0 chữ
Chương 13
Chương 13: Trai bao của cô
Trong lòng Tô Dĩ Nam, Kỳ Mặc Dạ đã chính thức bị gắn mác “trai bao”.
Bạch Sơ Hiểu thản nhiên đáp lại: “Anh Tô, không phải ai cũng tùy tiện như anh.”
Cô kéo vali rời khỏi thang máy.
Kỳ Mặc Dạ nghiêng người, thản nhiên dạy dỗ Kỳ Đình: “Sau này không được nói mấy lời như thế trước mặt người khác, không lễ phép.”
Kỳ Đình chớp mắt, ngoan ngoãn nhận lỗi: “Cháu biết rồi, chú ba.”
Vài giây trước khi cửa thang máy đóng lại, Kỳ Mặc Dạ lại nhàn nhạt nói thêm: “Cho dù cháu không nói, trong lòng người ta cũng tự rõ rồi.”
Tô Dĩ Nam: “...”
Thang máy đi lên.
Bạch Sơ Hiểu gần như có thể tưởng tượng được sắc mặt và tâm trạng của Tô Dĩ Nam lúc này.
Chắc là tức đến phát điên rồi!
Bạch Sơ Hiểu nhìn sang người đàn ông bên cạnh: “Cứng vậy, anh không sợ anh ta trả thù à?”
Kỳ Mặc Dạ biết rõ Tô Dĩ Nam là người thừa kế Tập đoàn Tô Thị mà vẫn ngang nhiên chọc tức, hoàn toàn không chút sợ hãi!
Khí phách thì có khí phách thật, nhưng Bạch Sơ Hiểu thật sự lo anh sẽ bị Tô Dĩ Nam để ý rồi trả đũa.
Dù sao hôm qua là cô chủ động kéo anh lên lầu, mới khiến Tô Dĩ Nam hiểu lầm rằng anh là trai bao được cô bao nuôi.
Tất cả bắt nguồn từ cô.
Kỳ Mặc Dạ còn chưa lên tiếng, Kỳ Đình đã vội nói trước: “Chị Bạch, chú ba của em rất lợi hại, sau này nếu có ai bắt nạt chị, chị cứ tìm chú ba!”
Thằng bé nhớ lại cảnh hôm đó được Bạch Sơ Hiểu cứu, rồi lắc đầu: “Không đúng, không đúng... chị Bạch cũng rất lợi hại, không ai bắt nạt được đâu.”
Tim Bạch Sơ Hiểu tan chảy, nhóc con này đáng yêu quá trời đất!
Muốn bắt về nuôi luôn!
Ba người cùng nhau đi về phía trước.
Bạch Sơ Hiểu dừng bước. Địa chỉ Diệp Mục đưa cô đúng là căn hộ 2101.
Căn hộ của Kỳ Mặc Dạ là 2102, thật đúng là trùng hợp!
“Woa, chị Bạch ở ngay bên cạnh, vậy sau này ngày nào em cũng được gặp chị rồi sao?” Kỳ Đình vui vẻ reo lên.
“Ừ.” Bạch Sơ Hiểu mỉm cười.
Kỳ Mặc Dạ mở cửa, vào căn hộ 2102.
Kỳ Đình nhỏ giọng hỏi: “Chị Bạch, nghe nói chị làm mất cái đó rồi, chú ba có đánh chị không?”
Mình và chú vệ sĩ đều đã bị mắng một trận rồi.
Bây giờ đến chị Bạch làm mất, liệu chú ba có đánh người không?
Sợ quá...
“Không có.” Bạch Sơ Hiểu dỗ dành: "Yên tâm, chú ba em không phải người hay đánh mắng đâu.”
Kỳ Đình bĩu môi, thiệt hông?
Hôm đó, khi biết mình đem con chip cho người ta, chú ba mắng mỏ nghiêm khắc ghê lắm, mặt đáng sợ vô cùng.
Bạch Sơ Hiểu chợt nhớ ra, hình như Diệp Mục chưa nói mật khẩu, cô lấy điện thoại ra gọi.
Đúng lúc đó, Kỳ Đình bỗng hỏi: “Chị Bạch, lúc nãy chú kia nói chú ba là "trai bao", "trai bao" là gì vậy?”
“...”
Bạch Sơ Hiểu tự dưng nghẹn họng.
Giải thích kiểu gì với trẻ con đây...
Cô suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Cái đó... nghĩa là... khen chú ba của em đẹp trai vô đối đó.”
“Thật không?”
“Thật.” Bạch Sơ Hiểu gật đầu: "Mấy người xấu xí muốn làm trai bao cũng không ai chịu đâu.”
Cô nói thật lòng, đẹp trai mới có tư cách bị gọi là trai bao!
Kỳ Đình bừng tỉnh: “Hiểu rồi!”
Lừa gạt trẻ con thành công, Bạch Sơ Hiểu bắt đầu thắc mắc tại sao Diệp Mục vẫn chưa nghe máy.
Đúng lúc đó, sau lưng truyền đến một giọng đàn ông trầm thấp: “Hai người đang nói gì vậy?”
Trời đất!
Làm cô giật mình muốn rớt tim!
Kỳ Đình cười tươi rói, hí hửng nói: “Chị Bạch nói trai bao là đẹp trai vô địch, chú ba đúng là trai bao!”
