TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 147
Chương 147

Chứng kiến khả năng "cày donate" của "Cơm Gạo", không ít người dùng thèm thuồng @ cô.

[Cơm Gạo: Cho trai đẹp tiền đen đủi cả đời, nên tôi chỉ cho Cháo Cháo vợ tôi tiền thôi]

[Ngu Hành: ...]

Thắng thua đã định, Khương Chúc Chúc lấy ống pháo hoa cũ kỹ của mình ra, hướng về phía ống kính "Bùm" một tiếng.

"Chúc mừng Cơm Gạo vợ tôi thắng rồi!"

Những mảnh giấy màu sắc rực rỡ như hoa tuyết bay lả tả trong không trung.

Nụ cười của cô gái trước ống kính tươi tắn rạng rỡ, như ánh nắng ấm áp của mùa đông, được cơn gió nhẹ nhàng thổi vào lòng, lan tỏa từng tầng ấm áp dịu dàng.

Những mảnh giấy màu rơi trên đuôi tóc, tô điểm thêm cho cô vài phần sắc màu tươi sáng.

[Cơm Gạo: Sao tôi có thể để Cháo Cháo vợ tôi thua được]

[Anh Cún Của Chúc Chúc: Diễn viên gạo cội cuối cùng cũng nghỉ hưu rồi]

[Bọ Ngựa Mẹ Quyến Rũ: Chúc mừng diễn viên gạo cội đã phát huy giá trị cuối cùng của nó]

[Ha ha ha ha ha ha, anh Bọ Ngựa và anh Cún có phải đang ghen tị không]

[Hôm qua mở tận bốn Siêu Đế, cũng không khiến cô ấy nổ pháo hoa]

[Bọ Ngựa Mẹ Quyến Rũ: Tôi còn tưởng diễn viên gạo cội sẽ được dùng cho tôi chứ]

[Cơm Gạo: Hừm, xem ra trong lòng Cháo Cháo vợ tôi, tôi mới là số một, anh Bọ Ngựa phải lui về vị trí thứ hai rồi]

Nhìn thấy không khí sôi nổi trên khung chat, Khương Chúc Chúc đột nhiên rời khỏi ống kính. Khi khán giả đang thắc mắc cô định làm gì... chỉ thấy cô nhanh nhẹn ôm một thùng giấy lớn, sau đó lại ngồi trước ống kính.

"Tuy diễn viên gạo cội không còn nữa, nhưng chúng ta vẫn còn rất nhiều diễn viên mới."

Trong thùng giấy toàn là ống pháo hoa cô mua.

[Bọ Ngựa Mẹ Quyến Rũ: Vậy... cô mua nhiều như vậy, lại không nỡ nổ cho tôi một cái?]

[Anh Cún Của Chúc Chúc: Alo, nhân viên hỗ trợ của Cá Mập à? Mở Siêu Đế rồi có được hoàn tiền không?]

[Ha ha ha ha ha ha, cười xỉu]

[Lần đầu tiên thấy đại gia ghen tị với pháo hoa]

[Chủ phòng ơi, nổ cho họ một cái đi, họ sắp khóc rồi kìa]

Khương Chúc Chúc trước đây chỉ cảm thấy "làm màu" rất ấu trĩ, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng trẻ con của anh Bọ Ngựa và anh Cún, cô cố gắng nhịn cười, nói với ống kính: "Được rồi, được rồi! Người khác có, bé Bọ Ngựa và bé Cún nhà chúng ta cũng phải có."

Cô lấy ống pháo hoa lớn nhất, hướng về phía ống kính nhẹ nhàng kéo.

"Bùm ——"

Một tiếng nổ nhẹ.

Giữa những mảnh pháo hoa bay lả tả, đôi mắt cô cong cong, rạng rỡ tươi tắn.

[Bọ Ngựa Mẹ Quyến Rũ tặng Cháo Trứng Muối Thịt Bằm Vòng Quay Ngựa Gỗ Lãng Mạn*1] (6666 xu)

[Anh Cún Của Chúc Chúc tặng Cháo Trứng Muối Thịt Bằm Tai Thỏ*99×10] (10 xu)

Những món quà giá rẻ có thể tặng một lúc 99 cái.

Một lúc 990 cái tai thỏ, hiệu ứng này giống như mọc luôn trên đầu Khương Chúc Chúc.

Không tương tác với khung chat nữa, Khương Chúc Chúc mở mic, bắt đầu tìm "Bạch Bất Bạch" để tiến hành giai đoạn trừng phạt cuối cùng.

Trong ống kính, sắc mặt của người đàn ông không thể dùng từ khó coi để hình dung, có lẽ vì tỷ số không chênh lệch nhiều, biểu cảm của hắn âm trầm như mực.

Bạch Bất Bạch lạnh giọng nói: "Nói đi! Lần này trừng phạt là gì?"

Vì thua cuộc, lúc này hắn còn lười giả vờ.

Khương Chúc Chúc: "Cái này phải do "chị đại" donate nhiều nhất của tôi quyết định."

Cô cố ý nhấn mạnh bốn chữ "chị đại donate nhiều nhất", lọt vào tai Bạch Bất Bạch vô cùng chói tai.

[Không hổ là Cháo Trứng Muối, đủ thâm hiểm]

[Tuy Bạch Bất Bạch lần này thua, nhưng tối nay hắn kiếm được kha khá rồi]

[Một trận PK của hắn, bằng cả đời của bao nhiêu người]

[Chỉ muốn hóng drama, Phú Bà năm đó tại sao lại hủy tài khoản?]

[Đúng đúng đúng, tôi đến đây là để hóng drama]

[Cơm Gạo: Tôi xin kết nối, Cháo Cháo vợ tôi chấp nhận đi]

23

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.