TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 59
Chương 59: Mong chờ cà chua nhà cậu để sống qua ngày

Tỏi vừa trồng sẽ không nảy mầm ngay, mấy hôm vừa qua Khanh Mạnh Chúc vẫn bận rộn với rau trên ruộng.

Hôm nay, Khanh Mạnh Chúc hái rau lang và rau dền già về cắt nhỏ, trộn với thóc xay, bưng một chậu định đi cho gà gô ăn.

Vừa ra đến sân sau, còn chưa mở hàng rào ra, cậu đã thấy bên ngoài hàng rào, một bên là cáo, một bên là rái cá.

Hai con vật này không trèo lên hàng rào được, bèn dùng móng vuốt bám vào hàng rào tre nhìn vào trong sân thông qua khe hở, cổ vươn dài, đủ thấy chúng thèm thuồng đàn gà gô đến mức nào.

Khanh Mạnh Chúc vừa đến gần, hai con vật đồng loạt quay đầu lại. Thấy là người đến, chúng vội vàng bỏ chân bước xuống, bốn chân chạm đất, chạy biến mất dạng.

Cũng ăn ý thật đấy.

Khanh Mạnh Chúc bất lực bưng thức ăn đi cho gà gô ăn, rồi gọi điện cho cảnh sát rừng nói về chuyện rái cá và cáo.

Bên kia nghe xong, nói rằng không có ai làm hại hai con rái cá và cáo này, rái cá và cáo cũng không làm hại người và gia súc, tạm thời họ không có cách nào ép rái cá và cáo chuyển nhà, nếu có tiến triển mới thì mời cho Khanh Mạnh Chúc báo cáo thêm.

Khanh Mạnh Chúc đã làm những gì có thể làm rồi, chỉ đành cầu nguyện hai con vật đó không chui được vào trong hàng rào, nếu không đàn gà gô nhà cậu sẽ gặp xui xẻo.

Điều nằm ngoài dự đoán của Khanh Mạnh Chúc là, mấy ngày sau, cáo và rái cá không làm gì đàn gà gô cả.

Hình như chúng chỉ quen với việc ngày nào cũng đến xem, giống như người ta đi tham quan sở thú vậy.

Mỗi lần đi cho gà gô ăn, Khanh Mạnh Chúc đều thấy bóng dáng của chúng, cậu nghi ngờ có phải chúng đã coi việc "ngắm gà gô" là trò tiêu khiển rồi không.

Khanh Mạnh Chúc và cáo với rái cá sau nhà sống chung khá hòa thuận, rau trên ruộng cũng được chăm sóc rất tốt. Bây giờ mỗi ngày cậu đều có thể bán rau cho Địch Thái Dũng được hơn một nghìn tệ, còn có thể chọn ra một ít rau xấu hơn bán cho trung tâm thương mại liên tinh cầu.

Thỉnh thoảng cậu cũng gửi rau cho bạn bè, đều là những loại cậu thấy ngon.

Trong lúc bận rộn, trưa hôm đó Khanh Mạnh Chúc nhận được điện thoại của Triệu Hòa Hy.

Vừa nhận máy, giọng nói vui vẻ của Triệu Hòa Hy đã vang lên từ ống nghe: "Mạnh Chúc ơi... Rau cậu gửi đến trước Tết Đoan Ngọ bọn tớ ăn hết rồi, ngon quá! Mẹ tớ bảo tớ cảm ơn cậu."

Khanh Mạnh Chúc đang đeo tai nghe hái đậu đũa: "Mọi người thích là tốt rồi, khi nào rảnh tớ lại gửi cho."

"Thích lắm luôn!" Triệu Hòa Hy cười hì hì hai tiếng: "Đặc biệt là cà chua nhà cậu, ngon nhức nách, tớ chưa từng ăn cà chua nào đậm vị như vậy, như được ăn quả tiên vậy."

Khanh Mạnh Chúc: "Hơi quá rồi đấy."

Triệu Hòa Hy thề thốt: "Không hề quá một chút nào! Cà chua ruột cát nhà cậu vừa ngọt vừa đậm vị vừa mọng nước, khác hẳn với cà chua mua ở siêu thị. Cà chua mua ở siêu thị thì chua, không thì vị cũng nhạt."

Triệu Hòa Hy: "Hôm qua nhà tớ mời họ hàng đến ăn cơm, ăn lẩu uyên ương. Trước đây mọi người đều ăn bên ngăn lẩu cay, lần này ai cũng tranh nhau ăn lẩu cà chua. Ăn lẩu xong, cô cả các thứ còn múc nước lẩu chan cơm, khen cà chua ngon thật đấy."

Khanh Mạnh Chúc: "Vậy ngày mai tớ lại gửi cho cậu một thùng."

Triệu Hòa Hy vui vẻ đồng ý: "Được đấy, bây giờ chỉ mong chờ cà chua nhà cậu để sống qua ngày thôi. À đúng rồi, tớ có gửi trứng vịt muối và thịt giăm bông cho cậu, cậu nhớ nhận nhé."