“...”
Bạch Sơ Hiểu đang định bịt miệng nhóc con thì đã không kịp rồi!
Cô liếc nhìn Kỳ Mặc Dạ, dò xét sắc mặt anh.
Ánh mắt sâu thẳm của Kỳ Mặc Dạ rơi trên người cô: “Trai bao của cô?”
Bạch Sơ Hiểu thản nhiên đáp lại: “Anh Tô, không phải ai cũng tùy tiện như anh.”
Cô kéo vali rời khỏi thang máy.
Kỳ Mặc Dạ nghiêng người, thản nhiên dạy dỗ Kỳ Đình: “Sau này không được nói mấy lời như thế trước mặt người khác, không lễ phép.”
Kỳ Đình chớp mắt, ngoan ngoãn nhận lỗi: “Cháu biết rồi, chú ba.”
Vài giây trước khi cửa thang máy đóng lại, Kỳ Mặc Dạ lại nhàn nhạt nói thêm: “Cho dù cháu không nói, trong lòng người ta cũng tự rõ rồi.”
Tô Dĩ Nam: “...”
Thang máy đi lên.
Bạch Sơ Hiểu gần như có thể tưởng tượng được sắc mặt và tâm trạng của Tô Dĩ Nam lúc này.
Chắc là tức đến phát điên rồi!
Bạch Sơ Hiểu nhìn sang người đàn ông bên cạnh: “Cứng vậy, anh không sợ anh ta trả thù à?”
Khí phách thì có khí phách thật, nhưng Bạch Sơ Hiểu thật sự lo anh sẽ bị Tô Dĩ Nam để ý rồi trả đũa.
Dù sao hôm qua là cô chủ động kéo anh lên lầu, mới khiến Tô Dĩ Nam hiểu lầm rằng anh là trai bao được cô bao nuôi.
Tất cả bắt nguồn từ cô.
Kỳ Mặc Dạ còn chưa lên tiếng, Kỳ Đình đã vội nói trước: “Chị Bạch, chú ba của em rất lợi hại, sau này nếu có ai bắt nạt chị, chị cứ tìm chú ba!”
Thằng bé nhớ lại cảnh hôm đó được Bạch Sơ Hiểu cứu, rồi lắc đầu: “Không đúng, không đúng... chị Bạch cũng rất lợi hại, không ai bắt nạt được đâu.”
Tim Bạch Sơ Hiểu tan chảy, nhóc con này đáng yêu quá trời đất!
Muốn bắt về nuôi luôn!
Ba người cùng nhau đi về phía trước.
Căn hộ của Kỳ Mặc Dạ là 2102, thật đúng là trùng hợp!
“Woa, chị Bạch ở ngay bên cạnh, vậy sau này ngày nào em cũng được gặp chị rồi sao?” Kỳ Đình vui vẻ reo lên.
“Ừ.” Bạch Sơ Hiểu mỉm cười.
Kỳ Mặc Dạ mở cửa, vào căn hộ 2102.
Kỳ Đình nhỏ giọng hỏi: “Chị Bạch, nghe nói chị làm mất cái đó rồi, chú ba có đánh chị không?”
Mình và chú vệ sĩ đều đã bị mắng một trận rồi.
Bây giờ đến chị Bạch làm mất, liệu chú ba có đánh người không?
Sợ quá...
“Không có.” Bạch Sơ Hiểu dỗ dành: "Yên tâm, chú ba em không phải người hay đánh mắng đâu.”
Kỳ Đình bĩu môi, thiệt hông?
Hôm đó, khi biết mình đem con chip cho người ta, chú ba mắng mỏ nghiêm khắc ghê lắm, mặt đáng sợ vô cùng.
Bạch Sơ Hiểu chợt nhớ ra, hình như Diệp Mục chưa nói mật khẩu, cô lấy điện thoại ra gọi.
“...”
Bạch Sơ Hiểu tự dưng nghẹn họng.
Giải thích kiểu gì với trẻ con đây...
Cô suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Cái đó... nghĩa là... khen chú ba của em đẹp trai vô đối đó.”
“Thật không?”
“Thật.” Bạch Sơ Hiểu gật đầu: "Mấy người xấu xí muốn làm trai bao cũng không ai chịu đâu.”
Cô nói thật lòng, đẹp trai mới có tư cách bị gọi là trai bao!
Kỳ Đình bừng tỉnh: “Hiểu rồi!”
Lừa gạt trẻ con thành công, Bạch Sơ Hiểu bắt đầu thắc mắc tại sao Diệp Mục vẫn chưa nghe máy.
Đúng lúc đó, sau lưng truyền đến một giọng đàn ông trầm thấp: “Hai người đang nói gì vậy?”
Trời đất!
Làm cô giật mình muốn rớt tim!
Kỳ Đình cười tươi rói, hí hửng nói: “Chị Bạch nói trai bao là đẹp trai vô địch, chú ba đúng là trai bao!”
“...”
Bạch Sơ Hiểu đang định bịt miệng nhóc con thì đã không kịp rồi!
Cô liếc nhìn Kỳ Mặc Dạ, dò xét sắc mặt anh.
Ánh mắt sâu thẳm của Kỳ Mặc Dạ rơi trên người cô: “Trai bao của cô?”
8
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
