0 chữ
Chương 10
Chương 10
Ngụy Tự Minh thấy y không truy cứu, nhưng vẫn không dám lơi lỏng, cung kính đáp: “Bẩm hoàng thượng, đã là giờ Tuất ba khắc.”
Tư Nghiễn Hằng khẽ gật đầu.
Ngụy Tự Minh nhẹ nhàng thở ra, nhưng không dám chủ quan, chần chừ một lúc rồi nhắc nhở: “Hoàng thượng, hôm nay là ngày các tân phi nhập cung ạ.”
Lời vừa dứt, hắn ta đã cảm giác bầu không khí trong điện lạnh thêm.
Hồi lâu sau, hắn ta mới nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của thánh thượng, bèn vội vã lui ra ngoài truyền chỉ. Chờ đến khi rời khỏi cung điện, hắn ta mới dám lặng lẽ lau đi mồ hôi lạnh trên trán.
*
Khi nghe thấy tiếng bước chân vọng lại từ ngoài sảnh, Chử Thanh Oản đột nhiên ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt của nữ tử trong gương đồng. Trong một khoảnh khắc, nàng có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Trì Xuân nhìn thấy chủ tử cuối cùng cũng ngừng động tác lau tóc, âm thầm thở phào một hơi, ánh mắt thoáng liếc qua chiếc khăn lụa trong tay nàng đã bị siết đến mức nhăn nhúm.
Lộng Thu chạy vào, trên mặt không giấu nổi sự kích động:
“Chủ tử, Kính Sự Phòng vừa truyền tin, tối nay Ngọc Quỳnh Uyển thị tẩm!”
Khi nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Chử Thanh Oản đã ý thức được kết cục của đêm thị tẩm hôm nay. Nhưng đến khi thật sự nghe được tin tức, nàng vẫn không kìm được mà khẽ mím môi.
Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên nàng vào cung, nàng không thể hoàn toàn bình tĩnh, không chút lo lắng.
Hơn nữa, Chử Thanh Oản cũng hơi bất ngờ với kết quả này. Nàng vốn tưởng rằng đêm nay sẽ là đến lượt Cố Mỹ nhân thị tẩm. Bất kể trong lòng nghĩ gì, điều nàng cần làm lúc này là chuẩn bị nghênh giá.
Mái tóc xanh đen đã khô hẳn, Chử Thanh Oản khẽ thở ra một hơi, nàng quay đầu nhìn vào gương đồng, thấp giọng nói: “Giúp ta chải đầu trang điểm.”
Nói là chải đầu, nhưng thực ra chỉ là búi tóc đơn giản. Trong gương đồng phản chiếu một nữ tử có dung mạo vừa khéo, Chử Thanh Oản do dự một hồi, cuối cùng vẫn không tô thêm son phấn. Trì Xuân nhìn ra ý nàng, bèn lấy một hộp cao thơm, cẩn thận thoa lên sau gáy nàng. Mùi hương nhàn nhạt, kín đáo, thoang thoảng như có như không.
Khi Chử Thanh Oản đang chuẩn bị thị tẩm, các cung điện khác trong hậu cung cũng đã nhận được tin.
Tại Triêu Hòa Cung, Chu Quý phi xử lý sổ sách cả ngày khiến cổ vai đau mỏi, đang tựa trán để cung nữ xoa bóp, thì nghe cung nhân bẩm báo. Nhớ lại nữ tử mình từng gặp khi chọn tú nữ, nàng ta cũng không lấy gì làm lạ, chỉ khẽ cong môi cười.
Mai Ảnh đang bóp vai cho nàng ta, thấy thế thì ngập ngừng không hiểu: “Nương nương, nô tỳ không rõ…”
Người ngoài đều nghĩ chức vị của Chử Tài nhân là do Thánh thượng sắp đặt. Thực ra không phải vậy. Ngoại trừ vị trí của Cố Mỹ nhân, Thánh thượng vốn không nhúng tay vào việc tuyển tú lần này, hoàn toàn giao cho nương nương quyết định.
Mai Ảnh từng gặp vị Chử Tài nhân ấy, nên nàng ta mới không hiểu tại sao rõ ràng Chử thị và Giang thị có gia thế tương đương, nhưng nương nương lại phong chức cho Chử thị?
Nhớ đến dung mạo của Chử Tài nhân, trong lòng Mai Ảnh dâng lên ít nhiều lo lắng.
Chu Quý phi khẽ nhắm mắt, dù không nhìn thấy biểu cảm của Mai Ảnh cũng biết nàng ta đang lo điều gì: “Xinh đẹp thì đã sao, trong cung này ai chẳng là mỹ nhân được chọn trong trăm người mới có một?”
Hơn nữa, chính là vì vẻ đẹp chói mắt đó của Chử Tài nhân, nàng ta mới muốn giữ lại.
