TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6: Hình như cô ta đã thay đổi rồi

Sau đó, Bạch Sơ Hiểu bước vào trong sảnh.

Trên đường đi, cô nhận ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chuyện vừa rồi đã nhanh chóng lan truyền.

Cô chủ nhà họ Bạch mất tích một tháng đã trở về, khỏi bệnh luôn, không còn điên nữa!

Nửa tiếng sau, Bạch Đức Văn từ công ty vội vã về nhà.

Nhìn thấy Bạch Sơ Hiểu, trong mắt ông ta thoáng hiện lên sự âm trầm. Thật sự là nó!

Quả nhiên đúng như những gì người khác nói, hình như nó đã hồi phục rồi.

Trong khoảng thời gian qua bọn họ đối xử với nó như vậy, chẳng lẽ giờ nó trở về để báo thù?

Bạch Đức Văn ngồi đối diện Bạch Sơ Hiểu, quyết định thử dò xét.

Ông ta quan tâm, hỏi: "Lạc Lạc, cháu cuối cùng cũng trở về rồi. Hôm đó cháu đột nhiên mất tích, chú đã cử người đi tìm rất lâu mà vẫn không thấy, cứ tưởng cháu đã gặp chuyện chẳng lành. Chú luôn tự trách vì không chăm sóc tốt cho cháu. Bây giờ cháu trở lại thật là quá tốt rồi. Còn nữa... vết thương ở đầu cháu đã hồi phục chưa?"

Bạch Sơ Hiểu thản nhiên: "Ừm, chỉ là đoạn ký ức thời gian qua hơi mơ hồ. Phiền chú Bạch đã giúp trông nom nhà họ Bạch thời gian qua ạ."

Bạch Đức Văn thở phào nhẹ nhõm: "Không sao, sau này cháu cứ yên tâm tĩnh dưỡng."

Nó không nhớ gì cả, đúng là ông trời giúp ông ta!

Bạch Đức Văn đứng dậy, ra lệnh cho đám người làm: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi dọn dẹp lại phòng của tiểu thư!"

Dặn dò xong, Bạch Đức Văn gọi vợ và con gái vào phòng.

Ông ta nghiêm giọng nói: "Sau này nói năng cho cẩn thận, đừng nhắc đến chuyện cũ, đối xử tử tế với con bé, nghe rõ chưa?"

Bạch Mỹ Khiết khinh thường: "Hồi phục thì sao chứ? Cậu chủ Tô sắp hủy hôn với nó rồi, nó không thể trở lại thời huy hoàng trước kia được đâu. Mình sợ gì hả bố?"

"Đúng vậy, anh à, cổ phần cũng đã lấy được, cô ta không đáng để chúng ta lo đâu." Vương Phương Mai cũng nghĩ như vậy.

Bạch Đức Văn nhíu mày: "Nó mà hồi phục thật rồi lan truyền việc chúng ta từng đối xử với nó thế nào, người ta sẽ nghĩ gì về chúng ta? Tóm lại cứ làm theo lời anh, đối xử tử tế với nó!"

"Bố, bố không cảm thấy con điên đó đã thay đổi sao?" Tay Bạch Mỹ Khiết vẫn còn hằn vết đỏ.

Bạch Đức Văn tất nhiên cũng nhận ra.

Con bé này trở về thì ánh mắt sáng hơn trước rất nhiều.

Trải qua chuyện như vậy, thay đổi là điều bình thường.

Bạch Đức Văn không nghĩ nhiều thêm, lại căn dặn toàn bộ người làm, ai dám nhắc đến chuyện cũ thì lập tức cuốn gói đi ngay!

...

Tầng ba, trên ban công ngoài trời.

Bạch Sơ Hiểu nhìn đám người đang tất bật. Tâm tư xảo quyệt của Bạch Đức Văn thì ai mà không biết?

Từ nhỏ cô lớn lên cùng bà nội ở nơi khác, ở đây không mấy người biết đến sự tồn tại của cô.

Bạch Đức Văn là con nuôi được ông nội nhận sau này, chưa từng gặp cô và bà nội nên sẽ không nghi ngờ thân phận cô.

Nếu ông nội còn sống đã không đến lượt Bạch Đức Văn lộng hành, càng không có ai dám bắt nạt chị cô.

Tiếc là, vài năm trước ông nội qua đời, cô còn chưa kịp gặp lần cuối...

E rằng Bạch Đức Văn luôn ôm dã tâm, chỉ chờ cơ hội ra tay!

Những thứ bọn họ đã cướp đi, cô sẽ từ từ lấy lại.

Đồng thời, cô cũng sẽ thay đổi hình ảnh của chị gái trong mắt mọi người, đưa chị ấy từ một kẻ điên loạn trở về vị trí cao nhất!

Bạch Sơ Hiểu bấm gọi một số điện thoại, lạnh nhạt nói: "Giúp tôi để ý xem quanh đây có căn nhà nào phù hợp, thoải mái một chút không."

Giọng đàn ông trầm thấp vang lên: "Tôi đã gửi cho chị tài liệu về bạn bè xung quanh chị chị rồi."

"Được."

Cuộc gọi kết thúc, Bạch Sơ Hiểu bỏ điện thoại lại vào túi. Túi hơi nông, một cháu chip nhỏ trượt ra ngoài.

Ngay dưới chân cô là thùng rác, con chip rơi thẳng vào thùng, phát ra tiếng động nhỏ.

Bạch Sơ Hiểu không để ý, sau một ngày mệt mỏi, cô quyết định đi tắm nước nóng.

Vài phút sau, người giúp việc vào phòng dọn dẹp, tiện tay thay luôn túi rác.

6

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.