Khanh Mạnh Chúc: "Tớ nhận được rồi, vẫn chưa kịp ăn. Tối nay tớ định ăn cơm chiên giăm bông đậu Hà Lan."

Triệu Hòa Hy: "Vậy cậu nhớ ngâm giăm bông hoặc cho ít thôi, hơi mặn đấy."

Hai người trò chuyện một lúc rồi cúp máy.

Ngày hôm sau, lúc hái rau, Khanh Mạnh Chúc đã để dành một thùng cà chua.

Địch Thái Dũng đến thu mua rau, cậu nói với ông ta thùng cà chua này không bán, nhắc để ông ta đừng nhầm lẫn.

Địch Thái Dũng hơi bất ngờ, nhìn cà chua: "Cà chua này định mang đi tặng à?"

Khanh Mạnh Chúc: "Sao chú biết?"

Địch Thái Dũng: "Nhìn là biết ngay. Cà chua này của cậu có mấy quả chín mọng, có mấy quả vừa chín tới, còn lại đều là chưa chín lắm. Nếu không phải mang đi tặng thì ai mà phân loại kỹ như vậy?"

Khanh Mạnh Chúc vô cùng bội phục nhìn ông ta: "Đúng là mang đi tặng ạ. Chú Thái Dũng, khách hàng nhà hàng chú có thích cà chua nhà cháu không?"

Địch Thái Dũng: "Thích chứ, bây giờ cà chua xào trứng đã trở thành món ăn đặc trưng của nhà hàng chúng tôi rồi. Mười người gọi đồ ăn thì sáu người sẽ gọi cà chua xào trứng, bốn người còn lại thì gọi cà tím xào thịt băm, phần lớn đều là khách quen."

Khanh Mạnh Chúc: "Vậy đúng là rất được yêu thích."

Địch Thái Dũng cười ha ha một tiếng: "Lừa cậu làm gì? Chỉ là bây giờ chúng tôi không có thời gian, nếu có thời gian nhất định sẽ mua thêm cà chua của cậu, cắt nhỏ rồi phơi thành cà chua khô hoặc nấu thành sốt cà chua, để dành sau này làm gia vị."

Khanh Mạnh Chúc nghi ngờ mình nghe nhầm: "Chờ đã, cà chua còn có thể phơi thành cà chua khô nữa ạ?"

Địch Thái Dũng: "Có chứ, mấy quả cà chua chưa chín lắm như này cắt nhỏ ra thành miếng vừa ăn, ai thích ăn mặn thì cho thêm chút muối và gia vị khác vào trộn đều, không thích thì cứ thế phơi luôn. Chọn lúc trời nắng phơi khoảng một tuần là khô, sau đó cho vào lọ bảo quản."

Vừa nói Địch Thái Dũng vừa hào hứng, dừng động tác trên tay, khoa tay múa chân miêu tả cho Khanh Mạnh Chúc: "Cà chua khô ngon lắm."

Địch Thái Dũng: "Sau khi phơi xong, lớp vỏ ngoài của cà chua đã khô, bên trong vẫn còn hơi mềm, ăn vào có thể cảm nhận được hai loại cảm giác cùng lúc, cộng thêm vị cà chua dẻo đặc sau khi phơi khô. Ui chà, ngon tuyệt! Hoàn toàn khác với cà chua tươi."

Nghe ông ta miêu tả sống động như vậy, Khanh Mạnh Chúc không khỏi mong chờ: "Hôm nào đó cháu cũng phơi một ít ăn thử."

Địch Thái Dũng cũng nhớ lại hương vị của cà chua khô, bèn tặc lưỡi: "Trước đây tôi từng ở biên giới một thời gian, cà chua khô ở đó cũng rất ngon, ăn vào là cảm nhận được từng tầng hương vị, chỉ một miếng tôi có thể nhâm nhi cả buổi sáng. Nếu lấy một ít hải sản tươi nấu canh, ô hô, ngọt đến mức rụng cả lông mày."

Khanh Mạnh Chúc kinh ngạc: "Canh hải sản cà chua khô? Không dùng cà chua tươi sao?"

Địch Thái Dũng: "Dùng cà chua tươi nấu canh hải sản cũng ngon, nhưng tôi thấy dùng cà chua khô nấu thì tuyệt vời hơn. Nhất là cà chua ngâm dầu, kết hợp với hải sản, có thể làm dậy lên vị ngọt bên trong, lại át đi vị tanh, vị chua thơm đậm đà vừa vặn trung hòa vị nhạt của hải sản, uống vào ngon tuyệt."

Khanh Mạnh Chúc: "Chú nói vậy làm cháu thèm quá."

Địch Thái Dũng: "Vậy cậu ghi nhớ đi, có dịp thì ăn thử, chắc chắn sẽ không làm cậu thất vọng."

Khanh Mạnh Chúc quyết tâm: "Để cháu phơi một ít cà chua khô trước đã, vừa lúc mấy hôm nay trời nắng."

7

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.