TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

Nghĩ đến chuyện năm đó Nhị Hoàng tử suýt bị ngạt mà mất mạng, Cầm Tâm cũng không khỏi rùng mình. Nương nương xem Nhị Hoàng tử như con ruột, các nàng là nô tỳ đương nhiên cũng xem Nhị Hoàng tử như tiểu chủ tử thật sự.

Khi ấy, các nàng đều nghĩ Dương Quý tần là thân mẫu của Nhị Hoàng tử, hẳn sẽ không hại đến con mình, nên dần dần cũng không quá đề phòng mỗi khi nàng ta đến thăm Nhị Hoàng tử. Ai ngờ lòng người khó đoán.

Nương nương đã xác định khi đó Dương Quý tần cố ý giở trò, muốn mượn cớ nàng ta sơ suất trong chăm sóc để giành lại Nhị Hoàng tử. Từ đó, giữa hai người không còn đường lui nữa.

Du phi cũng không muốn nhắc thêm về Dương Quý tần. Con người khi có nhược điểm sẽ dễ sinh do dự. Nếu không phải lo lắng rằng ra tay gϊếŧ nàng ta sẽ khiến Nhị Hoàng tử sau này lớn lên sinh lòng oán trách, thì trong hậu cung này đã sớm không còn bóng dáng Dương Quý tần.

Ánh mắt Du phi lạnh như băng: "Tốt nhất là nàng ta đừng để bản cung mất hết kiên nhẫn."

Nếu không, dù có e ngại, nàng ta cũng sẽ không dung tha cho Dương Quý tần nữa!

Cầm Tâm không khuyên ngăn, hoặc cũng có thể nói, trong mắt nàng ta, từ lâu Dương Quý tần đã là mối họa ngầm.

Nếu một ngày Nhị Hoàng tử bước lên ngôi cao, Dương Quý tần vẫn còn sống, ai biết được lúc đó Nhị Hoàng tử sẽ coi trọng ơn sinh thành hay dưỡng dục hơn?

Còn về phần Chử Thanh Oản, nàng không hề hay biết những suy nghĩ trong lòng người khác. Từ trước đến nay nàng là người tỉ mỉ chu đáo, trong bữa trưa, nàng cố ý quan sát sở thích ăn uống của Tư Nghiễn Hằng, nhưng phát hiện y hoàn toàn không có món gì đặc biệt ưa thích.

Kết thúc bữa trưa, Chử Thanh Oản cũng không thu được tin tức hữu ích nào, khiến nàng sau này đến cả việc làm người vui lòng bằng khẩu vị cũng chẳng có cách nào phát huy tác dụng.

Chử Thanh Oản khẽ nhếch môi, thôi vậy.

Tư Nghiễn Hằng tất nhiên nhận ra nàng trong bữa trưa nay đặc biệt dụng tâm. Có lẽ cảm thấy thú vị, y cố ý sai Ngụy Tự Minh gắp thử từng món một trên bàn.

Nhớ lại dáng vẻ nàng không che giấu được chút thất vọng, sau khi rời khỏi Ngọc Quỳnh Uyển, Tư Nghiễn Hằng không khỏi khẽ nhếch môi cười.

Ngụy Tự Minh thấy Hoàng thượng tâm trạng tốt, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra vị Chử Tài nhân này quả thực khá hợp ý Hoàng thượng.

Chốc lát sau, Tư Nghiễn Hằng chợt nhớ tới lời nói của Chử Thanh Oản cùng gương mặt thanh tú hôm nay lướt qua trong đầu. Y khẽ gõ lên tay vịn của loan giá, chậm rãi nói: "Trẫm nhớ hình như năm nay số lượng Kim hoa yến chi và Loa tử đại đưa lên vẫn chưa phân phát hết?"

Ngụy Tự Minh hiểu rõ ý của y: "Hoàng thượng nhớ không sai. Loa tử đại còn một túi, Kim hoa yến chi thì còn hai hộp."

Tư Nghiễn Hằng khẽ gật đầu: "Gửi đến Ngọc Quỳnh Uyển."

Không phải là có ý gì sâu xa, cũng chẳng phải bồi thường điều chi.

Chỉ là cảm thấy nàng vốn nên thuộc về những thứ như thế, cần được nuông chiều bằng những vật quý giá, mới có thể nở rộ sắc hương rực rỡ nhất.

Ngụy Tự Minh liếc nhìn Thánh thượng, đợi hồi cung thì đích thân mang đồ đến Ngọc Quỳnh Uyển.

Lúc ấy, Chử Thanh Oản đang định nghỉ ngơi. Dù sao thì việc ở cạnh Tư Nghiễn Hằng khiến nàng phải chú ý mọi điều, không những phải cẩn thận trong từng cử chỉ, mà còn luôn duy trì phong thái chuẩn mực. Chỉ một khoảng thời gian ngắn thôi cũng đủ khiến nàng mỏi mệt cả thể xác lẫn tinh thần. Nhưng sự xuất hiện bất ngờ của Ngụy Tự Minh lập tức khiến nàng rạng rỡ hẳn lên.

Bởi vì mục đích nàng vào cung vốn chỉ là vì điều này.

Chử Thanh Oản liếc về chiếc khay bạc trong tay nô tài phía sau Ngụy Tự Minh, nàng giữ vẻ điềm đạm hỏi: "Ngụy công công lại ghé đến, chẳng hay có việc gì?"

Dường như nàng có chút ngượng ngùng, nhưng niềm vui hiện rõ trên mặt lại khó giấu nổi. Ánh nắng ấm áp đổ xuống khuôn mặt nàng, khiến ngũ quan thêm phần rạng rỡ.

7

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.