TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 46

Bà mẹ này, đúng là đồ điên.

--

Ngày hôm sau, Khương Vân Chi bị đưa đến một nhà hàng ngoài trời, chán nản vô cùng nghe gã đàn ông béo phị, tai to mặt lớn, nhờn nhụi đối diện tự giới thiệu.

“Tôi, phú nhị đại, nhiều nhà đất. Sau này kết hôn cô sinh cho tôi tám đứa con là tôi tặng cô một căn. À đúng rồi, tính tình tôi không tốt lắm. Tôi nói gì cô đều phải nghe theo tôi.”

“Sau khi kết hôn, cô ở nhà trông con. Có thời gian thì đi tìm việc kiếm tiền sinh hoạt phí cho mình.”

“Còn nữa, tôi là người thích thế giới hoa lệ, cô không cần quá yêu tôi.”

“Ọe.”

Khương Vân Chi không nhịn được nôn khan. Người đàn ông tức giận đứng bật dậy: “Mẹ nó, ý cô là gì.”

Cô chân thành: “Anh làm tôi buồn nôn.”

“Sự tự tin của anh là do mặt đầy dầu mỡ mang lại à? Lợn còn biết phối giống với lợn cái. Anh đừng có ra ngoài làm ô uế người khác.”

Người đàn ông hừ lạnh, hai tay chống lên bàn, cúi người đến gần, hai cục thịt trên má rung rung: “Cô gái, cô đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi đấy à?”

“......”

Ai đó, gϊếŧ lợn đi.

Tay cô đã chạm vào cốc nước, định bụng hắt một cốc nước cho anh ta tỉnh. Đột nhiên, người đàn ông hét lên một tiếng. Chân anh ta cong lại quỳ xuống đất. Trán anh ta chạm đất, cứ thế dập đầu lạy cô một cái.

Thật khách sáo.

“Khương Vân Chi.”

Tiếng cắn răng lạnh lùng âm trầm mang theo cơn thịnh nộ khiến sống lưng cô lạnh toát.

Vóc dáng cường tráng của người đàn ông xông vào tầm mắt. Gương mặt anh âm u. Anh véo cổ cô nâng cằm lên: “Điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời, chạy ra ngoài gặp gỡ đàn ông lạ?”

“Em to gan thật!”

“Anh ơi, anh nghe em giải thích!”

Sức của người đàn ông rất lớn, véo cằm cô đau điếng. Mắt cô đỏ hoe, rơm rớm nước mắt. Hơi nóng lướt qua đầu ngón tay anh.

Anh hơi dừng lại, tháo cà vạt, buộc chặt tay cô, kéo ghế ngồi bên cạnh cô. Đôi mắt đen lạnh lẽo quét qua người đàn ông trên đất. Anh véo eo cô. Chiếc ghế cọ trên sàn nhà tạo ra những vết xước.

“Giải thích.”

Khương Vân Chi ngẩng đầu. Trên cổ cô có những vệt đỏ nhàn nhạt: “Điện thoại của em bị thu rồi. Em bị vệ sĩ áp giải đến đây xem mắt với anh ta.”

“Xem mắt?”

Lòng bàn tay Quý Kiêu Hàn siết chặt. Sức mạnh ngang ngược véo cô đến chảy nước mắt. Yết hầu anh bật ra tiếng cười, nguy hiểm rợn người: “Em đang nói, em và anh ta, xem mắt?”

Hơi thở cô căng thẳng, tim đập rất nhanh: “Em không tự nguyện, là bị ép. Anh còn không đẹp bằng một sợi tóc của anh. Sao em có thể đồng ý xem mắt với anh ta được.”

“Vậy sao?”

“Vậy hai người đến gần nhau như vậy làm gì? Nếu tôi không đến nữa, có phải em định hôn anh ta không?”

Sự bực bội trong l*иg ngực anh sắp không kìm nén được nữa. Toàn thân anh lạnh lẽo, như cơn cuồng phong quét qua. Cảm giác tàn phá bao trùm xung quanh, khiến không khí ngột ngạt, căng thẳng.

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.