0 chữ
Chương 40
Chương 40: Lúc em khóc trên giường là đẹp nhất
Phó Yến Hoài thấy hốc mắt Lộc Dao hơi đỏ, nhưng anh lại không nói rõ được cảm xúc của mình lúc này là gì. Theo lý mà nói, với phong cách thường ngày của anh, giờ này chắc anh đã quay lưng bỏ đi, nhưng lần này anh lại đứng yên, không rời đi.
Anh cố nén lại sự thiếu kiên nhẫn: “Lại đây.”
Lộc Dao dừng lại cách anh hai bước, rồi đứng yên, Phó Yến Hoài lại đưa ra một quyết định mà ngay cả anh cũng không ngờ tới.
“Ngày mai, tôi sẽ đi với em.”
Lộc Dao không tin vào tai mình, cậu ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Phó Yến Hoài.
Dáng vẻ này của Lộc Dao lại càng khiến người ta thấy vừa mắt hơn. Phó Yến Hoài đưa tay kéo cậu lại gần, Lộc Dao loạng choạng ngã vào lòng anh.
Một khi lời đã nói ra, Phó Yến Hoài cũng không nghĩ nhiều thêm. Nhưng anh đã hủy lịch trình để về nhà họ Lộc cùng Lộc Dao, vậy thì nhất định phải nhận lại chút gì đó cho xứng đáng.
Phó Yến Hoài đối diện với đôi mắt vẫn còn ươn ướt của Lộc Dao, trầm giọng nói: “Nếu phải nói ra thì... lúc em khóc trên giường là đẹp nhất.”
Anh tháo miếng dán che tuyến thể sau gáy của Lộc Dao, hương tuyết tùng nhàn nhạt tản ra trong không khí, hòa quyện cùng chút ngọt ngào thoang thoảng.
Trên gáy Lộc Dao, dấu răng dữ tợn vẫn còn rất rõ. Phó Yến Hoài cúi đầu, lại mạnh mẽ cắn lên cùng một chỗ.
Lần này, tiếng rên khe khẽ cùng tiếng khóc bật ra từ cổ họng Lộc Dao khiến đôi mày của Phó Yến Hoài giãn ra.
...
Lộc Dao choáng váng đến mức vô thức níu chặt lấy ống tay áo của Phó Yến Hoài. Sau kỳ mẫn cảm lần này, phản ứng của cậu với pheromone của anh ngày càng mãnh liệt. Cậu đứng không vững, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào vai Phó Yến Hoài để chống đỡ.
Phó Yến Hoài im lặng rất lâu rồi mới chậm rãi ngẩng đầu. Giờ sau gáy của Lộc Dao càng trở nên thê thảm, dấu răng chồng chất lên nhau, trên cùng còn có một vết đỏ mới tinh may mắn là chưa chảy máu.
Nhưng chỉ bấy nhiêu cũng đủ khiến Phó Yến Hoài cảm thấy khó hiểu.
Anh tự hỏi, bản thân vốn không phải kiểu người quá nặng về du͙© vọиɠ. Là một alpha cấp S, giữ vững lý trí và tự chủ là tiêu chuẩn cơ bản. Vậy tại sao hôm nay, anh lại đột nhiên hành động như vậy?
Không, vấn đề không nằm ở bản thân anh, có lẽ nguyên nhân nằm ở người đang ở trong vòng tay anh.
Lúc này, Lộc Dao vẫn mơ mơ màng màng tựa vào lòng Phó Yến Hoài, anh nhìn tay mình đã đặt lên vai cậu mà rơi vào trầm tư.
Có lẽ là do ảnh hưởng còn sót lại từ kỳ mẫn cảm.
Lộc Dao bị pheromone mạnh mẽ và dữ dội của alpha bao trùm toàn thân, lần này cậu chắc chắn mình thực sự đã ngửi thấy mùi tuyết tùng. Khi đăng ký kết hôn với Phó Yến Hoài, cậu từng xem qua thông tin cơ bản của anh. Anh là alpha cấp S, loại pheromone là tuyết tùng.
Anh cố nén lại sự thiếu kiên nhẫn: “Lại đây.”
Lộc Dao dừng lại cách anh hai bước, rồi đứng yên, Phó Yến Hoài lại đưa ra một quyết định mà ngay cả anh cũng không ngờ tới.
“Ngày mai, tôi sẽ đi với em.”
Lộc Dao không tin vào tai mình, cậu ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Phó Yến Hoài.
Dáng vẻ này của Lộc Dao lại càng khiến người ta thấy vừa mắt hơn. Phó Yến Hoài đưa tay kéo cậu lại gần, Lộc Dao loạng choạng ngã vào lòng anh.
Một khi lời đã nói ra, Phó Yến Hoài cũng không nghĩ nhiều thêm. Nhưng anh đã hủy lịch trình để về nhà họ Lộc cùng Lộc Dao, vậy thì nhất định phải nhận lại chút gì đó cho xứng đáng.
Anh tháo miếng dán che tuyến thể sau gáy của Lộc Dao, hương tuyết tùng nhàn nhạt tản ra trong không khí, hòa quyện cùng chút ngọt ngào thoang thoảng.
Trên gáy Lộc Dao, dấu răng dữ tợn vẫn còn rất rõ. Phó Yến Hoài cúi đầu, lại mạnh mẽ cắn lên cùng một chỗ.
Lần này, tiếng rên khe khẽ cùng tiếng khóc bật ra từ cổ họng Lộc Dao khiến đôi mày của Phó Yến Hoài giãn ra.
...
Lộc Dao choáng váng đến mức vô thức níu chặt lấy ống tay áo của Phó Yến Hoài. Sau kỳ mẫn cảm lần này, phản ứng của cậu với pheromone của anh ngày càng mãnh liệt. Cậu đứng không vững, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào vai Phó Yến Hoài để chống đỡ.
Phó Yến Hoài im lặng rất lâu rồi mới chậm rãi ngẩng đầu. Giờ sau gáy của Lộc Dao càng trở nên thê thảm, dấu răng chồng chất lên nhau, trên cùng còn có một vết đỏ mới tinh may mắn là chưa chảy máu.
Anh tự hỏi, bản thân vốn không phải kiểu người quá nặng về du͙© vọиɠ. Là một alpha cấp S, giữ vững lý trí và tự chủ là tiêu chuẩn cơ bản. Vậy tại sao hôm nay, anh lại đột nhiên hành động như vậy?
Không, vấn đề không nằm ở bản thân anh, có lẽ nguyên nhân nằm ở người đang ở trong vòng tay anh.
Lúc này, Lộc Dao vẫn mơ mơ màng màng tựa vào lòng Phó Yến Hoài, anh nhìn tay mình đã đặt lên vai cậu mà rơi vào trầm tư.
Có lẽ là do ảnh hưởng còn sót lại từ kỳ mẫn cảm.
Lộc Dao bị pheromone mạnh mẽ và dữ dội của alpha bao trùm toàn thân, lần này cậu chắc chắn mình thực sự đã ngửi thấy mùi tuyết tùng. Khi đăng ký kết hôn với Phó Yến Hoài, cậu từng xem qua thông tin cơ bản của anh. Anh là alpha cấp S, loại pheromone là tuyết tùng.
14
0
1 tháng trước
20 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
