Chương 3
Ngày thực tập thứ ba.
Sau bữa sáng , mọi người lại tiếp tục công việc của mình.
‘Anh ăn sáng chưa?”
Hôm nay hắn không đọc sách , nhưng dù là vậy hắn cũng không để ý đến cô mà chỉ chăm chú nhìn thẳng về phía trước , ngồi bất động ở đấy.
Ánh mắt hắn cứ thế vô hồn nhưng lại rất đẹp , gương mặt này của hắn đúng là quá đẹp đi , chỉ tiếc một điều hắn không được bình thường .
Trước đây cô cũng từng đọc nhiều ngôn tình có nam chính ngốc nghếch , cô từng nghĩ nếu có một người đẹp trai giàu có ngu ngơ yêu cô thì có lẽ sẽ hạnh phúc biết bao . Nhưng nghĩ thì cũng chỉ nghĩ vậy thôi nếu như gặp thật dù cô muốn nhưng ba mẹ cô cũng sẽ không đồng ý.
Những truyện mà cô đọc đa phần các nữ chính đều giỏi giang và nhiều tiền nên họ muốn làm gì cũng được cả , còn cô cái gì cũng không có. May ra còn được chút nhan sắc trời cho này.
“Hay là để tôi kể chuyện hài cho anh nghe nha! , Ờ...chuyện hài , chuyện hài gì bây giờ ta?”
Trước giờ cô không có khiếu năng hài hước , kể chuyển hài cũng chỉ là cái cớ để cô giúp hắn vui vẻ hơn , giúp hắn mau chóng hồi phục hơn.Đây cũng được xem như là cô đang siêng năng làm việc không phải sao.
Cô búng tay , phì cười một cái : “ Có rồi , có rồi. Tôi đố anh biết người xinh đẹp nhất trên vũ trụ này tên gì?”
Hắn liếc nhẹ mắt nhìn cô.
“Anh không biết phải không.Để tôi nói cho anh nghe.”
Cô đưa tay đặt vào phía mép miệng mình , giọng nhỏ hơn chút : “ Là Ngâm A”.
Cô thật sự không thể nhịn được trận cười này , cô cười đến mức một tay ôm bụng , tay còn lại thì chỉ vào mặt hắn. Trêu hắn cô cảm thấy giảm stress rất nhiều.
“Bị khùng!”
Cô giật mình , giọng cười cũng nhanh chóng biến mất , cô trợn mắt to lên nhìn hắn . Nhưng hắn lại quay đi chỗ khác , cô dùng tay xoay người hắn lại “anh biết nói sao , anh vừa mới nói gì?”.
Hắn hất tay cô ra rồi nằm xuống trùm mềm lại.
Cô lay lay miệng mình nghĩ thầm : “ Không phải hắn coi mình là bạn cùng phòng với hắn đó chứ...ây , không được từ ngày mai phải ra dáng y tá mới được”.
“Ngon ghê , cơm hôm nay có món mà tôi thích nè . Ây Noãn Hy chúng ta ngồi ở đây đi , Ngâm A chúng tôi ngồi cùng được không?”
“Uk!”
“Vui quá , Ngâm A thường ngày chúng ta tuy không thân nhưng cùng tính là quen biết , ở đây một tháng tôi mong chúng ta có thể trở thành bạn tốt”.
“Chào cô tôi là Noãn Hy”.
“Đây là Noãn Hy , bạn tôi , cô ấy rất nhút nhát”.
“Chào cô , Noãn Hy”.
Dù cô không thích nhưng ở nơi xa nhà như này thà có bạn còn hơn không.
“Có vẻ vui quá ha”.
Ngâm A thở một hơi dài lắc đầu tiếp tục ăn cơm.
“Là y tá Mẫn kìa”.
“Đúng rồi , chị ấy lại bắt đầu rồi”.
Mọi người có vẻ rất sợ chị ta , cũng phải thôi chị ta nổi tiếng với cái tính cách ngang ngược không chịu nhận thua ai cái gì , luôn cho mình là đúng , sau lưng còn có ông bố chống lưng cho , không ai muốn dây vào cũng đúng thôi.
“Tao sẽ cho mày một bất ngờ vào tối hôm nay”.
Trở về phòng , đầu cô không khỏi suy nghĩ đến câu nói vừa nãy , cô đi qua đi lại . Đúng là cô không sợ cô ta thật nhưng mà dù sao cô ta cũng là người có tiền có quyền hơn cô , nếu cô ta thực sự thuê sát thủ giết chết cô , nếu cô chết đi rồi sẽ bất hiếu với cha mẹ cô.
“Không đúng dù cô ta có mạnh đến đâu nhưng giết người là phải đền mạng” . Cô nghĩ như vậy để có thể giảm bớt lo lắng trong đầu đi.
“Nước... Nước... “
Việc cô bước tới bước lui ở trong phòng khiến một người có vấn đề về thần kinh như hắn cảm thấy chóng mặt.
Cô trong cõi vô thức mà đi lấy nước cho hắn.
“Đây là gì?”
Lúc này cô mới hoảng hốt nhận ra thứ cô cầm trên tay không phải là nước mà là đồ dùng vệ sinh phụ nữ.
“Đây...đây...Không có gì , anh đợi chút tôi lấy nước cho anh”.
Cũng may là hắn có bệnh nếu không cô sẽ độn thổ mất.
Đồng hồ điểm 10h , cô cũng thu dọn mọi thứ xuống dưới nghỉ ngơi.
Bước vào phòng dành riêng cho thực tập sinh , bộ đồ ngủ hôm qua cô mới đặt về đang tính lấy ra dùng thì cô nhìn thấy trên giường ngủ của mình có thứ gì đó đang ngọ nguậy , cô đưa tay hất tấm chiếu lên .
“A...a...gián kìa.”
“Có gián”.
Tiếng la của những người trong phòng khiến cô giật mình mà ngồi lăn ra đất , cô biết rất rõ ai đứng sau vụ này.
“Ngâm A , cô đắc tội với ai thì mau đi xin lỗi người ta đi”.
“Haha...bất ngờ không , đây là thứ tao dành riêng cho mày đấy”.
Cô ngước mắt lên , lòng tràn đầy lửa nóng mà nhìn người trước mặt mình.
“Sao hả , nếu ngay từ đầu biết nghe lời thì bây giờ đâu phải như thế này”.
“Mẫn Mẫn à trời tối rồi , mau đi ngủ thôi”.
“Đi!”
Đèn tắt , bóng tối loan tỏa xung quanh cô đứng lên nhặt gọn đồ đạc vào.Chỉ có một mình cô dám chống lại cái ác thì cũng chẳng làm gì được , cô nhìn một lượt tòa nhà đang dần chìm vào không gian mơ ảo của màn đêm , không còn giường ngủ cô bèn quay lại căn phòng VIP kia.
18
0
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
