TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Lúc này, bên ngoài biệt thự cũng không hề yên tĩnh.

Mưa lớn dày đặc trút xuống, sóng biển gào thét không ngừng vỗ vào vách đá. Phía xa, thỉnh thoảng còn vọng lại tiếng gầm rú của năng lượng bùng nổ và tiếng gào thét của những sinh vật lạ.

Sự bất an dần lan tỏa trong phòng, nhưng không ai thể hiện ra ngoài, dường như tất cả đã quá quen với điều này.

Một lúc sau, các Lính gác bắt đầu tiến vào phòng. Ai nấy đều mang thương tích trên người. Những người bị thương nhẹ sau khi được thanh lọc khẩn cấp liền lập tức quay lại hiện trường, còn những người bị thương nặng thì được người của trung tâm đưa đi.

Vì việc thanh lọc đòi hỏi một độ tương thích nhất định, nên khi vào phòng, họ đều tìm đến Dẫn đường quen thuộc của mình trước, nếu không có mới tìm người khác.

Có lẽ vì ngồi trong góc khuất nên rất ít người để ý đến Phương Nhiên. Cậu chỉ thực hiện hai lần thanh lọc khẩn cấp, coi như khá nhàn rỗi.

Trong phòng có một ô cửa sổ kính lớn sát đất. Tấm kính phản chiếu ánh đèn ấm áp trong nhà, còn bên ngoài, mưa gió lại càng lúc càng dữ dội.

Phương Nhiên đang ngẩn người nhìn ra ngoài thì chợt nghe thấy mấy Dẫn đường khác đang nhỏ giọng bàn tán.

"Quy mô bùng nổ quái vật lần này đáng sợ thật đấy!"

"Nghe nói số lượng quái vật cấp B và C không hề ít, thậm chí còn xuất hiện cả quái vật cấp A+."

"Quái vật cấp A+ ư? Thế chẳng phải tương đương với Lính gác cấp S sao?"

"Nhưng Khu 4 của chúng ta không phải có Phó Trường Châu à?"

Phương Nhiên lặng lẽ ngồi yên, không tham gia vào cuộc thảo luận.

Nhưng cậu đã để ý đến một cái tên.

Phó Trường Châu.

Cái tên như sấm bên tai, Lính gác cấp 3S duy nhất hiện nay. Trong thế giới tận thế đầy rẫy quái vật này, anh đã nhiều lần lập công lớn trong các nhiệm vụ khẩn cấp và những trận chiến quy mô lớn, sao Phương Nhiên có thể chưa từng nghe qua.

Cậu biết mình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mạt thế cũng là vì cái tên này.

"Nghe nói mấy năm nay Phó Trường Châu vẫn luôn từ chối thanh lọc." Một Dẫn đường tiếp tục nói: "Trung tâm hết cách, đành phải dùng thiết bị để cưỡng chế anh ta thanh lọc."

Dẫn đường đó còn cố tình hạ thấp giọng: "Cứ không chịu thanh lọc như thế, dù người không chết thì năng lực cũng sẽ suy thoái thôi."

"Ai mà biết được…"

Những lời này khiến Phương Nhiên nghi hoặc. Trong truyện Phó Trường Châu là một nhân vật quan trọng, làm sao có thể dễ dàng suy yếu được?

1

0

1 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.