0 chữ
Chương 11
Chương 11
[Không nói nhiều, dáng người, làn da, khí chất... tất cả đều đỉnh của chóp.]
[Mặc dù vậy, cũng có thể chỉ là kiểu đẹp do ánh sáng hay bối cảnh thôi, nhà cô nữ hai nghe nói có tiền, có tiền thì làm tí tiêm da, chỉnh dáng... khó gì? Mặt còn chưa lộ, mấy người đừng vội mê quá sớm...]
[+1, có đẹp mấy tôi cũng không tin tới 9 điểm được!]
[Cười ngất, lỡ đâu cô ấy tháo mặt nạ ra đúng là đại mỹ nhân, đến lúc đó mấy người lại bảo người ta "dao kéo" nữa à?]
Chương trình có một quy tắc ngầm trong cách sắp xếp thứ tự khách mời: người giàu nhất sẽ được mặc định làm nam một, nữ một, còn người nghèo nhất thì là nam năm, nữ năm.
Tất nhiên đây chỉ là đánh giá sơ bộ dựa theo thông tin do khách mời tự kê khai khi đăng ký, tổ chương trình không xác minh cụ thể, mục đích duy nhất là… tạo drama.
Dù sao thì chủ đề như “gả vào hào môn” hay “vượt cấp xã hội” vẫn luôn là đề tài hot không bao giờ lỗi thời.
Danh sách hiện tại là:
Nam 1 – Thịnh Hoài Cảnh,
Nam 2 – Tân Ngôn Thầm,
Nam 3 – Tạ Tẫn,
Nam 4 – Dư Quân,
Nam 5 – Lâm Tư Ngọc.
Nữ 1 – Nhậm Khương Khương,
Nữ 2 – Tô Bảo Điềm,
Nữ 3 – Hướng Tâm Trăn,
Nữ 4 – Tiêu Mân,
Nữ 5 – Vân Thanh.
Dựa theo "gia thế hư cấu" mà chủ cũ tự vẽ ra cho mình, Tô Bảo Điềm được xếp hạng thứ hai trong dàn nữ.
Mà lần xuất hiện đầu tiên của cô lại quá mức kinh diễm khiến khán giả nhất thời còn chưa kịp để ý đến chi tiết đó.
So với thân phận danh giá thì con số 9 điểm nhan sắc kia rõ ràng gây chú ý hơn nhiều.
Hiện tại, mọi sự quan tâm và tranh luận của khán giả gần như đều xoay quanh… gương mặt dưới lớp mặt nạ kia có thật sự xứng đáng với điểm số ngông cuồng ấy không.
Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm át hết mọi âm thanh ngoài cửa, khi biên tập gõ cửa, Tô Bảo Điềm còn mải mê rửa mặt nên không nghe thấy, để họ phải đợi một lúc lâu. Dù không cố ý nhưng nghĩ đến thân phận nữ phụ lạnh lùng của mình, cô chỉ lặng lẽ im lặng.
Nhưng cô biên tập trước mặt đâu có gây khó dễ gì, dáng người nhỏ nhắn lại phảng phất nét dịu dàng của một omega khiến trong mắt Tô Bảo Điềm bất giác lóe lên tia áy náy.
Đôi đồng tử đen láy của thiếu nữ dường như lấp lánh ánh nước, phản chiếu bóng hình chị biên tập đang chăm chú nhìn mình khiến đầu óc cô như trở nên choáng váng, mọi sự khó chịu vừa rồi cũng theo ánh mắt ấy mà tan biến mất.
Giới thiệu xong, chị biên tập chủ động gợi chuyện: “Tô tiểu thư, vừa nãy cô đang rửa mặt sao?’
Rõ ràng là đang cố giúp cô giải vây. Thân là một biên tập, hơn ai hết, cô ấy hiểu rõ cảnh vừa rồi bất lợi thế nào với khách mời, chỉ sơ suất một chút thôi, Bảo Điềm sẽ dễ dàng bị gán cho cái mác “ngôi sao chảnh chọe” và “kiêu căng”.
Tô Bảo Điềm chỉ khẽ “ừ”, hoàn toàn không hiểu ý tứ của biên tập, đang chờ nghe câu tiếp theo thì không ngờ, đối phương lại im bặt, chẳng nói gì nữa.
Cô thoáng suy nghĩ rồi tự nhủ chắc hẳn họ đang ngầm chê mình dây dưa và chậm trễ đây mà.
Trong phòng livestream, những kẻ “mê sắc đẹp” như phát cuồng.
[Đáng ghét quá! Tại sao! Tại sao những giọt nước trên mái tóc cô ấy lại không rơi lên người tôi chứ!]
[Vừa nãy ai dám nói bảo bối của tôi bất lịch sự, mau ra đây xin lỗi ngay!]
[ại sao trong phòng tắm lại không có camera hả trời? Tại! Sao! Chứ!]
Còn ngoài hiện trường, nhân viên đoàn phim thì im phăng phắc. Khí chất của cô gái này quá đặc biệt, lúc không nói chuyện lại có cảm giác như giữa cô và mọi người tồn tại một ranh giới vô hình, xa cách mà chẳng khiến ai khó chịu.
