0 chữ
Chương 14
Chương 14
Từ lúc biết Nhị Hoàng tử sốt cao, trái tim nàng ta đã không thể yên ổn. Ấy vậy mà nàng ta lại không thể đến Cam Tuyền Cung, giờ còn bị người ta đổ thêm dầu vào lửa, sao nàng ta có thể kìm nén được cảm xúc?
Dương Quý tần chỉ hận không thể lột da người vừa nói kia ngay tại chỗ!
Lý Mỹ nhân bị Dương Quý tần chặn họng, chỉ cười gượng một tiếng rồi không dám chọc giận nữa.
Dương Quý tần địa vị cao hơn nàng ta, tuy vì chuyện của Nhị Hoàng tử mà Du phi không cho Dương Quý tần ngoi đầu lên, nhưng trong cung chẳng ai dám xem thường nàng ta. Dù gì cũng không ai biết tương lai thế nào, nhỡ đâu sau này nàng ta lại có cơ hội trở mình thì sao?
Còn lời Dương Quý tần nói ấy à? Nàng ta đâu có chán sống đến mức dám nói ra những chuyện thị phi về Nhị Hoàng tử trước mặt Du phi.
Phía trên, chỉ có Tống Chiêu nghi và Hà Tu dung ngồi, Hà Tu dung liếc nhìn Lý Mỹ nhân, khẽ nhíu mày một cái mà khó nhận ra.
Đúng lúc này, Chử Thanh Oản và Tô tần cùng nhau bước vào Triêu Hòa Cung. Nghe thấy tiếng động, mọi người đều quay đầu nhìn lại. Hôm nay là lần đầu tiên họ gặp vị tân phi này, có người bất giác siết chặt chén trong tay.
Chử Thanh Oản đi sau Tô tần nửa bước, được cung nhân dẫn đến vị trí của nàng.
Nàng kín đáo liếc mắt đánh giá một lượt, vị trí rõ ràng được sắp xếp theo vị phần, chỗ của nàng không cùng với Tô Tần, điều này khiến nàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay nàng dẫn theo Tụng Hạ đến thỉnh an, không chỉ vì Tụng Hạ hiểu rõ tình hình trong cung hơn, mà còn bởi nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Tụng Hạ, không yên tâm để nàng ấy trông giữ điện của mình.
Chử Thanh Oản vừa mới ngồi ổn định thì nghe phía trên vang lên một giọng nói chậm rãi mà rõ ràng: “Vị này chính là Chử Tài nhân, quả nhiên là dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn.”
Chử Thanh Oản ngẩng đầu, nhìn thấy người vừa cất lời. Người ấy mặc một bộ váy lụa màu xanh vườn cỏ, trên đầu đeo đầy trang sức lấp lánh. Chử Thanh Oản không biết nàng ta là ai, chỉ dựa vào vị trí ngồi mà đoán tước vị không hề thấp, Tụng Hạ cũng đúng lúc lên tiếng nhắc nàng: “Đó là Hà Tu dung.”
Chử Thanh Oản lập tức đứng dậy hành lễ, trên má như thẹn thùng thoáng ửng hồng: “Trong cung mỹ nhân như mây, tần thϊếp dáng vẻ hèn mọn, sao dám nhận lời khen quá mức thế này của nương nương.”
Hà Tu dung liếc nhìn gương mặt nàng sau khi thẹn thùng lại càng tăng thêm vài phần diễm lệ, không nhịn được hơi nheo mắt lại. Nàng ta ngừng một chút, rồi mới khẽ cười nói: “Chử Tài nhân không cần khiêm tốn.”
Lời vừa dứt, không đợi Chử Tài nhân mở miệng, Hà Tu dung lại lắc đầu, có phần tiếc nuối nói tiếp: “Chỉ tiếc là tối qua…”
Câu nói bỏ dở giữa chừng, không cần nói hết, ai nghe cũng hiểu ẩn ý trong đó.
Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Chử Thanh Oản. Dẫu tối qua nàng thực sự vô tội, thậm chí là tai bay vạ gió, nhưng một khi đã bước vào nơi hậu cung này, ai ai cũng là kẻ có lợi ích xung đột. Huống chi Chử Tài nhân lại có dung mạo nổi bật như vậy, khiến một số người không khỏi sinh lòng kiêng dè. Vậy nên, họ càng vui vẻ ngồi xem kịch.
Lý Mỹ nhân sợ Chử Thanh Oản nghe không hiểu, bèn thay Hà Tu dung nói nốt phần còn lại: “Nếu không phải tối qua Nhị hoàng tử đột nhiên phát sốt, chắc tối qua Chử Tài nhân cũng chẳng phải chờ suốt một đêm vô ích.”
Chử Thanh Oản đã sớm đoán trước được tình huống hôm nay, nên cũng không lấy làm mất mặt.
Tình cảnh tối qua, rơi vào ai thì kết cục cũng chẳng khác nàng là bao.
