0 chữ
Chương 10
Chương 10
Anh ta nhắm mắt thở dài.
Chuyện này anh ta đã giấu rất kỹ, không ngờ tên nhóc này vẫn biết được.
Theo lẽ thường, việc Phó Trường Châu chịu tiếp nhận thanh lọc là một chuyện tốt không gì bằng, nhưng anh lại cố tình chọn Phương Nhiên, một người chỉ có cấp C.
Về tình về lý, về quy tắc chế độ của trung tâm, anh ta đều không nên đồng ý.
Kim Minh im lặng một hồi, lại liếc nhìn Phó Trường Châu. Tên nhóc này trông có vẻ hờ hững, nhưng thực ra lại cố chấp muốn chết.
Lính gác ai cũng cố chấp và cực đoan, đặc biệt là người trước mặt này, vừa điên cuồng vừa không từ thủ đoạn.
Anh ta vốn dĩ không có đường lui.
"Theo thỏa thuận Lính gác - Dẫn đường, việc có đảm nhận vai trò Dẫn đường độc quyền hay không không được vi phạm ý muốn của Dẫn đường." Kim Minh nhìn chằm chằm Phó Trường Châu, chậm rãi mở miệng.
Nếu cấp trên bắt anh ta phải phụng thờ ông tổ này, anh ta chỉ có thể đóng vai ác một lần thôi.
Anh ta thở dài, như đã quyết định.
"Nếu Phương Nhiên đồng ý, tôi sẽ giúp cậu xin phép trung ương."
"Một lời… đã định."
Người Lính gác trả lời một cách hờ hững, nhưng trong mắt lại tràn đầy… Sự quyết tâm nhất định phải có được.
Phương Nhiên ở lại bệnh viện thêm ba ngày nữa rồi làm thủ tục xuất viện. Trung tâm đặc biệt phê duyệt cho cậu một kỳ nghỉ đông kéo dài và còn phát một khoản trợ cấp không nhỏ.
Phương Nhiên không biết đây có phải là phí bịt miệng hay không, nhưng ít ra thái độ của trung tâm cũng rất phải phép, lòng cậu cũng thoải mái hơn một chút. Vì vậy, khi người của Ủy ban Dẫn đường đến điều tra, cậu đã không đề cập đến chuyện thanh lọc ngược, và tất nhiên, kết luận về cộng hưởng tinh thần càng không thể nói ra.
Phương Nhiên chỉ nói rằng dạo gần đây tinh thần cậu không tốt, năng lượng tiêu hao quá lớn khi thanh lọc nên mới dẫn đến ngất xỉu.
Người của Ủy ban Dẫn đường tuy không tin lắm, nhưng cuối cùng vẫn nhắc nhở cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn, nếu có tình huống bất thường phải kịp thời báo cáo cho họ.
Phương Nhiên không phải là người nhút nhát, nhưng dù là nguyên chủ hay là cậu, Trung tâm Lính gác - Dẫn đường đều đã che chở họ không ít, cậu không thể đẩy mối quan hệ này đến mức quá tệ.
Đây là thời đại hậu mạt thế. Muốn có một cuộc sống an toàn và ổn định, đôi khi phải học cách ngậm miệng.
Sau khi trở về căn hộ ở khu Tây, cậu cũng đã tra cứu thông tin về Phó Trường Châu trên mạng. Nhưng tất cả hình ảnh và video về anh đều đã được xử lý đặc biệt, Phương Nhiên chỉ có thể tra được những chiến công hiển hách trong quá khứ của anh, ngay cả tin tức tình ái cũng không có một mẩu.
Về chuyện anh không chịu tiếp nhận thanh lọc, hay cái danh "chó điên" mà Chung Vạn nói, tất cả những thông tin này đều không tìm thấy dấu vết.
Rõ ràng là trung tâm đang bảo vệ hình tượng của anh.
Là Lính gác 3S duy nhất, Trung tâm Lính gác - Dẫn đường vẫn luôn xem Phó Trường Châu như một quân bài để thể hiện thực lực. Như vậy họ mới có sức ảnh hưởng lớn hơn trong Liên Minh, mới có thể đứng vững hơn. Dù sao người đời ai cũng ngưỡng mộ kẻ mạnh, tâm lý này rất dễ hiểu.
Bởi vì chẳng tra được gì, Phương Nhiên nhanh chóng gạt chuyện này sang một bên. Cậu không thể hiểu nổi, một Lính gác cấp 3S dây dưa với cậu để làm gì? Lính gác cấp bậc này chỉ cần vẫy tay một cái, cũng giống như Alpha ưu tú, sẽ có vô số người tự nguyện dâng đến cửa.
Còn về cộng hưởng tinh thần, cậu vốn dĩ đã không tin vào kết luận này, giờ gần như chắc chắn đây chỉ là cái cớ mà trung tâm dựng lên để bảo vệ Phó Trường Châu. Chắc là họ không thể chấp nhận được việc Lính gác 3S này có vết nhơ, dù sao thì cả hóa cuồng hay thanh lọc ngược đều là những điều cấm kỵ, một số phương tiện truyền thông chỉ thích chộp lấy những chuyện này để làm to chuyện.
Phương Nhiên tự an ủi mình rằng lần này không bị tổn thương gì thực chất, coi như chuyện này đã qua.
Trung tâm cho nghỉ phép, cậu liền ngủ li bì mấy ngày trong căn hộ. Kết quả là càng nhàn rỗi lại càng hoảng hốt.
Mỗi tháng, Dẫn đường đều có nhiệm vụ thanh lọc cố định, số lần thanh lọc thêm cũng ảnh hưởng đến tiền trợ cấp. Nguyên thân không chỉ để lại cho cậu một căn hộ, mà còn cả một nửa khoản vay mua nhà chưa trả hết.
