TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Nhiệm vụ bất khả thi?!

*Vài giờ sau *

Tôi... tôi vẫn ko hiểu những gì xảy ra trong ngày hôm nay. Kể cả khi tôi tua lại toàn bộ chúng... vô lý vãi

Nó bắt đầu như sau. DuGalle là một người cứng rắn điển hình, như bất kì ai vấp phải tình huống đó. Bằng may mắn khó tin, tôi tránh được khỏi việc bị hải quân bắt. Một kì tích có thể được hỗ trợ bởi lời nói đầu tiên thốt ra từ miệng tôi ' Tôi đầu hàng và tôi sẽ đền bù cho mọi thiệt hại'. Có lẽ đây là lần đầu tiên gặp trường hợp như thế này nên khuôn mặt của anh ta biểu cảm hơi kì lạ.

Sau khi được 'hộ tống' chứ ko 'bị bắt' tới căn cứ hải quân ở phía nam thành phố, tôi đã giải thích cho thiếu tá Horner và thế đéo nào, người này chấp nhận lời giải thích một cách dễ dàng. Tôi thề là tôi sốc cực luôn. Nếu tôi mà ở vị trí của anh ta thì còn lâu tôi mới tin.

Hay...hay anh ta biết cấp trên đang muốn tuyển mộ tôi? Có thể ko nhỉ? [Quan sát] chắc chắn ko thu được bất kì tin tức kiểu vậy. Ko thể biết được mấy căn cứ hải quân chia sẻ bao nhiêu thông tin cho nhau. Liệu bọn họ âm thầm có bản hồ sơ lưu hành nội bộ về tôi mà tôi ko hề biết? AAAAAA! Suy đoán kiểu này chả đi đâu tới đâu được. Tốt nhất là đặt nó xuống.

Chúng tôi vừa định tính toán xem việc sửa chữa sẽ đốt bao tài sản của tôi thì một cận vệ hoàng gia tên ''Vasili' xuất hiện trong căn cứ hải quân với dáng vẻ đầy mồ hôi và rõ ràng là bị ép phải rời khỏi vùng an toàn của ông ta. Nữ hoàng đã được người con trai tới thăm trong chốc lát và hiện đang 'khăng khăng' rằng... tôi trích dẫn nguyên lời của bà ấy. ' người bạn nhỏ của barty' cùng ăn tối với bà ấy.

Và giờ các bạn đã bắt kịp mọi thứ rồi đúng ko?

Ngồi bên trái tôi là Nữ hoàng/ bệnh nhân mất trí nhớ đang kể chuyện về thời điểm Kuma lúc 4 tuổi bị trầy xước đầu gối vì đi đánh nhau bằng gậy

Như tôi đã nói lúc đầu. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này.

"Ehehehehe." Nữ hoàng ré lên cười. " Thằng bé là một đứa trẻ bướng bỉnh như vậy đấy." Trong khi Connie vỗ nhẹ vào cánh tay tôi như những người già thường làm, tôi nhìn quanh căn phòng cố gắng cảm nhận những người làm ở đây. Mặc dù biểu hiện của họ hơi căng thẳng, nhưng xem ra đây là hành xi ứng xử bình thường của nữ hoàng.

" Con có chuyện gì sao?" Nữ hoàng hỏi, vẻ mặt hơi trầm xuống.

Tôi quay lại phía người phụ nữ lớn tuổi và nở nụ cười tươi nhất. " Dạ không ạ." Tôi cười trấn an. " Cháu xin lỗi một lần nữa vì đã gây ra sự việc ồn ào trong thành phố."

Connie siết chặt cánh tay tôi - mặc dù tôi hầu như không cảm thấy gì -rồi nở một nụ cười toe toét. " Con ko cần phải lo lắng về điều đó. Barty đã bảo với ta rằng là do mấy đứa xích mích với nhau chút thôi."

Một trong những cánh cửa chính bị mở tung, khiến người đứng gác cửa ở đó giật mình, rồi một người quản gia tiến tới bàn ăn, 2 tay siêt chặt đầy lo lắng.

"Thần xin lỗi một cách sâu sắc nhất vì đã làm gián đoạn bệ hạ." Người quản gia nói thành khẩn. " Nhưng thần cần phải thông báo cho bệ hạ là... Đã có.. phát hiện.. trong nhà bếp. Một đầu bếp đã tìm thấy nó trong tủ chứa thực phẩm khi chuẩn bị món tráng miệng.”

Không đợi câu trả lời, người quản gia ra hiệu ' nhanh lên' về phía người hầu thứ hai đang đợi bên ngoài, người sau đó bước vào mang chiếc túi chứa đầy những quả mà tôi tin rằng là ổi. Một loại trái cây có vỏ xanh và phần giữa hồng ngon. Điều ngạc nhiên là người cầm túi cố gắng cách xa chiếc túi nhất có thể. Như kiểu là sợ bị nó nguyền rủa vậy.

Khi người hầu tới gần bàn, anh ta lo sợ đến mức suýt tự vấp phải chân mình. Túi quả được đổ ra bàn và tôi hiểu lý do tại sao những người ở đây hành xử lạ như thế. Ở trong túi ổi này, có một quả ổi hoàn toàn khác biệt.

Tôi ko cần [Quan sát] nhưng tôi vẫn làm cho chắc chắn. Nói chung là vài đoạn dài dòng mà tôi và các bạn đều biết. Thứ quả bị nguyền rủa, ko thể bơi, ma thuật trong vũ trụ One Piece..... Ko có gì mới hết. Tôi lướt qua toàn bộ chỉ đọc mấy từ cuối cùng.

