0 chữ
Chương 1
Thế giới 1 - Chương 1: Đại gia bệnh kiều bị con gái bảo mẫu ghét bỏ
[Cách các nam chính bệnh kiều điên cuồng thể hiện tình yêu rõ ràng nhất chính là cưỡng đoạt. Họ cố gắng kìm nén nhưng không thể khống chế được tình yêu và du͙© vọиɠ hủy diệt đến từ những suy nghĩ bệnh hoạn, ẩm ướt và lệch lạc.]
[Họ khó lòng kiềm chế ham muốn dòm ngó và kiểm soát người mình yêu, vừa điên cuồng lại vừa ngột ngạt.]
[Nguyên Khương, cô có bằng lòng thay thế nữ chính ban đầu để trở thành người yêu của họ không?]
"Tôi bằng lòng."
...
"Cút xuống!"
Chung Vi bị một cú đá văng xuống giường.
Đau quá.
Chuyện gì thế này?
Không phải cô đã chết rồi sao?
Chung Vi đột ngột mở mắt, đối diện với ánh đèn pha lê chói lòa, cô thấy một người đàn ông quần áo xộc xệch, mặt đỏ bừng. Con ngươi đen láy của anh dần nhuốm màu đỏ tươi, chứa đầy vẻ u ám và điên cuồng.
Đây, đây là Bạc Hành!
"Bỏ thuốc? Leo giường? Ai sai khiến cô?" Giọng anh khàn đặc và lạnh lẽo.
Chung Vi sợ hãi thất sắc. Dưới ánh đèn chập chờn, cô thấy làn da Bạc Hành trắng gần như trong suốt, ánh mắt anh âm u nhìn cô chằm chằm, tựa như bị rắn độc siết chặt cổ, không thể thở nổi.
Trong phút chốc, nỗi sợ hãi và tuyệt vọng tột cùng gần như khiến cô nghẹt thở!
Cô trọng sinh rồi, cô vậy mà đã quay về cái đêm Bạc Hành bị bỏ thuốc.
Kiếp trước, cô tình cờ đi ngang qua phòng bao thì thấy Bạc Hành bị bỏ thuốc.
Mẹ cô là bảo mẫu nhà họ Bạc, mà Bạc Hành lại từng cứu mạng mẹ cô. Thấy Bạc Hành khó chịu, cô thật sự không thể làm ngơ nên đã chọn cách leo lên giường anh, chủ động làm thuốc giải cho anh.
Nào ngờ, đó lại là khởi đầu cho chuỗi ngày cô bị kéo xuống địa ngục.
Bạc Hành chính là một tên điên! Anh nhốt cô trong chiếc l*иg son hào nhoáng, ép cô phải chia tay với người bạn thanh mai trúc mã, thậm chí còn đích thân chăm lo cho cô từng bữa ăn giấc ngủ!
Cuối cùng, cô đã cắt cổ tay tự sát để ép Bạc Hành buông tha cho mình.
Thế nhưng cô không ngờ mình lại cắt trúng động mạch chủ.
Chưa kịp đợi Bạc Hành về, cô đã chết vì mất máu quá nhiều!
Trong mắt Chung Vi ánh lên sự căm hận, những ngón tay trắng bệch siết chặt thành quyền, cô quay đầu rời khỏi đây không chút do dự.
Đã trọng sinh rồi thì cô sẽ không bao giờ dính dáng một chút gì đến Bạc Hành nữa!
Cô không thèm thứ tình yêu biếи ŧɦái đó!
Cùng lúc Chung Vi rời đi, các bác sĩ riêng của Bạc Hành cũng vội vã tới nơi. Họ vây quanh tiến vào phòng bao, trong số đó có một nữ bác sĩ xinh đẹp với làn da trắng nõn.
"Bạc tổng, xin lỗi ngài, trên đường bị kẹt xe nên chúng tôi đến muộn vài phút." Từng bác sĩ cúi đầu xin lỗi, các thiết bị y tế được chuẩn bị sẵn sàng nhanh chóng lấp đầy cả phòng bao.
[Họ khó lòng kiềm chế ham muốn dòm ngó và kiểm soát người mình yêu, vừa điên cuồng lại vừa ngột ngạt.]
[Nguyên Khương, cô có bằng lòng thay thế nữ chính ban đầu để trở thành người yêu của họ không?]
"Tôi bằng lòng."
...
"Cút xuống!"
Chung Vi bị một cú đá văng xuống giường.
Đau quá.
Chuyện gì thế này?
Không phải cô đã chết rồi sao?
Chung Vi đột ngột mở mắt, đối diện với ánh đèn pha lê chói lòa, cô thấy một người đàn ông quần áo xộc xệch, mặt đỏ bừng. Con ngươi đen láy của anh dần nhuốm màu đỏ tươi, chứa đầy vẻ u ám và điên cuồng.
"Bỏ thuốc? Leo giường? Ai sai khiến cô?" Giọng anh khàn đặc và lạnh lẽo.
Chung Vi sợ hãi thất sắc. Dưới ánh đèn chập chờn, cô thấy làn da Bạc Hành trắng gần như trong suốt, ánh mắt anh âm u nhìn cô chằm chằm, tựa như bị rắn độc siết chặt cổ, không thể thở nổi.
Trong phút chốc, nỗi sợ hãi và tuyệt vọng tột cùng gần như khiến cô nghẹt thở!
Cô trọng sinh rồi, cô vậy mà đã quay về cái đêm Bạc Hành bị bỏ thuốc.
Kiếp trước, cô tình cờ đi ngang qua phòng bao thì thấy Bạc Hành bị bỏ thuốc.
Mẹ cô là bảo mẫu nhà họ Bạc, mà Bạc Hành lại từng cứu mạng mẹ cô. Thấy Bạc Hành khó chịu, cô thật sự không thể làm ngơ nên đã chọn cách leo lên giường anh, chủ động làm thuốc giải cho anh.
Nào ngờ, đó lại là khởi đầu cho chuỗi ngày cô bị kéo xuống địa ngục.
Cuối cùng, cô đã cắt cổ tay tự sát để ép Bạc Hành buông tha cho mình.
Thế nhưng cô không ngờ mình lại cắt trúng động mạch chủ.
Chưa kịp đợi Bạc Hành về, cô đã chết vì mất máu quá nhiều!
Trong mắt Chung Vi ánh lên sự căm hận, những ngón tay trắng bệch siết chặt thành quyền, cô quay đầu rời khỏi đây không chút do dự.
Đã trọng sinh rồi thì cô sẽ không bao giờ dính dáng một chút gì đến Bạc Hành nữa!
Cô không thèm thứ tình yêu biếи ŧɦái đó!
Cùng lúc Chung Vi rời đi, các bác sĩ riêng của Bạc Hành cũng vội vã tới nơi. Họ vây quanh tiến vào phòng bao, trong số đó có một nữ bác sĩ xinh đẹp với làn da trắng nõn.
1
0
4 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