Nghĩ đến đây, Phương Nhiên không khỏi thở dài. Đã tận thế rồi mà vẫn phải làm một kẻ cày cuốc, cậu chuẩn bị hết phép đi làm lại thôi.
Chuyện này anh ta đã giấu rất kỹ, không ngờ tên nhóc này vẫn biết được.
Theo lẽ thường, việc Phó Trường Châu chịu tiếp nhận thanh lọc là một chuyện tốt không gì bằng, nhưng anh lại cố tình chọn Phương Nhiên, một người chỉ có cấp C.
Về tình về lý, về quy tắc chế độ của trung tâm, anh ta đều không nên đồng ý.
Kim Minh im lặng một hồi, lại liếc nhìn Phó Trường Châu. Tên nhóc này trông có vẻ hờ hững, nhưng thực ra lại cố chấp muốn chết.
Lính gác ai cũng cố chấp và cực đoan, đặc biệt là người trước mặt này, vừa điên cuồng vừa không từ thủ đoạn.
Anh ta vốn dĩ không có đường lui.
"Theo thỏa thuận Lính gác - Dẫn đường, việc có đảm nhận vai trò Dẫn đường độc quyền hay không không được vi phạm ý muốn của Dẫn đường." Kim Minh nhìn chằm chằm Phó Trường Châu, chậm rãi mở miệng.
Anh ta thở dài, như đã quyết định.
"Nếu Phương Nhiên đồng ý, tôi sẽ giúp cậu xin phép trung ương."
"Một lời… đã định."
Người Lính gác trả lời một cách hờ hững, nhưng trong mắt lại tràn đầy… Sự quyết tâm nhất định phải có được.
Phương Nhiên ở lại bệnh viện thêm ba ngày nữa rồi làm thủ tục xuất viện. Trung tâm đặc biệt phê duyệt cho cậu một kỳ nghỉ đông kéo dài và còn phát một khoản trợ cấp không nhỏ.
Phương Nhiên không biết đây có phải là phí bịt miệng hay không, nhưng ít ra thái độ của trung tâm cũng rất phải phép, lòng cậu cũng thoải mái hơn một chút. Vì vậy, khi người của Ủy ban Dẫn đường đến điều tra, cậu đã không đề cập đến chuyện thanh lọc ngược, và tất nhiên, kết luận về cộng hưởng tinh thần càng không thể nói ra.
Người của Ủy ban Dẫn đường tuy không tin lắm, nhưng cuối cùng vẫn nhắc nhở cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn, nếu có tình huống bất thường phải kịp thời báo cáo cho họ.
Phương Nhiên không phải là người nhút nhát, nhưng dù là nguyên chủ hay là cậu, Trung tâm Lính gác - Dẫn đường đều đã che chở họ không ít, cậu không thể đẩy mối quan hệ này đến mức quá tệ.
Đây là thời đại hậu mạt thế. Muốn có một cuộc sống an toàn và ổn định, đôi khi phải học cách ngậm miệng.
Sau khi trở về căn hộ ở khu Tây, cậu cũng đã tra cứu thông tin về Phó Trường Châu trên mạng. Nhưng tất cả hình ảnh và video về anh đều đã được xử lý đặc biệt, Phương Nhiên chỉ có thể tra được những chiến công hiển hách trong quá khứ của anh, ngay cả tin tức tình ái cũng không có một mẩu.
Rõ ràng là trung tâm đang bảo vệ hình tượng của anh.
Là Lính gác 3S duy nhất, Trung tâm Lính gác - Dẫn đường vẫn luôn xem Phó Trường Châu như một quân bài để thể hiện thực lực. Như vậy họ mới có sức ảnh hưởng lớn hơn trong Liên Minh, mới có thể đứng vững hơn. Dù sao người đời ai cũng ngưỡng mộ kẻ mạnh, tâm lý này rất dễ hiểu.
Bởi vì chẳng tra được gì, Phương Nhiên nhanh chóng gạt chuyện này sang một bên. Cậu không thể hiểu nổi, một Lính gác cấp 3S dây dưa với cậu để làm gì? Lính gác cấp bậc này chỉ cần vẫy tay một cái, cũng giống như Alpha ưu tú, sẽ có vô số người tự nguyện dâng đến cửa.
Còn về cộng hưởng tinh thần, cậu vốn dĩ đã không tin vào kết luận này, giờ gần như chắc chắn đây chỉ là cái cớ mà trung tâm dựng lên để bảo vệ Phó Trường Châu. Chắc là họ không thể chấp nhận được việc Lính gác 3S này có vết nhơ, dù sao thì cả hóa cuồng hay thanh lọc ngược đều là những điều cấm kỵ, một số phương tiện truyền thông chỉ thích chộp lấy những chuyện này để làm to chuyện.
Phương Nhiên tự an ủi mình rằng lần này không bị tổn thương gì thực chất, coi như chuyện này đã qua.
Trung tâm cho nghỉ phép, cậu liền ngủ li bì mấy ngày trong căn hộ. Kết quả là càng nhàn rỗi lại càng hoảng hốt.
Mỗi tháng, Dẫn đường đều có nhiệm vụ thanh lọc cố định, số lần thanh lọc thêm cũng ảnh hưởng đến tiền trợ cấp. Nguyên thân không chỉ để lại cho cậu một căn hộ, mà còn cả một nửa khoản vay mua nhà chưa trả hết.
Nghĩ đến đây, Phương Nhiên không khỏi thở dài. Đã tận thế rồi mà vẫn phải làm một kẻ cày cuốc, cậu chuẩn bị hết phép đi làm lại thôi.
2
0
1 ngày trước
17 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
