TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Phòng cậu ấy ở đâu?

Sau bao ngày mệt mỏi không được nghỉ ngơi tử tế, Lộc Dao đã lên cơn sốt.

Triệu chứng kỳ nhạy cảm của Phó Yến Hoài thường nghiêm trọng nhất vào ngày thứ ba, nhưng do đêm qua được xoa dịu khá tốt, sau khi ngủ một giấc, chỉ số pheromone của anh tạm thời ổn định.

Mùi caramel trong phòng ngủ đã bị hương tùng trắng lấn át hoàn toàn. Hôm nay, hiếm khi Phó Yến Hoài mặc đồ ở nhà bước xuống tầng.

Bữa sáng đã qua từ lâu, kỳ nhạy cảm tiêu hao quá nhiều thể lực, nên Phó Yến Hoài gọi luôn bít tết làm bữa trưa.

Chất liệu lụa mịn của quần áo khiến khuôn mặt anh trông dịu dàng hơn đôi chút. Khi thấy trên bàn ăn chỉ có phần của mình, Phó Yến Hoài thuận miệng hỏi quản gia: “Lộc Dao đâu? Vẫn chưa dậy à?”

“Vâng ạ.” Quản gia cung kính đặt đĩa bít tết đã cắt sẵn xuống bên cạnh anh. “Sáng nay sau khi rời khỏi phòng ngài, cậu ấy vẫn chưa rời phòng lần nào.”

Phó Yến Hoài nhíu mày: “Đi gọi cậu ấy dậy.”

Anh đã cố tình sắp xếp công việc trước để trống cả ngày hôm nay, không phải để chờ Lộc Dao ngủ nướng.

Quản gia cúi đầu đáp lời, sau đó vội vàng đến gõ cửa phòng Lộc Dao.

Thực ra căn phòng đó vốn là phòng chứa đồ cũ, từ tầng hai trở lên mới là khu vực dành cho chủ nhà, nên Lộc Dao chỉ có thể ở lại nơi này.

“Cậu Lộc Dao, cậu tỉnh chưa ạ?”

Quản gia gõ cửa với lực vừa phải, nhưng cảnh tượng Lộc Dao vội vàng chạy ra mở cửa như trong tưởng tượng lại không xảy ra. Ông nhíu mày, thần sắc nghiêm túc hơn, rồi tăng thêm lực.

Ông cất cao giọng hơn một chút: “Cậu Lộc Dao, Phó tổng đang đợi cậu.”

Bên trong phòng vẫn im lặng tuyệt đối. Quản gia nhanh chóng nhận ra có điều bất thường. Ông biết mã số mở cửa của từng phòng ở tầng một và ba tầng hầm, nhưng vì lễ nghĩa nên không dám tùy tiện mở cửa vào.

Quản gia quay lại phòng ăn để hỏi ý Phó Yến Hoài. Dù gì Lộc Dao cũng là người của Phó Yến Hoài, nếu tự ý vào phòng mà khiến anh không hài lòng thì hậu quả không nhỏ.

Phó Yến Hoài mới ăn được nửa phần bít tết, bèn đẩy đĩa ra và ngẩng đầu nhìn quản gia: “Phòng cậu ấy ở đâu?”

Quản gia hiểu ngay là anh muốn tự mình đến xem nên nhanh chóng nói: “Là phòng ở cuối hành lang bên trái tầng một.”

Phó Yến Hoài đứng dậy rời bàn ăn. Anh vẫn chưa no, nhưng lát nữa có thể bù lại.

Phó Yến Hoài rất hiếm khi chú ý đến công năng từng căn phòng ở tầng một, nên việc Lộc Dao phải ở trong căn phòng chật chội đó tạm thời chưa khiến anh cảm thấy gì đặc biệt. Anh nghiêng đầu hỏi:

7

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.