0 chữ
Chương 9
Thế giới 1 - Chương 9: Đại gia bệnh kiều bị con gái bảo mẫu ghét bỏ
“Đừng nhiều lời nữa, chỉ số tình yêu bao nhiêu rồi?”
Hệ thống kiểm tra một lượt: [80.]
“Vậy mà đã cao thế rồi?” Nguyên Khương hơi ngạc nhiên. Dù sao hôm qua mới là lần đầu họ gặp mặt, tuy đã làm tới bến luôn nhưng chỉ số tình yêu này tăng có phần quá nhanh.
[Bạc Hành cũng không phải người bình thường gì, anh ta đã ngủ với cô, tất nhiên sẽ coi cô là vật sở hữu của anh ta. Đối với đồ vật của mình, chỉ số tình yêu 80 chỉ có thể coi là bình thường.]
[Hồ ly nhỏ, đừng quên, nhiệm vụ của cô là phải đạt được 100 điểm tình yêu của Bạc Hành, cùng anh ta trải qua một đời hạnh phúc.]
Nguyên Khương khẽ “ừm” một tiếng, đôi mắt hồ ly quyến rũ nhanh chóng lướt qua một tia cười tinh quái, lơ đãng tắm rửa cơ thể.
Làn da của cô như trứng gà bóc vỏ, mềm mại đến mức có thể véo ra nước. Bạc Hành thật sự không biết thương hoa tiếc ngọc, khắp người cô toàn là dấu vết anh để lại.
Nguyên Khương thầm mắng mấy câu.
Lúc cô thay váy bước ra khỏi phòng đã là hai tiếng sau.
Đợi cả nửa ngày, chân đã tê rần, trợ lý Lý đang ngồi xổm một bên cuối cùng cũng đợi được người ra, xúc động đến mức sắp khóc.
Khi nhìn thấy một Nguyên Khương xinh đẹp mỹ miều, khí chất lại thanh tao thoát tục, đáng yêu, đáy mắt trợ lý Lý lóe lên vẻ kinh ngạc. Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Bạc tổng lại đối xử đặc biệt với cô gái này như vậy.
Nếu là anh, có lẽ cũng sẽ giấu người đẹp trong nhà vàng.
Nhưng đây là người phụ nữ của sếp, trợ lý Lý rất biết điều tự giới thiệu: “Chào cô Nguyên Khương, tôi là trợ lý của Bạc tổng, họ Lý, cô cứ gọi tôi là trợ lý Lý là được.”
“Ừm.” Hàng mi dài và cong vυ"t của Nguyên Khương khẽ rung động, cô chậm rãi gật đầu, sau đó lộ ra vẻ bối rối: “Có chuyện gì sao?”
“Là thế này, Bạc tổng dặn tôi đưa cô đến dinh thự, cô đi cùng tôi nhé?” Trợ lý Lý nở nụ cười tiêu chuẩn tám chiếc răng.
“Đến dinh thự?” Nguyên Khương hơi khựng lại. Cô từng nghĩ Bạc Hành sẽ đưa cô đến dinh thự riêng nhưng không ngờ lại để cô đến thẳng nhà chính.
Đối với những công tử nhà quyền quý, việc đưa phụ nữ về nhà chính không khác gì thừa nhận thân phận của đối phương.
Nguyên Khương chớp mắt, cô rất vui lòng: “Được thôi nhưng tôi cần phải thu dọn đồ đạc một chút.”
“Cô Nguyên Khương, Bạc tổng đã dặn rồi, cô cứ đến thẳng là được, những thứ khác chúng tôi sẽ sắp xếp giúp cô.”
“Vậy được rồi.”
Nguyên Khương cũng không có gì nhiều để thu dọn, cô không có món đồ đắt giá nào đáng để gói ghém, cũng không có thứ gì đáng lưu luyến cần mang theo.
Hơn nữa, cô đoán Bạc Hành sẽ đến ký túc xá cô ở.
