0 chữ
Chương 680
Chương 680
Ngẩng đầu nhìn lên, nàng thấy một nhóm người ồ ạt tiến vào từ đường hầm bên cạnh. Dẫn đầu là một tu sĩ Nguyên Anh xa lạ, phía sau là ba vị công tử của phủ thành chủ cùng với sáu vị Kim Đan chân nhân. Rõ ràng họ đã thoát khỏi Hỏa Thử và còn có thêm một tu sĩ Nguyên Anh giúp đỡ, lần mò tới được vùng biển lửa này.
Lúc xuất phát có hơn tám mươi người, quần áo gọn gàng chỉnh tề. Thế nhưng lúc này, những người vừa bước vào ai nấy đều áo quần rách nát, người thì tay cụt chân què, số lượng giảm đi gần một nửa. Không biết là họ đã rút lui trước hay còn kẹt trong hang Hỏa Thử, hay đã tử nạn trong cuộc chiến với đám Hỏa Thử, chỉ biết rằng Ngư Thải Vi không nhìn thấy vị kiếm tu và Lưu Huỳnh đâu cả.
“Thảo nào lại có nhiều Hỏa Thử như vậy. Thì ra trong lòng núi Ngưu Đầu không chỉ có lửa bên ngoài mà sâu bên trong còn có cả một vùng biển lửa rộng lớn.” Nhị công tử cau mày, hắn tu luyện công pháp hệ thủy nên đứng gần biển lửa cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Không rõ là nơi này vốn đã có biển lửa từ trước hay là do ngọn lửa bên ngoài tạo thành.” Ngũ công tử nhẹ nhàng giãn lông mày, căn cơ hỏa linh căn của hắn cao nhất, lại tu luyện công pháp hệ hỏa nên nơi này nồng đậm hỏa linh khí, quả là một môi trường tu luyện lý tưởng đối với hắn.
“Ta nghĩ là biển lửa này đã tồn tại từ trước, nếu không thì đám Hỏa Thử từ đâu mà có, chẳng lẽ là do ngọn lửa mang đến?” Tam công tử cau mày, rõ ràng hắn đã nhìn thấy đám Hỏa Thử khổng lồ trong biển lửa.
“Ánh sáng phát ra từ biển lửa kia là gì thế? Này này, trong đó dường như có gì đó đang lăn tròn thì phải.”
Ngũ công tử vừa dứt lời, vị tu sĩ Nguyên Anh kia đã lao vυ"t lên không trung, mục tiêu chính là Bản Nguyên Thần Châu đang trôi dạt dưới Hỏa Lưu Quang.
Ngư Thải Vi không khỏi thót tim, lo sợ tu sĩ Nguyên Anh kia sẽ cướp mất Bản Nguyên Thần Châu. Nhưng ngay sau đó nàng liền thở phào nhẹ nhõm.
Tu sĩ Nguyên Anh kia còn chưa tiến lại gần Hỏa Lưu Quang đã vội vàng quay về. Nhiệt độ kinh người từ biển lửa khiến tu sĩ Nguyên Anh cũng không chịu nổi, điều đó khiến hắn ngay lập tức nhận ra trong biển lửa này ẩn giấu linh vật kinh thiên động địa.
Vừa đáp xuống bờ, tu sĩ Nguyên Anh liền bấm niệm pháp quyết, một đạo linh quang màu xám bắn ra. Ngoại trừ ba vị công tử và sáu vị Kim Đan chân nhân, những tu sĩ Trúc Cơ khác ngay lập tức mắt dại đi, ngã vật xuống đất, mềm nhũn bất tỉnh.
Lúc xuất phát có hơn tám mươi người, quần áo gọn gàng chỉnh tề. Thế nhưng lúc này, những người vừa bước vào ai nấy đều áo quần rách nát, người thì tay cụt chân què, số lượng giảm đi gần một nửa. Không biết là họ đã rút lui trước hay còn kẹt trong hang Hỏa Thử, hay đã tử nạn trong cuộc chiến với đám Hỏa Thử, chỉ biết rằng Ngư Thải Vi không nhìn thấy vị kiếm tu và Lưu Huỳnh đâu cả.
“Thảo nào lại có nhiều Hỏa Thử như vậy. Thì ra trong lòng núi Ngưu Đầu không chỉ có lửa bên ngoài mà sâu bên trong còn có cả một vùng biển lửa rộng lớn.” Nhị công tử cau mày, hắn tu luyện công pháp hệ thủy nên đứng gần biển lửa cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Ta nghĩ là biển lửa này đã tồn tại từ trước, nếu không thì đám Hỏa Thử từ đâu mà có, chẳng lẽ là do ngọn lửa mang đến?” Tam công tử cau mày, rõ ràng hắn đã nhìn thấy đám Hỏa Thử khổng lồ trong biển lửa.
“Ánh sáng phát ra từ biển lửa kia là gì thế? Này này, trong đó dường như có gì đó đang lăn tròn thì phải.”
Ngũ công tử vừa dứt lời, vị tu sĩ Nguyên Anh kia đã lao vυ"t lên không trung, mục tiêu chính là Bản Nguyên Thần Châu đang trôi dạt dưới Hỏa Lưu Quang.
Ngư Thải Vi không khỏi thót tim, lo sợ tu sĩ Nguyên Anh kia sẽ cướp mất Bản Nguyên Thần Châu. Nhưng ngay sau đó nàng liền thở phào nhẹ nhõm.
Vừa đáp xuống bờ, tu sĩ Nguyên Anh liền bấm niệm pháp quyết, một đạo linh quang màu xám bắn ra. Ngoại trừ ba vị công tử và sáu vị Kim Đan chân nhân, những tu sĩ Trúc Cơ khác ngay lập tức mắt dại đi, ngã vật xuống đất, mềm nhũn bất tỉnh.
3
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
