TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 43

Từng dấu tay được thu lại.

Lộ Ngưng ngồi ngay ngắn ở đó, cơn buồn ngủ đã tan biến, tinh thần cũng tỉnh táo hơn nhiều, ánh mắt không nhịn được lại liếc về phía bóng dáng sau lớp rèm lụa trắng kia.

Đột nhiên, tấm rèm lụa trắng vốn rủ xuống tĩnh lặng bỗng như bị gió thổi bay lên, giữa màu trắng như tuyết xuất hiện một khe hở, Lộ Ngưng thoáng nhìn thấy người đang ngồi sau án hương qua khe hở đó.

Nàng nhanh chóng nhìn xung quanh, dường như chỉ có mình nàng nhìn thấy?

Sao mọi người rõ ràng đều nhìn về phía trước, lại hoàn toàn không phát hiện ra sự khác thường ở đó?

Lộ Ngưng khó hiểu nhìn lại, ánh mắt này vừa hay chạm phải đôi mắt được che bởi lụa trắng của Giải Ly Trần.

Nàng biết hắn nhìn thấy, liền có chút chột dạ vội cúi đầu xuống, tay nắm chặt lấy vạt váy, thầm cảm thấy xấu hổ.

Nhìn trộm bị bắt quả tang, thật mất mặt.

Lộ Ngưng ra sức rụt người lại, hy vọng có thể giấu mình đi.

Quận chúa Thanh Hà ngồi ở phía trước nhất, lại hoàn toàn không hay biết gì về mọi chuyện vừa diễn ra. Sau khi nộp dấu tay xong, nàng ta lại càng thêm sốt ruột. Vị thiên chi kiêu nữ vốn quen thói tùy hứng này trong lúc nóng lòng đã giữ thiếu niên kia lại.

"Xin hỏi, Quốc sư đại nhân đang ở đâu vậy?" Nàng ta hắng giọng nói tiếp: "Dấu tay này dùng để làm gì, ai mới là thủ phạm thật sự. Quốc sư đại nhân có thể giải đáp thắc mắc cho chúng ta không?"

Đôi mắt vô hồn của thiếu niên kia liếc nhìn nàng ta, đáp lời không chút cảm xúc: "Quốc sư đại nhân chỉ giải đáp thắc mắc cho một mình Hoàng thượng."

Quận chúa Thanh Hà từ từ buông tay ra, nhận ra mình đã có phần vượt quá giới hạn. Nhưng chỉ cần nhớ lại cái nhìn thoáng qua đầy mê hoặc trước đây, nàng ta lại thực sự không nỡ bỏ cuộc.

Trong lòng nàng ta như có mèo cào, không được nhìn thấy ngài ấy lần nữa thì thực sự không cam lòng.

"Chúng ta cũng là người trong cuộc, mấy ngày nay vẫn luôn bị giam giữ, trong lòng rất muốn biết rốt cuộc là kẻ nào dám cả gan gây rối trong lễ Vạn Thọ của Thánh thượng, làm liên lụy đến chúng ta. Mong Quốc sư đại nhân rủ lòng thương, mà chỉ điểm đôi điều."

Lúc nàng ta nói những lời này, cái dáng vẻ đáng thương tội nghiệp, giọng nói dịu dàng mềm mỏng đó khiến Lộ Ngưng vô cùng kinh ngạc.

Quận chúa Thanh Hà là người mà nàng khá quen thuộc. Thời kỳ Ôn gia còn hưng thịnh, Lộ Ngưng thường tham dự các buổi yến tiệc ngắm hoa giữa các tiểu thư khuê các, thường gặp được nàng ta ở đó, vị trí ngồi của hai người cũng khá gần nhau.

Trong ký ức của Lộ Ngưng, Quận chúa Thanh Hà vẫn luôn phô trương, bá đạo, thích gì làm nấy. Ánh mắt u oán mà nàng ta đang hướng về phía tấm rèm lụa trắng lúc này quả thực quá không phù hợp.

4

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.