Trong điện đốt hương, làn khói trắng nhẹ nhàng bốc lên từ lư hương. Chu Quý phi nghĩ đến người ở Từ Ninh Cung, kẻ lúc nào cũng một lòng nhắm đến quyền lực trong hậu cung, khẽ cười lạnh một tiếng:
“Bà ta muốn mượn nhóm tú nữ mới này để làm loạn, cướp quyền, lại không biết rằng chỉ cần Hoàng thượng không muốn giao quyền cho bà ta, thì dù bà ta làm gì đi nữa cũng đều vô ích!”
Tư Nghiễn Hằng khẽ gật đầu.
Ngụy Tự Minh nhẹ nhàng thở ra, nhưng không dám chủ quan, chần chừ một lúc rồi nhắc nhở: “Hoàng thượng, hôm nay là ngày các tân phi nhập cung ạ.”
Lời vừa dứt, hắn ta đã cảm giác bầu không khí trong điện lạnh thêm.
Hồi lâu sau, hắn ta mới nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của thánh thượng, bèn vội vã lui ra ngoài truyền chỉ. Chờ đến khi rời khỏi cung điện, hắn ta mới dám lặng lẽ lau đi mồ hôi lạnh trên trán.
*
Khi nghe thấy tiếng bước chân vọng lại từ ngoài sảnh, Chử Thanh Oản đột nhiên ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt của nữ tử trong gương đồng. Trong một khoảnh khắc, nàng có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Lộng Thu chạy vào, trên mặt không giấu nổi sự kích động:
“Chủ tử, Kính Sự Phòng vừa truyền tin, tối nay Ngọc Quỳnh Uyển thị tẩm!”
Khi nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Chử Thanh Oản đã ý thức được kết cục của đêm thị tẩm hôm nay. Nhưng đến khi thật sự nghe được tin tức, nàng vẫn không kìm được mà khẽ mím môi.
Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên nàng vào cung, nàng không thể hoàn toàn bình tĩnh, không chút lo lắng.
Hơn nữa, Chử Thanh Oản cũng hơi bất ngờ với kết quả này. Nàng vốn tưởng rằng đêm nay sẽ là đến lượt Cố Mỹ nhân thị tẩm. Bất kể trong lòng nghĩ gì, điều nàng cần làm lúc này là chuẩn bị nghênh giá.
Nói là chải đầu, nhưng thực ra chỉ là búi tóc đơn giản. Trong gương đồng phản chiếu một nữ tử có dung mạo vừa khéo, Chử Thanh Oản do dự một hồi, cuối cùng vẫn không tô thêm son phấn. Trì Xuân nhìn ra ý nàng, bèn lấy một hộp cao thơm, cẩn thận thoa lên sau gáy nàng. Mùi hương nhàn nhạt, kín đáo, thoang thoảng như có như không.
Khi Chử Thanh Oản đang chuẩn bị thị tẩm, các cung điện khác trong hậu cung cũng đã nhận được tin.
Tại Triêu Hòa Cung, Chu Quý phi xử lý sổ sách cả ngày khiến cổ vai đau mỏi, đang tựa trán để cung nữ xoa bóp, thì nghe cung nhân bẩm báo. Nhớ lại nữ tử mình từng gặp khi chọn tú nữ, nàng ta cũng không lấy gì làm lạ, chỉ khẽ cong môi cười.
Người ngoài đều nghĩ chức vị của Chử Tài nhân là do Thánh thượng sắp đặt. Thực ra không phải vậy. Ngoại trừ vị trí của Cố Mỹ nhân, Thánh thượng vốn không nhúng tay vào việc tuyển tú lần này, hoàn toàn giao cho nương nương quyết định.
Mai Ảnh từng gặp vị Chử Tài nhân ấy, nên nàng ta mới không hiểu tại sao rõ ràng Chử thị và Giang thị có gia thế tương đương, nhưng nương nương lại phong chức cho Chử thị?
Nhớ đến dung mạo của Chử Tài nhân, trong lòng Mai Ảnh dâng lên ít nhiều lo lắng.
Chu Quý phi khẽ nhắm mắt, dù không nhìn thấy biểu cảm của Mai Ảnh cũng biết nàng ta đang lo điều gì: “Xinh đẹp thì đã sao, trong cung này ai chẳng là mỹ nhân được chọn trong trăm người mới có một?”
Hơn nữa, chính là vì vẻ đẹp chói mắt đó của Chử Tài nhân, nàng ta mới muốn giữ lại.
Trong điện đốt hương, làn khói trắng nhẹ nhàng bốc lên từ lư hương. Chu Quý phi nghĩ đến người ở Từ Ninh Cung, kẻ lúc nào cũng một lòng nhắm đến quyền lực trong hậu cung, khẽ cười lạnh một tiếng:
“Bà ta muốn mượn nhóm tú nữ mới này để làm loạn, cướp quyền, lại không biết rằng chỉ cần Hoàng thượng không muốn giao quyền cho bà ta, thì dù bà ta làm gì đi nữa cũng đều vô ích!”
8
0
1 tháng trước
5 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
