TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 73
Chương 73: Mưa to

Hạt giống cà chua gieo xuống đã gần mười ngày. Sáng nay, Khanh Mạnh Chúc bán rau xong, ra ruộng cà chua xem tình hình, vừa nhìn đã thấy mầm xanh non nhú lên trong bầu ươm.

Cây cà chua mới nảy mầm rất nhỏ, Khanh Mạnh Chúc cảm thấy thân cây chỉ to bằng sợi tóc, như thể chỉ cần sơ ý một chút là có thể bị gió thổi gãy.

Chắc phải thêm năm sáu ngày nữa thì lứa cà chua này mới an toàn hơn một chút.

Khanh Mạnh Chúc cẩn thận quan sát, cầm bình tưới đến tưới nước cho cây con.

Hôm nay cậu tưới nước rất nhẹ nhàng, sợ làm gãy mầm cây.

Hai con chó chạy lon ton trên ruộng, đuổi côn trùng đuổi bướm, đuôi nhỏ vẫy lia lịa.

Không biết có phải nhận ra động tác của Khanh Mạnh Chúc đột nhiên thay đổi hay không, con chó tên là Hộ Pháp tò mò chạy đến, thò đầu ra từ giữa chân Khanh Mạnh Chúc nhìn cậu tưới nước, Hộ Vệ thấy vậy cũng chạy đến.

Khanh Mạnh Chúc dẫn hai con chó theo cả buổi sáng, cố ý dẫn chúng ra ruộng để chúng làm quen với địa bàn nhà mình, sau này hình thành ý thức bảo vệ lãnh thổ.

Bây giờ hai con chó tò mò, cậu cũng không đuổi, còn hơi giơ tay lên cao một chút, tránh để lúc tưới nước đυ.ng phải chó.

Hai con chó ưỡn ngực, áp sát vào hai bên chân cậu, càng dính chặt lấy cậu hơn.

Khanh Mạnh Chúc đang làm việc quay lưng về phía mặt trời thì đột nhiên có người gọi cậu: "Anh Mạnh Chúc."

Cậu quay đầu lại nhìn, không thấy ai, nhất thời không hiểu tiếng gọi từ đâu vọng đến.

Mãi đến khi giọng nói mừng rỡ đó gọi thêm một lần nữa: "Anh Mạnh Chúc, ở đây, bọn em ở dưới sông."

Khanh Mạnh Chúc hạ thấp tầm mắt, lúc này mới thấy Khanh Bình Đôn và mấy thanh niên đang bơi lội dưới sông, nhe hàm răng trắng cười với cậu.

Khanh Mạnh Chúc đứng thẳng dậy: "Sáng sớm mà tụi em đã ra ngoài bơi rồi à?"

Khanh Bình Đôn: "Vâng ạ, ngột ngạt quá, ra bơi hai vòng."

Khanh Mạnh Chúc nói chuyện với họ trên ruộng thật sự quá bất tiện.

Cậu bèn đi đến bờ sông nói chuyện, lúc đi qua ruộng cà chua, cậu tiện tay hái mấy quả cà chua to đỏ mang theo: "Ăn cà chua không?"

Khanh Bình Đôn và bạn bè đồng thanh hô lớn: "Ăn!"

Khanh Mạnh Chúc liền ném cà chua về phía họ: "Bắt lấy."

Có quả cà chua thì bắt được, có quả thì "ùm" một phát rơi xuống sông rồi lại nổi lên được họ vớt lấy, tiện thể rửa sạch, cắn một miếng thật to.

Khanh Bình Đôn: "Anh Mạnh Chúc, cà chua nhà anh ngon thật đấy, vừa ngọt vừa có vị cà chua, anh trồng kiểu gì thế?"

Khanh Mạnh Chúc: "Bón nhiều phân, chăm sóc kỹ lưỡng, lại gặp đúng lúc thời tiết tốt, cứ trồng như vậy thôi. Chỗ sâu nhất ở con sông này chắc hơn hai mét nhỉ?"

Khanh Bình Đôn vừa đạp nước vừa nói: "Có chỗ còn hơn ba mét, nhưng phần lớn đều chưa đến hai mét."

