TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Quyển 1 - Chương 28: Thanh xuân vườn trường 28

Tiết cuối cùng trong ngày là giờ tự học buổi tối, thành tích thi giữa kỳ sẽ được công bố như tiết mục áp chót trên sân khấu.

Thầy chủ nhiệm đưa điểm của cả lớp lên bảng chiếu, bắt đầu đánh giá theo thứ tự từ người đứng đầu cho đến cuối cùng.

Với hai bạn đứng nhất nhì, thầy không nói gì nhiều, chỉ bảo cả hai đang cạnh tranh lành mạnh, hy vọng họ tiếp tục phát huy, cố gắng đạt kết quả tốt hơn trong kỳ thi tháng tới.

Còn người đứng cuối Từ Dã thì thầy cũng chẳng nói thêm gì, chỉ nhấn mạnh một yêu cầu duy nhất:

"Chỉ cần em đừng gây chuyện là được rồi."

Kết thúc phần điểm chắc, thầy bắt đầu nói đến hoạt động đại hội thể dục thể thao sắp tới:

"Các em nhớ tích cực đăng ký, mạnh dạn tham gia, góp sức vì tập thể. Nếu đến thứ tư mà chưa đăng ký, thì thầy sẽ đăng kí hạng mục ngẫu nhiên cho mấy đứa."

Ngày diễn ra đại hội thể dục thể thao sẽ được nghỉ học, lại còn có chương trình để xem, xem như là một trong số ít dịp thư giãn hiếm hoi của trường. Phần lớn học sinh đều tỏ ra háo hức, bao gồm cả Tống Phù.

Hệ thống từng nói, đại hội thể dục thể thao là nút thắt quan trọng trong cốt truyện, chính là lúc nữ phụ phát hiện ra tình cảm chớm nở của nữ chính.

Khi đại hội diễn ra, vì muốn giúp nữ chính hoà nhập tập thể tốt hơn, thầy chủ nhiệm đã giao nhiệm vụ chụp ảnh cho nữ chính.

Sau lần trước được nam chính anh hùng cứu mỹ nhân, ngoài tâm lý muốn đến bù cảm xúc của nữ chính đã có chút thay đổi. Nhưng cũng vì vậy mà cô ấy dần để tâm hơn đến nam chính. Khi chụp hình, lúc không để ý, máy ảnh đã lưu lại rất nhiều khoảnh khắc của nam chính.

Nữ phụ vì muốn chụp ảnh cùng bạn bè nên đã mượn máy ảnh. Vô tình phát hiện ra số ảnh của nam chính chiếm một số lượng bất thường. Vừa ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thấy nữ chính đang xấu hổ đưa nước khoáng cho nam chính.

Trời xui đất khiến, nữ phụ phát hiện ra điều mà đến bản thân nữ chính còn chưa nhận thức được là nữ chính đã bắt đầu rung động.

"Vừa chụp ảnh vừa đưa nước, thật ngây thơ đáng yêu quá đi mất."

Tống Phù thầm cảm khái trong lòng, tiện thể quay đầu lại, muốn len lén ngắm một chút khoảnh khắc lãng mạn của hai người đang nảy sinh tình cảm. Nhưng rồi cô khựng lại:

"…"

“Bọn họ đang vẽ vĩ tuyến 38* à?”

*Vĩ tuyến 38: Chia cắt Triều Tiên và Hàn Quốc.

Hệ thống im lặng quan sát một lát rồi nói:

[Hình như… đúng là như vậy thật.]

Ngay sau đó nó nhanh chóng đưa ra lời giải thích:

[Dù quan hệ có tốt đến đâu thì cũng có lúc giận dỗi mà, đúng không? Mô-típ oan gia vui vẻ ở chung cũng khá phổ biến đấy.]

Nghe có lý phết.

Tống Phù gật gù, chấp nhận cách giải thích này, rồi thu ánh mắt lại.

“Vừa rồi Tống Phù vừa quay đầu lại.”

Giọng Chúc Thần Khê rất khẽ, gần như chỉ mình cô nghe thấy.

Từ Dã ngầm hiểu là Tống Phù lại đang nhìn Chúc Thần Khê.

Rõ ràng vẫn là do kết quả học tập, hắn không ngờ Tống Phù lần này vẫn chỉ đứng nhì, sao lại phải chuyển đến lớp họ? Nếu như vào lớp bên cạnh, ít nhất Tống Phù vẫn là học sinh đứng đầu lớp mà.

Từ Dã hạ giọng nói:

“Cậu có từng nghĩ đến việc đổi sang lớp khác không? Thật ra lớp B cũng không tệ, gần cầu thang hơn, đi ăn trưa cũng tiện hơn nhiều.”

Chúc Thần Khê nghe hiểu ý ngoài lời, khóe môi giật giật:

“Chưa từng nghĩ tới.”

Từ Dã chân thành đề xuất:

“Bây giờ nghĩ thử xem cũng không muộn mà.”

Chúc Thần Khê cảm thấy chẳng cần thiết. Nhưng Từ Dã thì lại không che giấu tiếc nuối.

“Lớp mình còn có tôi chứ lớp bên cạnh toàn học sinh ưu tú cả.”

Khi giáo viên chủ nhiệm chọn học sinh ưu tú để chia lớp, phòng giáo vụ từng đưa ra điều kiện: nếu muốn học sinh đứng đầu toàn trường là Tống Phù thì nhất định phải tiện thể nhận cả Từ Dã đi cùng. Kiểu cậu như cục ta kéo chân lại ấy...

Từ Dã mím môi đầy bất mãn.

Chúc Thần Khê im lặng.

Chính vì lớp này có Từ Dã, nên cô mới vào.

5

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.