0 chữ
Chương 28
Chương 28
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Lâm Tư Ngọc.
[Trời ơi! Quả nhiên siêu thích luôn!]
[Bực thật, chẳng lẽ ba của tôi không đủ hấp dẫn à! À không, là ba tôi chưa đủ trừng phạt sao? Con yêu tinh này lại còn đi để ý trai khác!]
[Cặp đôi ngọt ngào của tui sống lại rồi! Quả nhiên, kẻ không được yêu mới là kẻ thua cuộc!]
“Không, cảm ơn, tôi không thích ăn lắm.”
Lâm Tư Ngọc nhẹ nhàng cúi đầu, lịch sự từ chối, dáng vẻ hình như muốn cắt đứt mọi liên quan với cô.
Thật ra cũng dễ hiểu thôi, mới ngày đầu show, có người vốn lạnh lùng, không thích thân thiết quá nhanh.
Nhưng có thể do kỳ vọng đặt quá cao hoặc do không đành lòng nhìn “con cưng” của mình bị tổn thương, chỉ một câu từ chối của Lâm Tư Ngọc đã khiến bình luận nổ tung, tranh cãi dữ dội.
Cũng có người bênh Lâm Tư Ngọc, không chịu nổi fan của Tô Bảo Điềm quá ngạo mạn, lập tức phản bác, hai bên giằng co không ai nhường ai.
Chỉ có đạo diễn Lý ngồi sau máy quay là cười tủm tỉm.
Tô Bảo Điềm nhìn chằm chằm Lâm Tư Ngọc mấy giây,
Tên này không phải vẫn còn giận mình đấy chứ? Giận thì thôi, đừng để ảnh hưởng đến tiền kiếm của mình là được.
Sau bữa ăn, cô cứ mãi nghĩ về chuyện này, trong mắt người khác thì trông cứ như đang buồn bã vì bị Lâm Tư Ngọc làm tổn thương.
Lên lầu, lúc dọn dẹp bát đũa, Dư Quân lạnh lùng ném đôi đũa của Lâm Tư Ngọc lên bàn.
“Đã không thích đồ tôi nấu thì tự rửa bát đi.”
Người quản lý ngồi xem camera: “...”
Ừ thì thôi, vì bảo vệ fan cũng được, không vấn đề.
Nhìn sang Lâm Tư Ngọc đang lạnh nhạt, Tân Ngôn Thầm mỉm cười nhặt lấy đôi đũa: “Để tôi làm cho.”
Dù sao cũng có máy rửa bát mà.
Riêng các nữ khách mời, vì chuyện này mà đâm ra thấy thương hại Lâm Tư Ngọc.
Sau khi dọn dẹp xong, Hướng Tâm Trăn cũng ghé lại an ủi đôi câu: “Anh Lâm này, cô Tô có tính tình hơi nóng nảy, anh đừng để bụng nhé.”
Nụ cười dịu dàng, khéo léo điều hòa không khí, đúng chuẩn “chị gái nhà bên”.
Nhậm Khương Khương khẽ bĩu môi, Lâm Tư Ngọc đúng là xui xẻo, hành động của Tô Bảo Điềm mà đổi giới tính thì cũng đáng gọi là quấy rối rồi, chẳng hiểu vì sao Hướng Tâm Trăn còn phải bênh vực nữa.
Nghĩ tới đây, cô ấy không kìm được mà quan sát kỹ chàng trai mặc áo sơ mi trắng kia.
Mái tóc đen lòa xòa che nửa mặt dưới chiếc mặt nạ, chỉ có thể nhìn thấy hàng mi dài khi chàng trai nhẹ nhàng cúi đầu.
Nhưng không hiểu sao thân hình ấy lại khiến Nhậm Khương Khương cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Lâm Tư Ngọc thản nhiên liếc qua Hướng Tâm Trăn, ánh mắt lạnh lẽo, dừng lại vài giây.
Bị anh ấy nhìn như vậy, Hướng Tâm Trăn vô thức nín thở, mọi toan tính trong đầu cũng tạm quên mất.
Một lát sau, anh ấy mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Tôi không để ý.”
Giọng nói mát lạnh, trong trẻo như giọt nước rơi trên ngọc, không hiểu sao lại khẽ rung động lòng người.
Đừng nói Nhậm Khương Khương hay Hướng Tâm Trăn, ngay cả Tiêu Mân đang ngồi trong phòng khách cũng không nhịn được mà ngoái đầu nhìn lại.
Cách nói chuyện như dửng dưng nhưng lại nghiêm túc đến lạ, khiến cả những bình luận hay cà khịa nhất cũng bỗng nhiên tắc nghẹn.
[... Nói gì thì nói, giọng này mê chết người rồi!]
[Khóc mất, sống hai mươi ba năm, hôm nay mới biết mình nghiện giọng thật sự.]
[Giờ thì hiểu vì sao các chị tiểu thư nhà giàu lại mê mệt như thế QAQ]
[Chết tiệt! Đây chính là sức hút của kiểu cấm dục lạnh lùng à! Thèm nghe anh này nói chuyện kiểu “gấp gáp” xem sao...]
*
Một ngày mệt mỏi trôi qua, người vẫn chưa đủ, đạo diễn Lý cũng không sắp xếp thêm nhiệm vụ nào khác.
Tô Bảo Điềm ngủ một giấc rồi tỉnh dậy đúng 7:50, theo lịch trình của chương trình, cô mở lại camera trong phòng.
Ai cũng được phát một chiếc điện thoại tạm thời.
Đinh đoong, điện thoại báo tin nhắn, ngay lúc đó phía trên màn hình livestream cũng xuất hiện thông báo.