Nàng nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Mỹ nhân, khẽ cong môi cười, rất nhanh đã thu lại, đôi mày thanh tú thoáng chau lại: “Nhị Hoàng tử sốt cao là điều không ai mong muốn. Dẫu tần thϊếp mới nhập cung, nhưng cũng hiểu được nặng nhẹ trong chuyện này.”
Lý Mỹ nhân thấy vẻ mặt nàng không giống làm bộ, trong lòng nhất thời như có xương mắc cổ, khó chịu không nói nên lời.
Nàng ta không tin lời Chử Tài nhân nói.
Đúng là giả tạo!
Dương Quý tần chỉ hận không thể lột da người vừa nói kia ngay tại chỗ!
Lý Mỹ nhân bị Dương Quý tần chặn họng, chỉ cười gượng một tiếng rồi không dám chọc giận nữa.
Dương Quý tần địa vị cao hơn nàng ta, tuy vì chuyện của Nhị Hoàng tử mà Du phi không cho Dương Quý tần ngoi đầu lên, nhưng trong cung chẳng ai dám xem thường nàng ta. Dù gì cũng không ai biết tương lai thế nào, nhỡ đâu sau này nàng ta lại có cơ hội trở mình thì sao?
Còn lời Dương Quý tần nói ấy à? Nàng ta đâu có chán sống đến mức dám nói ra những chuyện thị phi về Nhị Hoàng tử trước mặt Du phi.
Đúng lúc này, Chử Thanh Oản và Tô tần cùng nhau bước vào Triêu Hòa Cung. Nghe thấy tiếng động, mọi người đều quay đầu nhìn lại. Hôm nay là lần đầu tiên họ gặp vị tân phi này, có người bất giác siết chặt chén trong tay.
Chử Thanh Oản đi sau Tô tần nửa bước, được cung nhân dẫn đến vị trí của nàng.
Nàng kín đáo liếc mắt đánh giá một lượt, vị trí rõ ràng được sắp xếp theo vị phần, chỗ của nàng không cùng với Tô Tần, điều này khiến nàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay nàng dẫn theo Tụng Hạ đến thỉnh an, không chỉ vì Tụng Hạ hiểu rõ tình hình trong cung hơn, mà còn bởi nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Tụng Hạ, không yên tâm để nàng ấy trông giữ điện của mình.
Chử Thanh Oản ngẩng đầu, nhìn thấy người vừa cất lời. Người ấy mặc một bộ váy lụa màu xanh vườn cỏ, trên đầu đeo đầy trang sức lấp lánh. Chử Thanh Oản không biết nàng ta là ai, chỉ dựa vào vị trí ngồi mà đoán tước vị không hề thấp, Tụng Hạ cũng đúng lúc lên tiếng nhắc nàng: “Đó là Hà Tu dung.”
Chử Thanh Oản lập tức đứng dậy hành lễ, trên má như thẹn thùng thoáng ửng hồng: “Trong cung mỹ nhân như mây, tần thϊếp dáng vẻ hèn mọn, sao dám nhận lời khen quá mức thế này của nương nương.”
Hà Tu dung liếc nhìn gương mặt nàng sau khi thẹn thùng lại càng tăng thêm vài phần diễm lệ, không nhịn được hơi nheo mắt lại. Nàng ta ngừng một chút, rồi mới khẽ cười nói: “Chử Tài nhân không cần khiêm tốn.”
Câu nói bỏ dở giữa chừng, không cần nói hết, ai nghe cũng hiểu ẩn ý trong đó.
Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Chử Thanh Oản. Dẫu tối qua nàng thực sự vô tội, thậm chí là tai bay vạ gió, nhưng một khi đã bước vào nơi hậu cung này, ai ai cũng là kẻ có lợi ích xung đột. Huống chi Chử Tài nhân lại có dung mạo nổi bật như vậy, khiến một số người không khỏi sinh lòng kiêng dè. Vậy nên, họ càng vui vẻ ngồi xem kịch.
Lý Mỹ nhân sợ Chử Thanh Oản nghe không hiểu, bèn thay Hà Tu dung nói nốt phần còn lại: “Nếu không phải tối qua Nhị hoàng tử đột nhiên phát sốt, chắc tối qua Chử Tài nhân cũng chẳng phải chờ suốt một đêm vô ích.”
Chử Thanh Oản đã sớm đoán trước được tình huống hôm nay, nên cũng không lấy làm mất mặt.
Tình cảnh tối qua, rơi vào ai thì kết cục cũng chẳng khác nàng là bao.
Nàng nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Mỹ nhân, khẽ cong môi cười, rất nhanh đã thu lại, đôi mày thanh tú thoáng chau lại: “Nhị Hoàng tử sốt cao là điều không ai mong muốn. Dẫu tần thϊếp mới nhập cung, nhưng cũng hiểu được nặng nhẹ trong chuyện này.”
Lý Mỹ nhân thấy vẻ mặt nàng không giống làm bộ, trong lòng nhất thời như có xương mắc cổ, khó chịu không nói nên lời.
Nàng ta không tin lời Chử Tài nhân nói.
Đúng là giả tạo!
8
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
