TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Đi theo nhầm người thì chỉ có lặp đi lặp lại

Hạ Hoành xuất thân giàu có, tuy không rõ lai lịch của Sở Hạ Tinh, nhưng vẫn có thể ngửi được mùi nguy hiểm, biết ai có thể động vào, ai thì không. Còn Tào Ngạn Cương thì hoàn toàn ngược lại, radar xã hội của anh ta vô cùng cùi bắp, không biết quan sát, không biết thời thế, mà trong giới này, đó là điểm chí mạng.

“Anh chắc hợp đóng mấy vai ngốc nghếch trong phim hài đấy, biết đâu còn thành chuyên nghiệp.” Sở Hạ Tinh trêu chọc, bà biết Tào Ngạn Cương không có ác ý nên cũng chẳng thật sự nổi giận. Bà chỉ thấy ánh mắt chọn người của anh ta quá kém, thuộc kiểu rất dễ đi theo nhầm lãnh đạo.

Mà nếu mới vào nghề đã chọn sai người đi theo, thì không nghi ngờ gì sẽ phải đi đường vòng rất dài, chịu đủ khổ cực. Giới này toàn những kẻ giả nhân giả nghĩa, không có khả năng nhìn người thì kiểu gì cũng có ngày ngã sấp mặt.

Tào Ngạn Cương gãi đầu bối rối. Anh ta cảm thấy Sở Hạ Tinh nói năng có hơi chảnh, nhưng nghĩ đến chuyện “cô” thật sự có thực lực về diễn xuất, bèn cho rằng thái độ đó là do người có tài thường sẽ hơi “dị” một chút, có khí chất cao ngạo riêng.

Trưa hè nắng như đổ lửa, gió nóng thổi vạt mặt, buổi chiều quay ngoại cảnh lại càng khó chịu. Người trong đoàn mồ hôi nhễ nhại, ai nấy đều bức bối. Các quay phim thì liên tục kéo cổ áo, vẫy vẫy hy vọng có chút gió mát.

Sở Hạ Tinh ngồi dưới nắng chờ đến lượt mình, đầu mũi cũng bắt đầu rịn mồ hôi, khiến cô gái hóa trang phải liên tục chạy tới dặm lại lớp nền. Tâm trạng mọi người đều rất kém, ánh mắt dán chặt vào Tào Ngạn Cương đang trong cảnh quay.

Tào Ngạn Cương lúc này mặt đỏ bừng, thở hồng hộc. Anh ta vừa chạy hết một vòng theo yêu cầu kịch bản, sau đó thấp thỏm nhìn về phía đạo diễn đang ngồi dưới bóng râm, hy vọng cảnh quay lần này có thể qua. Các diễn viên quần chúng xung quanh anh ta cũng mồ hôi như mưa, vừa thở dốc vừa mệt mỏi rã rời.

Đạo diễn Vương ngồi vắt chân dưới mái che, nhìn qua đoạn playback một lúc rồi lẩm bẩm: “Không được, quay lại lần nữa.”

Tào Ngạn Cương khiêm tốn hỏi: “Đạo diễn Vương, đoạn nào chưa ổn ạ?”

Đạo diễn Vương đáp: “Khó nói lắm, khó nói lắm. Quay thêm một đúp nữa cho chắc.”

"Quay thêm một đúp để chắc ăn" đồng nghĩa với việc Tào Ngạn Cương và các diễn viên quần chúng lại phải chạy thêm một vòng nữa. Trong cái nắng gay gắt này, chỉ cần đi bộ đã thấy khó chịu, huống hồ là phải cắm đầu chạy.

Tào Ngạn Cương hoàn toàn không hiểu mình cần sửa chỗ nào, anh ta vừa định mở miệng hỏi thì lại bị đạo diễn Vương hời hợt gạt đi.

Trợ lý Lý Tinh đứng bên cạnh Sở Hạ Tinh, nhỏ giọng than thở: “Quay phim cực khổ vậy sao? Ngày nào cũng lặp đi lặp lại.”

Trước đây Lý Tinh chưa từng vào đoàn phim, cô nàng cũng không hiểu cách quay phim truyền hình, nên càng không biết đạo diễn Vương đang làm kiểu gì.

Sở Hạ Tinh nhàn nhạt đáp: “Đi theo nhầm người thì chỉ có lặp đi lặp lại.”

2

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.