[Mỗi tối 8h, có thể gửi tin nhắn rung động cho bất kỳ khách mời nào, mỗi tin nhắn = 1 điểm mị lực, khách mời nào có điểm cao nhất cuối chương trình sẽ nhận được phần thưởng bí mật.]
[Trời ơi! Quả nhiên siêu thích luôn!]
[Bực thật, chẳng lẽ ba của tôi không đủ hấp dẫn à! À không, là ba tôi chưa đủ trừng phạt sao? Con yêu tinh này lại còn đi để ý trai khác!]
[Cặp đôi ngọt ngào của tui sống lại rồi! Quả nhiên, kẻ không được yêu mới là kẻ thua cuộc!]
“Không, cảm ơn, tôi không thích ăn lắm.”
Lâm Tư Ngọc nhẹ nhàng cúi đầu, lịch sự từ chối, dáng vẻ hình như muốn cắt đứt mọi liên quan với cô.
Thật ra cũng dễ hiểu thôi, mới ngày đầu show, có người vốn lạnh lùng, không thích thân thiết quá nhanh.
Nhưng có thể do kỳ vọng đặt quá cao hoặc do không đành lòng nhìn “con cưng” của mình bị tổn thương, chỉ một câu từ chối của Lâm Tư Ngọc đã khiến bình luận nổ tung, tranh cãi dữ dội.
Cũng có người bênh Lâm Tư Ngọc, không chịu nổi fan của Tô Bảo Điềm quá ngạo mạn, lập tức phản bác, hai bên giằng co không ai nhường ai.
Tô Bảo Điềm nhìn chằm chằm Lâm Tư Ngọc mấy giây,
Tên này không phải vẫn còn giận mình đấy chứ? Giận thì thôi, đừng để ảnh hưởng đến tiền kiếm của mình là được.
Sau bữa ăn, cô cứ mãi nghĩ về chuyện này, trong mắt người khác thì trông cứ như đang buồn bã vì bị Lâm Tư Ngọc làm tổn thương.
Lên lầu, lúc dọn dẹp bát đũa, Dư Quân lạnh lùng ném đôi đũa của Lâm Tư Ngọc lên bàn.
“Đã không thích đồ tôi nấu thì tự rửa bát đi.”
Người quản lý ngồi xem camera: “...”
Ừ thì thôi, vì bảo vệ fan cũng được, không vấn đề.
Nhìn sang Lâm Tư Ngọc đang lạnh nhạt, Tân Ngôn Thầm mỉm cười nhặt lấy đôi đũa: “Để tôi làm cho.”
Dù sao cũng có máy rửa bát mà.
Riêng các nữ khách mời, vì chuyện này mà đâm ra thấy thương hại Lâm Tư Ngọc.
Nụ cười dịu dàng, khéo léo điều hòa không khí, đúng chuẩn “chị gái nhà bên”.
Nhậm Khương Khương khẽ bĩu môi, Lâm Tư Ngọc đúng là xui xẻo, hành động của Tô Bảo Điềm mà đổi giới tính thì cũng đáng gọi là quấy rối rồi, chẳng hiểu vì sao Hướng Tâm Trăn còn phải bênh vực nữa.
Nghĩ tới đây, cô ấy không kìm được mà quan sát kỹ chàng trai mặc áo sơ mi trắng kia.
Mái tóc đen lòa xòa che nửa mặt dưới chiếc mặt nạ, chỉ có thể nhìn thấy hàng mi dài khi chàng trai nhẹ nhàng cúi đầu.
Nhưng không hiểu sao thân hình ấy lại khiến Nhậm Khương Khương cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Lâm Tư Ngọc thản nhiên liếc qua Hướng Tâm Trăn, ánh mắt lạnh lẽo, dừng lại vài giây.
Một lát sau, anh ấy mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Tôi không để ý.”
Giọng nói mát lạnh, trong trẻo như giọt nước rơi trên ngọc, không hiểu sao lại khẽ rung động lòng người.
Đừng nói Nhậm Khương Khương hay Hướng Tâm Trăn, ngay cả Tiêu Mân đang ngồi trong phòng khách cũng không nhịn được mà ngoái đầu nhìn lại.
Cách nói chuyện như dửng dưng nhưng lại nghiêm túc đến lạ, khiến cả những bình luận hay cà khịa nhất cũng bỗng nhiên tắc nghẹn.
[... Nói gì thì nói, giọng này mê chết người rồi!]
[Khóc mất, sống hai mươi ba năm, hôm nay mới biết mình nghiện giọng thật sự.]
[Giờ thì hiểu vì sao các chị tiểu thư nhà giàu lại mê mệt như thế QAQ]
[Chết tiệt! Đây chính là sức hút của kiểu cấm dục lạnh lùng à! Thèm nghe anh này nói chuyện kiểu “gấp gáp” xem sao...]
*
Một ngày mệt mỏi trôi qua, người vẫn chưa đủ, đạo diễn Lý cũng không sắp xếp thêm nhiệm vụ nào khác.
Tô Bảo Điềm ngủ một giấc rồi tỉnh dậy đúng 7:50, theo lịch trình của chương trình, cô mở lại camera trong phòng.
Ai cũng được phát một chiếc điện thoại tạm thời.
Đinh đoong, điện thoại báo tin nhắn, ngay lúc đó phía trên màn hình livestream cũng xuất hiện thông báo.
[Mỗi tối 8h, có thể gửi tin nhắn rung động cho bất kỳ khách mời nào, mỗi tin nhắn = 1 điểm mị lực, khách mời nào có điểm cao nhất cuối chương trình sẽ nhận được phần thưởng bí mật.]
5
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
