TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26: Dỗ dành

“Vòng sang bên này, rồi qua bên kia, sau đó đẩy lên.”

Lộc Dao chỉ mong mặt mình đừng đỏ quá rõ ràng. Cậu không hiểu vì sao bản thân lại yếu đuối đến thế, lúc nào cũng không ngăn được tình cảm dành cho Phó Yến Hoài.

Hàng mi của Phó Yến Hoài rũ xuống rất dài, Lộc Dao nghĩ rằng mình nhìn trộm không bị phát hiện, nhưng lại cứ lén liếc thêm lần nữa. Phó Yến Hoài buông tay cậu ra: “Xong rồi.”

Lộc Dao bất ngờ chạm phải ánh mắt anh, mặt và tai cậu đỏ bừng lên. Phó Yến Hoài thu hết phản ứng đó vào trong mắt, vẫn điềm tĩnh hỏi: “Biết thắt chưa?”

Thật ra Lộc Dao chẳng nhớ được gì, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh đáp: “Biết rồi ạ.”

Phó Yến Hoài khẽ “ừ” một tiếng, anh mặc áo vest vào, rồi chọn một cặp khuy tay cùng tông để đeo. Thẻ phụ và một chút dỗ dành coi như bù đắp phần nào cho sự lạnh nhạt và vô lễ của anh trong kỳ nhạy cảm vừa qua với Lộc Dao.

Lộc Dao không hiểu tại sao hôm nay Phó Yến Hoài lại đột nhiên đối xử tốt với cậu như thế. Cậu ôm áo khoác của mình, lơ mơ đi xuống lầu, mãi đến khi đóng cửa phòng mới nhận ra tối qua mình đã ngủ trong phòng của Phó Yến Hoài.

Lộc Dao cúi đầu nhìn bộ đồ ngủ rộng thùng thình trên người, hoàn toàn rơi vào trạng thái mông lung.

Tại sao mấy hôm trước còn ghét cậu, mà hôm nay lại không ghét nữa?

Cơ thể Lộc Dao rất mệt, nhưng tinh thần lại tỉnh táo một cách kỳ lạ. Cậu mở điện thoại ra xem, ngoài tin nhắn của Hạ Thời Việt thì cả Mã Tụng cũng nhắn cho cậu.

Hạ Thời Việt nói cậu ấy đã chuẩn bị đặt mua dụng cụ mở tiệm, có thể sẽ xin nghỉ sớm. Lộc Dao nhớ đến lời Phó Yến Hoài nói sáng nay, đang định trả lời thì tay khựng lại.

Mã Tụng thì thúc giục Lộc Dao sớm quay lại làm việc, cửa hàng đang tồn đọng rất nhiều đơn hàng.

Lộc Dao do dự một chút, rồi trả lời Hạ Thời Việt: [Tiệm cà phê của cậu định mở ở đâu vậy?]

Cậu siết chặt điện thoại, ngồi trên giường, ngây người nhìn bức tường trắng trước mặt.

Có lẽ quản gia nói đúng, cậu thật sự nên quan tâm đến Phó Yến Hoài nhiều hơn. Cũng nên làm như lời Phó Yến Hoài nói, phải làm việc vì chính bản thân mình.

...

Hạ Thời Việt nghe ra ẩn ý trong câu hỏi của Lộc Dao, nên trả lời rất nhanh: [Gần Đại học Thủ đô đó, cậu muốn đến làm cùng tôi không?]

Cậu ấy thật lòng muốn Lộc Dao đến làm chung tại tiệm cà phê, không muốn chia xa người bạn mới quen chưa lâu này.

[Đến đi mà, nếu không thì tìm người làm bánh mới rất phiền đấy. Như vậy thì chúng ta có thể gặp nhau mỗi ngày, chắc chắn sẽ rất vui.]

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.