TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Thế giới 1 - Chương 23: Đại gia bệnh kiều bị con gái bảo mẫu ghét bỏ

“Anh Trạch Viễn, anh tốt với em quá.”

Từ Trạch Viễn cười lắc đầu: “Vi Vi, mau ăn đi.”

“Anh Trạch Viễn, anh không ăn à?” Chung Vi chỉ thấy anh nấu một bát.

“Anh ăn ở công ty rồi, vẫn chưa đói.”

Cả ngày Chung Vi chưa ăn gì, đói đến mức trước ngực dán sau lưng. Nghe Từ Trạch Viễn nói vậy, cô yên tâm bưng bát lên ăn ngấu nghiến. Ăn xong lại vào bếp rửa bát, thấy nhà cửa bừa bộn, cô lại cần mẫn dọn dẹp sạch sẽ.

Từ Trạch Viễn rót cho cô một ly nước lọc: “Vi Vi, uống chút nước nghỉ ngơi đi.”

“Cảm ơn anh, anh Trạch Viễn.” Chung Vi hạnh phúc nhận lấy ly nước, vừa uống một ngụm đã nhổ lại vào ly, cái vị gì lạ thế này???

Lương Từ Trạch Viễn chỉ có bảy nghìn, đã tốn ba nghìn rưỡi thuê nhà, ăn uống và mua sắm quần áo giày dép, những khoản khác chỉ có thể tiết kiệm hết mức. Nước này là nước tự nhiên anh đun bằng ấm siêu tốc.

Từ Trạch Viễn giả vờ không thấy. Bây giờ trời cũng đã tối, anh đánh giá Chung Vi. Dù sao Chung Vi cũng là người phụ nữ đầu tiên anh thích. Nhan sắc không quá kinh diễm, vẻ đẹp thanh tú, khí chất như hoa sen trắng thanh tao thoát tục. Cộng thêm việc cô gầy, vóc dáng không quá gợi cảm nhưng đôi chân thon dài lại cực kỳ thu hút.

Từ Trạch Viễn là một người mê chân, nhìn chằm chằm vào chân của Chung Vi, không kìm được mà tiến lên ôm lấy cô: “Vi Vi, hôm nay ngủ ở chỗ anh nhé?”

Hai người đã quen nhau hơn hai năm nhưng vẫn chưa làm tới bến. Một phần là vì Chung Vi nói mình là người phụ nữ bảo thủ, phải sau khi kết hôn mới có thể có quan hệ tìиɧ ɖu͙©, một phần là vì Từ Trạch Viễn muốn che giấu bí mật không thể nói ra của mình.

Nhưng hôm nay Chung Vi đã đưa hết tiền của mình cho anh. Sau khi suy nghĩ kỹ, Từ Trạch Viễn quyết định nói thẳng chuyện này với Chung Vi, có chấp nhận được hay không, hoàn toàn tùy thuộc vào cô.

Chung Vi kinh ngạc đỏ bừng mặt. Tay Từ Trạch Viễn lướt trên người cô, cô vô thức muốn đẩy anh ra. Nhưng đột nhiên nghĩ lại, ước mơ bấy lâu nay của cô, không phải là cùng Từ Trạch Viễn nên duyên vợ chồng, sống một cuộc đời hạnh phúc mỹ mãn sao?

Chung Vi hít một hơi thật sâu, chủ động vòng tay qua cổ Từ Trạch Viễn, ghé sát vào hôn anh: “Anh Trạch Viễn, vậy anh phải nhẹ nhàng một chút.”

“Được.” Từ Trạch Viễn không thể chờ đợi mà bế Chung Vi lên, một tay kéo rèm cửa sổ sát đất xuống, ném người lên giường, cởϊ qυầи áo rồi đè lên.

Chung Vi bị anh hôn đến tứ chi mềm nhũn.

Hồi lâu sau, Từ Trạch Viễn cởϊ qυầи.

Chung Vi mặt đầy ngại ngùng, vừa căng thẳng vừa mong đợi.

Hai phút sau.

Từ Trạch Viễn thở hổn hển ôm Chung Vi: “Vi Vi, anh làm em đau à?”

“Kết... kết thúc rồi?” Chung Vi trợn mắt.

Từ Trạch Viễn: “...”

“Vi Vi, anh thấy em sắp ngất đi rồi, anh thương em nên mới vội vàng kết thúc.” Sắc mặt Từ Trạch Viễn cứng đờ, vội vàng chữa cháy.

0

0

3 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.