TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 79
Chương 79: Ớt ngon

Lúc đến, Địch Thái Dũng có mang theo một ít thức ăn, đều đã được bày trên thớt.

Đàm Văn Lỗi nhìn qua, gọi món: "Nhà Mạnh Chúc có dưa chua không? Làm món dưa chua xào lòng gà được không? Thái Dũng, anh làm cay một chút, tôi muốn ăn dưa chua xào lòng gà chua chua cay cay."

Khanh Mạnh Chúc: "Dưa chua rau muống ngâm hôm trước chắc ăn được rồi ạ, ở trong cái lọ dưới thớt đấy."

Địch Thái Dũng bê lọ nhỏ nhà cậu ra, mở ra xem: "Ồ, dưa chua rau muống này có màu đẹp thật đấy, vàng ruộm, chua chua, cũng không bị úng. Dưa chua xào lòng gà được. Mạnh Chúc, cậu muốn ăn gì?"

Khanh Mạnh Chúc: "Trong tủ lạnh có cá khô em tự làm, làm từ cá tạp nhà nuôi, hay là xào cá khô nhé?"

Địch Thái Dũng: "Được, cũng là món ăn bắt cơm. Vậy để tôi xào thêm món thập cẩm nông gia, rồi nấu canh nữa nhé?"

Khanh Mạnh Chúc gật đầu lia lịa: "Chú là đầu bếp, chú cứ quyết định ạ."

Chốt xong món ăn, Địch Thái Dũng chỉ đạo họ nhặt rau rửa rau.

Còn bản thân Địch Thái Dũng thì lấy dao nhà Khanh Mạnh Chúc ra, mang ra sân mài một lượt rồi mới bắt đầu thái rau.

Địch Thái Dũng vừa thái rau, Khanh Mạnh Chúc đã biết chắc chắn ông ta là đầu bếp được đào tạo bài bản.

Rau được thái dày mỏng đều tăm tắp, hình thức cũng đẹp mắt, thái rất gọn gàng. Thớt được dọn dẹp sạch sẽ, khác hẳn với người bình thường nấu ăn, có một vẻ đẹp đặc trưng của nghề nghiệp.

Ba người cùng nhau làm, rất nhanh đã chuẩn bị xong nguyên liệu.

Địch Thái Dũng bật bếp, tráng chảo: "Này, Mạnh Chúc giỏi nấu ăn lắm phải không? Chảo nhà cậu được bảo dưỡng tốt thật đấy, lửa cũng to."

Khanh Mạnh Chúc cười: "Bếp này là do ông nội cháu để lại, trước đây họ quen dùng bếp củi, sau đó đổi sang bếp ga. Cháu thấy bếp ga thông thường lửa không đủ to, nên đã mua bếp ga chuyên dụng có lửa lớn."

Địch Thái Dũng xoay xoay chảo: "Thảo nào, tôi đã bảo sao dùng thuận tay thế?"

Nguyên liệu đã chuẩn bị xong, quá trình xào rau rất nhanh.

Hơn mười phút sau, ba món mặn một món canh nóng hổi đã được bày lên bàn ăn nhà Khanh Mạnh Chúc.

Mùi thơm nồng nặc của thức ăn bay khắp sân, hai con chó con không chờ được nữa, cứ "ư ử" làm nũng. Hộ Pháp còn dùng chân cào vào bát ăn, cào đến mức phát ra tiếng lạch cạch, nhắc nhở Khanh Mạnh Chúc mau cho nó ăn cơm.

Khanh Mạnh Chúc không chiều theo tật xấu này, cậu vỗ vào gáy nó một cái, rồi đi cho Hộ Vệ ăn cơm trước.

Hộ Pháp rụt cổ lại, sau đó lại chạy lon ton theo sau Khanh Mạnh Chúc, chờ ăn cơm.

Mọi người rửa tay xong, ngồi vào bàn ăn cơm.

Khanh Mạnh Chúc tự gọi món cá khô xào, sau khi món ăn được dọn lên, cậu lại không nhịn được gắp một đũa thập cẩm nông gia do Địch Thái Dũng làm.

Món thập cẩm nông gia ông ta xào quá hấp dẫn, trứng tráng vàng ruộm, thịt ba chỉ hai phần mỡ ba phần nạc, hành lá xanh mướt, ớt đỏ và ớt xanh thái miếng. Tất cả được bày trên đĩa trắng tinh, còn tỏa ra mùi thơm nức mũi.

Khanh Mạnh Chúc gắp một miếng ớt trước.

Đúng như Địch Thái Dũng dự đoán, ớt vừa thơm vừa cay, vị đậm đà, ăn vừa mềm vừa có chút hậu ngọt được bọc trong mỡ heo béo ngậy và nước sốt đậm đà. Vị cay dịu đi không ít, vừa kí©h thí©ɧ vị giác vừa không đến mức cay quá.

Ăn với cơm ngon quá, loại ớt này!

