TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thế giới 1 - Chương 3: Đại gia bệnh kiều bị con gái bảo mẫu ghét bỏ

"Tôi không bỏ gì vào nước cả." Đôi mắt hồ ly yêu kiều của Nguyên Khương ngập tràn sợ hãi, cô rụt cổ lại, cả người căng cứng.

Nhìn cô gái đỏ hoe mắt vì căng thẳng và sợ hãi như một chú thỏ con, đáy mắt đen láy của Bạc Hành thoáng hiện ý cười. Dược tính trong người càng lúc càng mãnh liệt, hơi thở của anh trở nên dồn dập, anh dùng giọng điệu dỗ dành hỏi: "Bác sĩ Nguyên, lương một tháng của cô là bao nhiêu?"

"Sau khi trừ năm loại bảo hiểm và một loại quỹ công thì còn năm mươi nghìn." Nguyên Khương thành thật trả lời. Không gian kín đáo dường như khiến cô có chút bất an, đôi vai gầy khẽ run lên.

Cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng vừa vặn và chân váy đen ôm hông, đôi chân thon dài trắng nõn mang một đôi giày cao gót màu đỏ. Cách ăn mặc rất bình thường, nhưng tỷ lệ eo hông của cô cực kỳ hoàn hảo, vòng eo nhỏ nhắn tưởng chừng có thể ôm trọn, còn phía dưới...

Hơi thở của Bạc Hành ngày càng rối loạn, miệng lưỡi càng lúc càng khô khốc, tim đập nhanh đến đau nhói, anh hỏi thẳng: "Bác sĩ Nguyên, có muốn đổi nghề không?"

"Gì ạ?" Nguyên Khương lộ ra vẻ mặt như con thú bị dồn vào đường cùng.

"Làm vợ của tôi, sau này tài sản của tôi đều là của em. Tôi luôn giữ mình trong sạch, năm nay hai mươi bảy tuổi, chưa từng có bạn gái." Đầu óc Bạc Hành choáng váng từng cơn, anh cố gắng khống chế sự thôi thúc điên cuồng trong cơ thể.

Nếu không phải sợ dọa cô, Bạc Hành đã hận không thể xé nát Nguyên Khương mà nuốt vào bụng ngay lập tức, dưới thân anh chính là giường.

Bạc Hành thấy Nguyên Khương dường như đang cân nhắc, yết hầu anh trượt lên xuống. Nhìn gò má ửng hồng của cô, anh không kiềm được mà kéo mạnh một cái.

Cô gái kinh hô một tiếng rồi ngồi lên đùi anh.

Đôi môi nóng bỏng của Bạc Hành áp sát vào vành tai Nguyên Khương, hơi thở bỏng rát phả vào dái tai nhạy cảm của cô: "Nguyên Khương, Khương Khương, em suy nghĩ thế nào rồi?"

"Anh sẽ không nɠɵạı ŧìиɧ, sẽ chỉ có một mình em là phụ nữ. Mọi thứ của nhà họ Bạc đều là của em."

Bàn tay nhỏ của Nguyên Khương chống lên ngực Bạc Hành, đầu ngón tay ấm áp vô tình lướt qua cơ ngực của anh, cô căng thẳng mở to mắt: "Thật không ạ?"

Cô gái trước mắt có thân thể mềm mại, hương thơm ngọt ngào tự nhiên vương vấn nơi chóp mũi. Gò má cô phớt hồng, đôi mắt đen láy ngấn nước, mềm mại như đóa hồng nở trong sớm mai.

Cảnh tượng này khiến Bạc Hành khô cả họng.

Sao cô lại ngoan ngoãn thế này?

Thật muốn xé nát quần áo của cô, muốn hòa tan cô vào cơ thể mình.

Khát khao gào thét điên cuồng gần như muốn nghiền nát chút lý trí ít ỏi còn sót lại của Bạc Hành. Anh bóp cằm Nguyên Khương: "Thật, được không?"

1

0

4 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.