lạ... xuất hiện trong tâm trí tôi. Quay trở lại những lần tiêu diệt truy tìm cướp biển đầu tiên như 'Mulligan' McCarthy và những đàn em của hắn, tôi vẫn còn nhớ rõ số người tôi giết. Nhưng ít nhất lúc đó tôi từng cố gắng từng chút để bắt sống chúng.

Từ lúc nào tôi từ bỏ làm vậy?

'Liệu mình có phải kẻ xấu?'

Ý nghĩ thật kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ cố gắng thuyết phục ai hay cả bản thân rằng tôi thuộc về 'phe tốt'. Mọi chuyện đã đi quá xa rồi. Bạn không thể tự gọi mình là 'tốt' khi bạn đã biến nó thành cuộc thập tự chinh cá nhân để làm sạch đại dương khỏi những cái xấu xa bẩn thỉu. Tôi coi bản thân là kháng sinh đi tiêu diệt mầm bệnh trên biển.

Nhưng có phải tất cả những người mà tôi giết có thực sự đáng chết? Phần lớn bọn chúng là rác rưởi, không có gì phải bàn cãi về điều đó... nhưng liệu tất cả bọn chúng đều không thể cứu vãn, thay đổi được? Liệu có ai gặp phải trường hợp như Koby và Alvida? [Quan sát] không cho tôi biết mấy việc này.

Tôi nhíu mày khi xem xét trường hơp kể trên. 'Liệu trước kia, mình từng vô tình giết một 'Koby'? Một người xui xẻo bị mắc kẹt ở nơi tồi tệ và đang cố gắng hết sức sống sót qua ngày?'

Một ký ức hiện lên trong đầu tôi. Vào cái ngày tôi nhắm tới Mira-Jane. Có rất nhiều tên tôi giết hết sức dã man vào hôm đó, trong đó có một người mà tôi nhớ đã hét lên ' Đừng! Làm ơn, tôi-' trước khi tôi cho hắn im lặng mãi mãi. Đó có thể là một 'Koby'? Rất có khả năng hoặc đơn giản hắn ta chỉ mong muốn được sống mà đi cầu xin.

' Nhưng liệu cái 'khả năng' lỡ tay giết nhầm người vô tội có ảnh hưởng tới hành động sau này của tôi?' Tôi để ý nghĩ này lẩn quẩn trong đầu một chút. Cảm nhận sức nặng đạo đức của nó đối với lương tâm của tôi trước khi đưa ra quyết định... hoàn toàn không.

Cuộc sống không công bằng. Mỗi ngày, trên khắp thế giới, có bao nhiêu người ko đáng chết lại mất mạng. Tôi sẽ ko để bất cứ vận cản nào làm ảnh hưởng tới quyết tâm của mình chỉ vì tôi lỡ giết một,hai người ko đáng chết.

Tôi đoán điều tôi đang cố nói là, bỏ qua tất cả những vấn đề đạo đức và tự kiểm điểm về hành vi của mình, tất cả chỉ xoay quanh việc bạn có thể ngủ một cách yên lành vào ban đêm hay không.

Và để tôi kể cho bạn nghe, khi tôi ngả lưng xuống chiếc đệm cỡ lớn.

Tôi ngủ ngon như một đứa trẻ.

21

3

5 tháng trước

5 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.