Nguyên Khương cong cong mày mắt, theo trợ lý Lý trở về dinh thự nhà họ Bạc. Dinh thự nhà họ Bạc tọa lạc ở vị trí đắc địa nhất trên sườn núi phía nam thành phố A. Con đường lên dốc hai bên là những hàng phong lá đỏ rực, một tòa lâu đài bí ẩn và uy nghi ẩn mình giữa núi rừng, khu đất rộng lớn.
Hệ thống kiểm tra một lượt: [80.]
“Vậy mà đã cao thế rồi?” Nguyên Khương hơi ngạc nhiên. Dù sao hôm qua mới là lần đầu họ gặp mặt, tuy đã làm tới bến luôn nhưng chỉ số tình yêu này tăng có phần quá nhanh.
[Bạc Hành cũng không phải người bình thường gì, anh ta đã ngủ với cô, tất nhiên sẽ coi cô là vật sở hữu của anh ta. Đối với đồ vật của mình, chỉ số tình yêu 80 chỉ có thể coi là bình thường.]
[Hồ ly nhỏ, đừng quên, nhiệm vụ của cô là phải đạt được 100 điểm tình yêu của Bạc Hành, cùng anh ta trải qua một đời hạnh phúc.]
Nguyên Khương khẽ “ừm” một tiếng, đôi mắt hồ ly quyến rũ nhanh chóng lướt qua một tia cười tinh quái, lơ đãng tắm rửa cơ thể.
Làn da của cô như trứng gà bóc vỏ, mềm mại đến mức có thể véo ra nước. Bạc Hành thật sự không biết thương hoa tiếc ngọc, khắp người cô toàn là dấu vết anh để lại.
Lúc cô thay váy bước ra khỏi phòng đã là hai tiếng sau.
Đợi cả nửa ngày, chân đã tê rần, trợ lý Lý đang ngồi xổm một bên cuối cùng cũng đợi được người ra, xúc động đến mức sắp khóc.
Khi nhìn thấy một Nguyên Khương xinh đẹp mỹ miều, khí chất lại thanh tao thoát tục, đáng yêu, đáy mắt trợ lý Lý lóe lên vẻ kinh ngạc. Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Bạc tổng lại đối xử đặc biệt với cô gái này như vậy.
Nếu là anh, có lẽ cũng sẽ giấu người đẹp trong nhà vàng.
Nhưng đây là người phụ nữ của sếp, trợ lý Lý rất biết điều tự giới thiệu: “Chào cô Nguyên Khương, tôi là trợ lý của Bạc tổng, họ Lý, cô cứ gọi tôi là trợ lý Lý là được.”
“Ừm.” Hàng mi dài và cong vυ"t của Nguyên Khương khẽ rung động, cô chậm rãi gật đầu, sau đó lộ ra vẻ bối rối: “Có chuyện gì sao?”
“Đến dinh thự?” Nguyên Khương hơi khựng lại. Cô từng nghĩ Bạc Hành sẽ đưa cô đến dinh thự riêng nhưng không ngờ lại để cô đến thẳng nhà chính.
Đối với những công tử nhà quyền quý, việc đưa phụ nữ về nhà chính không khác gì thừa nhận thân phận của đối phương.
Nguyên Khương chớp mắt, cô rất vui lòng: “Được thôi nhưng tôi cần phải thu dọn đồ đạc một chút.”
“Cô Nguyên Khương, Bạc tổng đã dặn rồi, cô cứ đến thẳng là được, những thứ khác chúng tôi sẽ sắp xếp giúp cô.”
“Vậy được rồi.”
Nguyên Khương cũng không có gì nhiều để thu dọn, cô không có món đồ đắt giá nào đáng để gói ghém, cũng không có thứ gì đáng lưu luyến cần mang theo.
Nguyên Khương cong cong mày mắt, theo trợ lý Lý trở về dinh thự nhà họ Bạc. Dinh thự nhà họ Bạc tọa lạc ở vị trí đắc địa nhất trên sườn núi phía nam thành phố A. Con đường lên dốc hai bên là những hàng phong lá đỏ rực, một tòa lâu đài bí ẩn và uy nghi ẩn mình giữa núi rừng, khu đất rộng lớn.
1
0
4 ngày trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