*Trái ác quỷ hệ Zoan: Toucan *

'Thật sự trùng hợp tới mức này sao? Có bao nhiêu nơi mà nó lại chọn xuất hiện ở đây.'

Connie nhìn chằm chằm vào trái ác quỷ. Rõ ràng biết chính xác công dụng của nó dù hiện tại có lẩm cẩm. " Ôi trời." Nữ hoàng nhận xét. " Đã quá lâu rồi ta mới thấy lại thứ này..."

Có khoảng khắc im lặng khi mọi người chờ đợi quyết định của nữ hoàng về việc phải làm gì với món đồ bị nguyền rủa này. " Hãy đưa nó cho bạn của Barty."

Tôi bị sặc khi đang uống nước, còn người quản gia lùi lại, dường như ko muốn làm như vậy. " Bệ hạ! Những thứ quả này đáng giá cả gia tài! Chúng ta.... ko thể dễ dàng cho đi như vậy được."

Connie không thèm nghe. Bà ấy đang bận tập trung vào tiếng ho của tôi khi nước đi đường thở và hiểu lầm nguyên nhân gây ra sự khó chịu của tôi. " Hay là... con đã ăn một trái như này rồi?"

Tôi đại khái nuốt rồi ho để trả lời. " Dạ không không! Cháu chỉ không nghĩ-"

" Vậy thì tốt," người phụ nữ lớn tuổi vỗ tay. " Thật hiếm khi ta gặp được một người bạn của Barty. Ta rất mong con nhận món quà gặp mặt này." Những người còn lại, tin vào câu chuyện bị nguyền rủa, đem mang những trái ổi khác đi và chạy thật nhanh.

Thông báo! Bạn đã sở hữu một trái ác quỷ! +2 LUK

LUK (74)=>(76)

Tôi nhìn những người hầu đang chạy đi với hoài nghi. ' Ừ thì mình biết trái ác quỷ hiểm tới nỗi nhiều người còn tin rằng chúng ko tồn tại, chỉ có trong truyền thuyết, nhưng lại chưa gặp người có suy nghĩ rằng họ có thể bị nguyền rủa bởi chúng.' Tôi chuyển sự chú ý sang trái ác quỷ rồi nhẹ nhàng đặt nó xuống ghế bên trống. 'Vâng. .tôi nghĩ… không có gì sai nếu đồng ý nhận nó... Tôi chắc chắn sẽ tìm thấy cách sử dụng nó thích hợp.'

Khi sự gián đoạn kết thúc, Connie ngay lập tức bắt đầu câu chuyện tiếp theo. Lần này về lúc Kuma 8 tuổi muốn xây dựng lâu đài riêng của mình tại giữa lối vào sảnh chính hoàng cung. Sau đó là câu chuyện về lúc ông ta 5 tuổi trốn đằng sau bức màn khi bố ông ta hầu tòa. Trước khi bà ấy có thể kể về lúc Kuma lên 9 tuổi, tôi quyết định đã tới lúc phải ngắt lời một cách lịch sự.

" Cháu xin lỗi thưa bác... nhưng cháu thực sự nên đi bây giờ. Cháu cần phải đi bây giờ...." Tôi lựa chọn câu từ cẩn thận. "... để đền bù cho mớ hỗn độn mà bạn bè của cháu lẫn cháu gây ra."

" Sớm vậy à?" Tâm trạng vui vẻ của nữ hoàng nhanh chóng biến thành buồn bã. " Trước khi đi, ta có thể nhờ con một việc được ko?"

Tôi khẽ nghiêng đầu. "Chắc chắn ạ. Bác cứ nói."

Connie cắn mối của bà rồi nhìn lên tôi với vẻ pha trộn hoàn hảo của hy vọng và đau khổ. " Barty của ta luôn là một đứa trẻ ngoan... thằng bé luôn cố gắng làm quá nhiều việc con biết ko? Nữ hoàng tạm dừng để mỉm cười buồn bã. " Chăm sóc thằng bé dùm ta được chứ? Giúp thằng bé tránh xa mọi rắc rối?"

Theo mong ước của nữ hoàng, tiếng 'Ding' quá đỗi quen thuộc vang lên. Tôi cố gắng giữ khuôn mặt của mình ko thay đổi khi lướt qua mấy dòng nhiệm vụ... nhưng tôi thất bại vì thật sự là khó.

Từ lâu, TÔI nhận thấy rằng bất cứ khi nào [hệ thống] muốn nói với tôi gì đó, nó có xu hướng viết khá dài dòng, bổ sung thêm nhiều thông tin. Nhưng lần này thì cực kì ngắn gọn.

Hơn nữa đây là cái nhiệm vụ đầu tiên mà tôi cảm thấy chắc chắn thất bại gần như 100% ngay từ đầu.

Bởi vì... tôi thực sự ko biết nên bắt đầu từ đâu, làm như thế nào, bó tay hoàn toàn.

Ding!

Thông báo nhiệm vụ mới!

Nhiệm vụ: Cứu Bartholomew Kuma. Chưa bao giờ cụm từ 'nói dễ hơn làm' lại phù hợp đến thế.

Phần thưởng: Lập tức tăng liền 10 Level, + 200 LUK và cuộc gặp mặt với [Admin]

[CHẤP NHẬN / TỪ CHỐI]

Tuy nhiên với đống phần thưởng kia... Ít nhất cũng phải thử chứ đúng không?

36

4

5 tháng trước

5 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.