Thậm chí cả biên tập cũng lo lắng cô chưa quen với ống kính nên nhẹ nhàng để cô yên tĩnh.
Trên suốt chặng đường, không ai bắt chuyện với Tô Bảo Điềm thêm lần nào nữa. Đến lúc này cảm giác lo lắng của một người lần đầu làm nhiệm vụ như cô cuối cùng cũng tan biến.
[Mặc dù vậy, cũng có thể chỉ là kiểu đẹp do ánh sáng hay bối cảnh thôi, nhà cô nữ hai nghe nói có tiền, có tiền thì làm tí tiêm da, chỉnh dáng... khó gì? Mặt còn chưa lộ, mấy người đừng vội mê quá sớm...]
[+1, có đẹp mấy tôi cũng không tin tới 9 điểm được!]
[Cười ngất, lỡ đâu cô ấy tháo mặt nạ ra đúng là đại mỹ nhân, đến lúc đó mấy người lại bảo người ta "dao kéo" nữa à?]
Chương trình có một quy tắc ngầm trong cách sắp xếp thứ tự khách mời: người giàu nhất sẽ được mặc định làm nam một, nữ một, còn người nghèo nhất thì là nam năm, nữ năm.
Tất nhiên đây chỉ là đánh giá sơ bộ dựa theo thông tin do khách mời tự kê khai khi đăng ký, tổ chương trình không xác minh cụ thể, mục đích duy nhất là… tạo drama.
Danh sách hiện tại là:
Nam 1 – Thịnh Hoài Cảnh,
Nam 2 – Tân Ngôn Thầm,
Nam 3 – Tạ Tẫn,
Nam 4 – Dư Quân,
Nam 5 – Lâm Tư Ngọc.
Nữ 1 – Nhậm Khương Khương,
Nữ 2 – Tô Bảo Điềm,
Nữ 3 – Hướng Tâm Trăn,
Nữ 4 – Tiêu Mân,
Nữ 5 – Vân Thanh.
Dựa theo "gia thế hư cấu" mà chủ cũ tự vẽ ra cho mình, Tô Bảo Điềm được xếp hạng thứ hai trong dàn nữ.
Mà lần xuất hiện đầu tiên của cô lại quá mức kinh diễm khiến khán giả nhất thời còn chưa kịp để ý đến chi tiết đó.
So với thân phận danh giá thì con số 9 điểm nhan sắc kia rõ ràng gây chú ý hơn nhiều.
Hiện tại, mọi sự quan tâm và tranh luận của khán giả gần như đều xoay quanh… gương mặt dưới lớp mặt nạ kia có thật sự xứng đáng với điểm số ngông cuồng ấy không.
Nhưng cô biên tập trước mặt đâu có gây khó dễ gì, dáng người nhỏ nhắn lại phảng phất nét dịu dàng của một omega khiến trong mắt Tô Bảo Điềm bất giác lóe lên tia áy náy.
Đôi đồng tử đen láy của thiếu nữ dường như lấp lánh ánh nước, phản chiếu bóng hình chị biên tập đang chăm chú nhìn mình khiến đầu óc cô như trở nên choáng váng, mọi sự khó chịu vừa rồi cũng theo ánh mắt ấy mà tan biến mất.
Giới thiệu xong, chị biên tập chủ động gợi chuyện: “Tô tiểu thư, vừa nãy cô đang rửa mặt sao?’
Tô Bảo Điềm chỉ khẽ “ừ”, hoàn toàn không hiểu ý tứ của biên tập, đang chờ nghe câu tiếp theo thì không ngờ, đối phương lại im bặt, chẳng nói gì nữa.
Cô thoáng suy nghĩ rồi tự nhủ chắc hẳn họ đang ngầm chê mình dây dưa và chậm trễ đây mà.
Trong phòng livestream, những kẻ “mê sắc đẹp” như phát cuồng.
[Đáng ghét quá! Tại sao! Tại sao những giọt nước trên mái tóc cô ấy lại không rơi lên người tôi chứ!]
[Vừa nãy ai dám nói bảo bối của tôi bất lịch sự, mau ra đây xin lỗi ngay!]
[ại sao trong phòng tắm lại không có camera hả trời? Tại! Sao! Chứ!]
Còn ngoài hiện trường, nhân viên đoàn phim thì im phăng phắc. Khí chất của cô gái này quá đặc biệt, lúc không nói chuyện lại có cảm giác như giữa cô và mọi người tồn tại một ranh giới vô hình, xa cách mà chẳng khiến ai khó chịu.
Thậm chí cả biên tập cũng lo lắng cô chưa quen với ống kính nên nhẹ nhàng để cô yên tĩnh.
Trên suốt chặng đường, không ai bắt chuyện với Tô Bảo Điềm thêm lần nào nữa. Đến lúc này cảm giác lo lắng của một người lần đầu làm nhiệm vụ như cô cuối cùng cũng tan biến.
6
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
