TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Thế giới tận thế tương lai (3)

Từ những ghi chép về cách ngụy trang, cách cô ứng phó với những kẻ quấy rầy, Tây Qua có thể hình dung ra và qua gương, cô cũng có cảm nhận trực quan rõ rệt về vẻ đẹp ấy.

Ánh mắt Tây Qua cuối cùng dừng lại ở mục “tài sản” hàng loạt con số làm cô há hốc miệng. Cô đếm đếm, tổng cộng khoảng một trăm triệu bốn ngàn vạn. Cô gái này… Thật sự rất có tiền!

Nhưng nghĩ kỹ cũng đúng bán được hai liều thuốc quý đến mức “có tiền cũng không mua nổi” thì tất nhiên sẽ giàu.

Thế nhưng, phần “tài sản cố định” lại hoàn toàn trống rỗng, bởi vì cô ấy vẫn là trẻ vị thành niên!

Cũng giống như thế giới của Tây Qua, mọi giao dịch tài sản quy mô lớn đều cần xác minh thân phận. Mà trẻ vị thành niên không có quyền tự chủ, tất cả sẽ bị phong tỏa ngay lập tức.

Cho nên… Hiện tại, kế hoạch đổi thân phận này phải do Tây Qua thực hiện.

Thật tốt! Quá tốt!

Cái tên dài lê thê Elizabeth Ciel Arthur, nghe thôi đã thấy kiêu ngạo lạnh lùng, giờ có thể thoát khỏi nó… thật sự quá tuyệt vời!

Xem xong tư liệu cá nhân nữ phụ để lại, Tây Qua cũng khá tò mò, muốn thử cảm giác “lên mạng thực tế ảo” là thế nào.

Thế nhưng, trí não hiển thị hoàn toàn không có tín hiệu internet. Tây Qua đành tắt trí não cá nhân, quyết định trước tiên làm quen với nơi mình đang ở.

Trong nhật ký, nữ phụ viết: Cô ấy và hai đứa nhỏ chỉ mới chuyển đến đây nửa tháng. Ba ngày trước, sau khi uống [thuốc cải tiến gen], cô thuận lợi thức tỉnh dị năng hệ thủy, vì thế mới nhận nhiệm vụ thanh tẩy dị thú rồi đưa con đến khu mới.

Tây Qua cẩn thận kiểm tra khắp căn phòng nhỏ hai mươi mét vuông, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh hai đứa trẻ.

Nếu không nhờ chiếc trí não cá nhân trên tay và mấy hộp [dịch dinh dưỡng] trong bếp, cô thật sự nghi ngờ nơi này không phải thời đại tinh tế khoa học kỹ thuật phát triển, mà là thế giới mạt thế hoang dã đầy bạo lực và tuyệt vọng.

‘Tiểu Tô’ từng nói, phiên ngoại này là truyện mạt thế đội lốt tinh tế văn, quả nhiên… Quá sâu sắc!

Trong ký ức của Tây Qua, chính văn của [Tương lai chi vong ưu thảo] dường như vẫn có những đoạn miêu tả về thế giới khoa học kỹ thuật phát triển cao độ.

Thế nhưng phiên ngoại này, hoàn toàn là một câu chuyện mạt thế thuần túy. Không có thây ma đã là ông trời thương xót lắm rồi, nhưng Trùng tộc ghê tởm cùng bầy thú biến dị hung tàn vẫn đủ khiến người ta kinh hãi.

Nghĩ tới đây, Tây Qua chợt nhớ, hình như ba của hai đứa nhỏ là một quân nhân đóng ở tiền tuyến đối kháng Trùng tộc. Tên anh ta là gì nhỉ?

“Ừm...”

Tây Qua nhíu mày cố gắng nhớ rất lâu, chỉ lờ mờ nhớ là tên gì đó nghe “bùm bùm”, hình như hai chữ, họ gì tím tím… hay là có chữ Lôi? Cuối cùng, cô đành lau mặt, từ bỏ, thật sự không thể nhớ nổi.

Còn tên nữ chính thì cô nhớ được chút ít. Dù sao nữ chính cũng thu phục cả chục mỹ nam và mỹ nữ, ấn tượng chắc chắn sâu đậm hơn.

Cô ta tên là Sơ Tình, còn họ… Ngượng ngùng quá, Tây Qua lại quên mất rồi.

Tây Qua nằm trên giường, nhìn chằm chằm hai khuôn mặt bánh bao đỏ bừng đang ngủ say, ánh mắt có phần mờ mịt.

Đột nhiên biến thành một người khác, lại gánh thêm hai đứa trẻ không thể chối bỏ trách nhiệm, khi cô cố gắng chải vuốt lại tình hình hiện thực, đầu óc gần như đơ luôn.

Cô vẫn luôn có một suy đoán, có lẽ ở thế giới cũ, cô đã chết rồi. Nghĩ đến cảm giác lúc ấy, ngọn lửa có thể nuốt chửng tất cả thiêu đốt lấy cô, kết cục chắc chắn chẳng thể lạc quan.

“Cho nên… Ông trời thương hại cô, cho cô sang thế giới khác tiếp tục sống sao?” Tây Qua ngây người nhìn trần nhà màu xám xịt, trong lòng rối như tơ vò.

Ở thế giới trước, ngoài ‘Tiểu Tô’ và Quả Đống, cô không có ai để vướng bận. Cô chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi trước cổng nhà thờ, được đặt cho cái tên đầy tính thánh mẫu: Maria.

Sau khi được trường học chọn nuôi dưỡng, lần đầu tiên gặp bạn cùng phòng, trên đầu cô là mái tóc cắt hình quả dưa hấu, thế là mọi người cười gọi cô là Tiểu Tây Qua.

Cái biệt danh ấy cứ thế theo cô suốt từ lớp mẫu giáo năm 6 tuổi cho đến Đại học Văn học Sư phạm hiện tại, mười mấy năm dài đằng đẵng, học viện từ lâu đã trở thành mái nhà duy nhất của cô.

Cô học chuyên ngành Văn học Sư phạm, dự định sau khi tốt nghiệp sẽ thi làm giảng viên Văn học ở học viện.

Thế giới bên ngoài học viện, cô chưa từng nghĩ đến việc đặt chân, mà thật ra… cô cũng không dám.

Ấy vậy mà bây giờ, nghịch mệnh thay đổi, cô trực tiếp xuyên sang một thế giới khác!

Hơn nữa, còn mang theo một hệ thống trò chơi bị cắt giảm hơn phân nửa chức năng cùng xuyên qua!

4

0

3 tuần trước

2 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.