Hồi nhỏ Khanh Mạnh Chúc không dám xuống sông bơi do không rõ độ sâu của con sông trong thôn, nghe họ nói vậy, cậu không khỏi ngạc nhiên và lo lắng về độ sâu của nó, lại nhắc nhở: "Dự báo thời tiết nói hôm nay sẽ có mưa to, các em cẩn thận khi bơi đấy."

Khanh Bình Đôn và đám thanh niên không hề thấy phiền, cười đáp: "Bọn em biết rồi."

Trò chuyện vài câu, Khanh Mạnh Chúc tiếp tục làm việc, Khanh Bình Đôn và những người khác thì tiếp tục bơi.

Ánh nắng mùa hè chói chang, khiến những người làm ruộng đều toát mồ hôi.

Bầu trời xanh ngắt trải dài từ chân trời bên này sang bên kia, trông không có vẻ gì là sắp mưa to.

Khanh Mạnh Chúc làm việc cả buổi sáng, mãi đến hơn mười một giờ mới dẫn hai con chó con và ôm rau quả về nhà.

Cậu tắm rửa qua loa, nấu cơm trưa cho cả người và chó ăn, ăn cơm xong định ngủ trưa. Lúc đi ngang qua sân bỗng thấy một góc mây đen ở phía chân trời. Mây đen không lớn lắm, nhưng đen kịt, trông hơi đáng sợ.

Xem ra mưa to mà dự báo thời tiết nói vẫn sẽ đến.

Khanh Mạnh Chúc vội vàng bê chậu trồng cỏ dẫn dụ và quả Long Hà ngoài sân vào nhà. Sau đó cậu lấy áo mưa, chuẩn bị ra ruộng kéo giàn che cho bầu ươm cà chua để che mưa.

Nếu không, mưa to xuống sẽ cuốn trôi đất và cả mầm non trong bầu ươm, lứa cà chua này coi như công cốc.

Lúc cậu đi ra ngoài, hai con chó sủa "gâu gâu", chạy lon ton theo sau cậu.

"Haizz, trời sắp mưa rồi, hai đứa đừng đi theo." Khanh Mạnh Chúc quay đầu đẩy hai con chó về sân, "Hai đứa ở nhà đi."

Hai con chó sủa "gâu gâu" bằng giọng còn bú sữa.

Khanh Mạnh Chúc lại đẩy chúng, ấn đầu chúng vào trong: "Đừng quậy nữa."

Nói xong, cậu vội vàng đóng cửa sân và khóa lại, đi được một đoạn vẫn còn nghe thấy tiếng chó sủa "gâu gâu gâu" trong sân.

Mây đen trên bầu trời ngày càng lan rộng, đen kịt đến đáng sợ.

Lúc Khanh Mạnh Chúc đi ra ruộng, cậu thấy nhiều người cũng chạy ra ruộng giống như cậu, còn có nhiều người đang vội vàng thu dọn rau quả phơi ngoài sân.

Cậu cảm thấy không khí ngột ngạt như có thứ gì đó bám dính vào da, không có gió thổi, không biết mưa to sẽ trút xuống lúc nào.

Khanh Mạnh Chúc chạy nhanh đến ruộng, vội vàng kéo giàn che nắng phía trên cà chua trước, rồi dùng đất đè bốn góc, tránh để gió mưa thổi bay giàn che.

Nói là giàn che, thực ra chỉ là dùng tre uốn cong rồi cắm xuống đất, tạo thành hình vòm. Bên trên đó phủ bạt nilon đen, tạo thành một không gian đơn gian chứ không phải giàn che chắc chắn, kết cấu kín mít.

Nếu không dùng đất đè chắc chắn, gió mưa rất dễ thổi bay bạt nilon, thổi cho tan tành rau bên trong.

Khanh Mạnh Chúc nhanh chóng xúc đất, đè từng giàn che một, rồi lại cắm những chiếc cọc chống đỡ cà chua và đậu đũa xuống đất, cố gắng cắm sâu hơn, tránh để gió mưa thổi đổ cọc.

Trong lúc Khanh Mạnh Chúc đang làm việc, gió dần nổi lên thổi tung vạt áo cậu, mưa to sắp trút xuống.

Cậu không dám chậm trễ, vội vàng ra ao, lùa đàn vịt đang bơi lội lên bờ.

7

0

3 tháng trước

23 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.