TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 7.2: Tính ra được

Vân Quán Nguyệt hơi nhướng mày.

Bảo sao cô lại được ban cho công đức. Những việc Cao Minh Châu làm sau này toàn là chuyện tích đức!

"À đúng rồi, sau này nhớ quay lại tái khám đấy."

Vân Quán Nguyệt chợt nhớ ra hiện giờ mình đang đóng vai bác sĩ tâm lý, liền nhắc: "Dù sao tôi cũng đang tham gia một cuộc thi, nếu cô không quay lại khám tiếp, biết đâu người ta lại bảo tôi gian lận đó."

[Ha ha ha, nghe là biết bác sĩ Vân đang đá xéo ai rồi đấy!]

[Tôi nhớ là bệnh nhân này do đội đối thủ chọn đúng không? Giờ mà còn nói bác sĩ Vân gian lận thì tôi sẽ đập bàn phím đấy!]

[Trận này cần gì chấm điểm nữa? Bác sĩ Vân đã cứu cả một gia đình mà! Với tôi thì cô ấy thắng tuyệt đối rồi!]

[Gặp may thôi, chắc sau lưng cô ta có người chống lưng, đưa sẵn thông tin. Không thế thì làm sao biết hết mọi chuyện? Đừng nói là tính ra được đấy nhé? Ha ha ha ha ha!]

Bình luận trong phòng livestream chia thành hai luồng rõ rệt.

Một bên thì khen ngợi Vân Quán Nguyệt quá giỏi, cho rằng cô xứng đáng thắng cuộc.

Một bên lại khăng khăng cô có người chống lưng, nói cô gian lận nên không thể để cô thắng.

Lại còn có một nhóm không đứng về bên nào, chỉ đơn giản là hóng hớt vui vẻ, thi thoảng vào khích bác, mong hai bên lao vào choảng nhau một trận.

Tất nhiên, Vân Quán Nguyệt không hề hay biết những chuyện đó.

Việc liên quan đến gia đình ba người nhà Cao Quốc Cường được bàn giao lại cho ê-kíp chương trình Đường về nhà. Nhờ livestream mà độ nổi tiếng và lượng người xem của chương trình bất ngờ tăng vọt.

Ê-kíp rối rít đảm bảo sẽ xử lý ổn thỏa mọi thứ đến cùng.

Vân Quán Nguyệt khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn trợ lý: "À đúng rồi, cậu bé tên Tiểu Phong thế nào rồi? Còn thời gian không? Nếu còn thì đi luôn, tiện đường xử lý cho xong."

Lúc xem lại đoạn ghi hình, cô đã thấy luồng âm khí quanh người cậu ta nặng đến báo động. Nếu để con quỷ kia bám lấy cậu ta mãi, sớm muộn gì cũng có chuyện.

Trợ lý sững người: "Bác sĩ Vân, cũng khuya rồi, cô không nghỉ một chút à? Mai giải quyết vẫn kịp mà."

Vân Quán Nguyệt đáp gọn: "Việc tiện tay, hôm nay xử luôn."

Trợ lý: "Dạ được."

Trợ lý nhanh chóng đưa cô rời khỏi bệnh viện, trong khi Cao Minh Châu cùng cô bạn thân Lâm Thiến được đội ngũ chương trình giữ lại hỗ trợ thêm.

Trước khi bước vào thang máy, Vân Quán Nguyệt đột ngột dừng lại, quay sang phía nhân viên ê-kíp chỉ vào Cao Minh Châu: "Nhớ báo công an. Cặp vợ chồng từng nuôi cô ấy chắc chắn có vấn đề. Điều tra sẽ ra khối chuyện đấy."

Người nhân viên ngơ ngác gật đầu: "Vâng ạ."

Vân Quán Nguyệt yên tâm bước vào thang máy.

Lúc nhìn lại cuộc đời của Cao Minh Châu qua hình ảnh số mệnh, cô đã để ý thấy cặp vợ chồng từng bắt cóc cô ấy không phải dạng tử tế gì. Nguyên nhân hai người họ mãi không có con, phải tìm đứa trẻ có ngày sinh đặc biệt để "kích vận", là vì họ đã từng buôn bán quá nhiều trẻ em.

Cái lão đạo sĩ dạy cho họ cách đó, chắc chắn cũng là thứ tà ma ngoại đạo!

Nếu là cô gặp mấy người như vậy thì đã cho họ ăn trọn bộ mười tám chiêu võ rồi!

Trong thang máy, trợ lý tranh thủ liếc sang, cuối cùng cũng không nhịn được, mở lời: "Bác sĩ Vân! Sao biết cô được cô Lý... à không, cô Cao là bị bắt cóc? Còn biết cả ba mẹ ruột cô ấy đang tìm con? Cô từng gặp họ à?"

"Chưa từng."

Vân Quán Nguyệt không cần ngẩng đầu, thản nhiên trả lời: "Tôi tính ra."

Trợ lý: "?"

Khán giả livestream: "?"

[Khoan đã?]

[Chị vừa nói là... tính ra á?]

8

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.