Khanh Mạnh Chúc vội vàng xúc một miếng cơm trắng thơm ngọt ăn kèm: "Ngon quá!"

Địch Thái Dũng cũng từ tốn ăn một miếng: "Đúng là hương vị này, làm tôi nhớ đến món thập cẩm nông gia tôi ăn ở nhà người quen lúc còn trẻ."

Khanh Mạnh Chúc nuốt cơm trong miệng xuống: "Lúc còn trẻ ạ?"

Địch Thái Dũng: "Ừ, năm đó tôi vừa tốt nghiệp cấp ba, đi làm phụ hồ kiếm tiền học phí."

Địch Thái Dũng chỉ vào món thập cẩm nông gia trên bàn: "Lúc đó chủ nhà cũng làm món thập cẩm nông gia, trứng gà, ớt và thịt ba chỉ được xào rất ngon. Một mình tôi ăn hết bảy bát cơm, ăn hết sạch cả nồi cơm nhà người ta."

Khanh Mạnh Chúc nghe đến mức thèm thuồng, lại gắp một đũa thức ăn: "Nghe ngon thật đấy ạ."

Địch Thái Dũng cảm thán: "Đúng vậy, thấm thoát đã hơn hai mươi năm trôi qua, tôi không còn được ăn món thập cẩm nông gia nào ngon như vậy nữa, hôm nay coi như được ăn lại."

Đàm Văn Lỗi vừa ăn dưa chua xào lòng gà vừa ăn cơm: "Tôi cũng vậy. Hồi trẻ chèo thuyền bán rau, bán xong là thích đến quán cơm nhỏ ở Đằng Thành ăn cơm, lúc đó cũng ăn dưa chua xào lòng gà, lòng lợn."

Đàm Văn Lỗi: "Lúc đó gọi món có thể thêm cơm miễn phí, tôi đến ăn mấy lần, người bán liền đổi quy định, gọi một món nhiều nhất chỉ được thêm ba bát cơm. Đúng là biết cách buôn bán."

Địch Thái Dũng và Đàm Văn Lỗi nhìn nhau cười, hai người đều nhớ lại cảnh tượng bươn chải kiếm sống thời trẻ.

Lúc đó được ăn được ngủ, cuộc sống trôi quả thoải mái vui vẻ.

Đàm Văn Lỗi: "Tay nghề của Thái Dũng không hề kém so với trước đây, rau nhà Mạnh Chúc cũng ngon thật đấy."

Địch Thái Dũng: "Ngon thật, đậm đà. Đặc biệt là ớt này, vỏ mỏng thịt mỏng, không phải thịt dày giống ớt bình thường, ăn nhạt như rau."

Đàm Văn Lỗi: "Chủ yếu là thơm, lâu lắm rồi tôi không được ăn ớt thơm cay thế này, ớt bây giờ chúng ta trồng tuy năng suất cao nhưng hơi nhạt, không thơm, có lúc còn có vị chát."

Địch Thái Dũng: "Giống ớt phổ biến nhất ở đây, để tiện bảo quản, nên vỏ và thịt quả đều dày, để nửa tháng cũng không hỏng, chỉ là hương vị không ngon."

Nghe họ khen, Khanh Mạnh Chúc cũng rất vui.

Cậu biết chất lượng ớt này chắc chắn không tệ, nhưng không ngờ lại ngon đến vậy.

Địch Thái Dũng hỏi: "Ớt này cậu định bán thế nào?"

Khanh Mạnh Chúc: "Cháu vẫn chưa nghĩ ra, chắc chắn không thể bán cho người buôn ớt được. Cháu hỏi ông Mười Sáu trước, không được thì cháu phơi thành ớt khô, từ từ tìm người mua."

Địch Thái Dũng: "Có thể bán một ít cho nhà hàng tôi không?"

Khanh Mạnh Chúc: "Phải tăng giá đấy, ớt nhà cháu chắc chắn đắt hơn ớt thường."

Địch Thái Dũng hào phóng đồng ý: "Đó là điều đương nhiên, rau quả nhà cậu chất lượng tốt, giá cả cũng không thể thấp được. Tôi trả cậu gấp đôi, ớt trên thị trường ba bốn tệ một cân, tôi trả mười tệ thế nào?"

Giá này cũng tạm được, cộng thêm Địch Thái Dũng là khách quen, Khanh Mạnh Chúc suy nghĩ một chút rồi đồng ý: "Được ạ, chú cần bao nhiêu?"

Địch Thái Dũng: "Mỗi ngày lấy một trăm cân trước nhé? Bây giờ không có nhiều như vậy thì có bao nhiêu bán bấy nhiêu, đợi sau này ớt nhiều hơn, chúng ta lại bàn bạc, xem xét tăng giảm."

Khanh Mạnh Chúc thấy cách này cũng được: "Cứ theo chú nói đi ạ."

----

Món "thập cẩm nông gia" ảnh minh họa:

8

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.