TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26: Hai thế giới

Khanh Mạnh Chúc mấp máy môi, muốn nói vài câu xã giao, nhưng lại không biết nên nói gì, đành im lặng.

Minh Xuân Tích thật sự rất cao, cánh tay dưới chiếc áo ngắn tay lộ ra cơ bắp rõ ràng, khí thế bức người thật sự rất mạnh mẽ.

Tim Khanh Mạnh Chúc đập rất nhanh, ngẩng đầu quan sát Minh Xuân Tích.

Minh Xuân Tích có ngũ quan sáng sủa, lông mày rậm, anh tuấn rực rỡ, cho dù đang cụp mắt nghiêm túc xem thực đơn cũng rất dễ khiến người ta rung động.

Khanh Mạnh Chúc luôn cảm thấy nếu nhìn thêm một lúc nữa, Minh Xuân Tích sẽ nhận ra tâm tư của cậu.

Hai người đã lâu không ngồi đối diện trò chuyện và ăn cơm như thế này.

Khanh Mạnh Chúc đang suy nghĩ xem nên tìm chủ đề gì để nói chuyện, thì Minh Xuân Tích đối diện đã hỏi trước: "Hạt giống ớt mà giáo sư Niên đưa cho em thế nào rồi?"

Anh vừa mở miệng, giọng nói trầm ấm, ánh mắt vừa chăm chú vừa sâu thẳm.

Khanh Mạnh Chúc cảm thấy tim lại đập nhanh hơn, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh để không lộ ra gì: "Đã gieo rồi ạ, hai hôm nữa là có thể đem trồng được rồi."

Minh Xuân Tích gật đầu: "Xem ra mọi chuyện đều thuận lợi."

Khanh Mạnh Chúc: "Cũng nhờ anh giúp đỡ."

Nói được vài tiếng chuyện, Khanh Mạnh Chúc cũng thả lỏng hơn một chút.

Hai người nói chuyện từ hạt giống đến công việc trước đây của Khanh Mạnh Chúc.

Minh Xuân Tích hỏi Khanh Mạnh Chúc có bị bắt nạt không, Khanh Mạnh Chúc lắc đầu: "Cũng bình thường ạ, lãnh đạo trước đây thấy em cứng đầu quá nên mới sa thải em, bây giờ tiền bồi thường đã nhận đủ. Vẫn còn chín tháng bảo hiểm thất nghiệp, xem như em là được nghỉ phép có lương."

Minh Xuân Tích lúc này mới gật đầu: "Nghỉ ngơi một thời gian cũng tốt."

Khanh Mạnh Chúc cảm thấy ấm lòng: "Bây giờ anh thế nào rồi?"

Minh Xuân Tích có cuộc sống hoàn toàn khác với Khanh Mạnh Chúc, tốt nghiệp tiến sĩ trường đại học danh tiếng hàng đầu, về nước vào công ty quốc tế lớn cũng làm lãnh đạo, những dự án anh làm đều là dự án hàng đầu trên thế giới.

Khanh Mạnh Chúc nghe xong, không khỏi nảy sinh cảm thán "Quả nhiên là người của hai thế giới", trong lòng có chút chán nản.

Thái độ của Minh Xuân Tích thực ra rất ôn hòa, cho dù rất nhiều nội dung trò chuyện trên bàn ăn Khanh Mạnh Chúc đều không quen thuộc, nhưng nói chuyện với anh vẫn rất thoải mái.

Ăn cơm xong, lúc Khanh Mạnh Chúc chào tạm biệt Minh Xuân Tích, trong lòng có cảm giác lưu luyến mãnh liệt nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra.

Khanh Mạnh Chúc quay đầu nhìn Minh Xuân Tích.

Minh Xuân Tích tiễn cậu đến trước xe, nhìn vào mắt cậu, hỏi: "Sao thế?"

Đêm khuya tĩnh mịch, ánh đèn đường và ánh đèn xe từ xa chiếu tới vẫn không thể soi rõ mọi thứ, nhưng bóng dáng cao lớn của Minh Xuân Tích lại như đang đứng dưới ánh đèn sân khấu. Khanh Mạnh Chúc cảm thấy cả thế giới đều mờ ảo, chỉ còn lại Minh Xuân Tích.

Nghe thấy Minh Xuân Tích hỏi, cậu mới hoàn hồn, mở cửa xe ngồi vào ghế lái: "Không có gì ạ, tạm biệt anh."

Minh Xuân Tích khẽ gật đầu: "Tạm biệt."

Không biết vì sao, rõ ràng Minh Xuân Tích không phải là người dễ gần, nhưng sau khi gặp anh một lần, Khanh Mạnh Chúc cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Lúc về lại thôn, cậu có thêm động lực để phấn đấu.

Cây ớt con trên ruộng đã cao bốn năm cm, nông dân thường sẽ đợi cây con cao thêm một chút rồi mới đem trồng, nhưng Khanh Mạnh Chúc không đợi được nữa.

Cậu ươm cây muộn, bây giờ đã là đầu tháng 5 rồi, nếu không đem trồng, đợi đến lúc ớt nhà khác được tung ra thị trường, ớt nhà cậu chắc vẫn chưa ra hoa.

Trồng cây ớt con không phải là việc nhẹ nhàng gì, Khanh Mạnh Chúc lại không quen làm việc đồng áng, nhiều cây ớt con như vậy, chỉ dựa vào một mình cậu chắc phải mất gần một tuần mới trồng xong.

Cùng một loại ớt, khoảng thời gian trồng cách nhau quá xa thì không tốt lắm.

Khanh Mạnh Chúc dứt khoát thuê ba dì ở trấn đến giúp trồng, trả công 200 tệ một ngày.

Các dì ấy thành thạo hơn cậu nhiều, chỉ mất hơn nửa ngày đã trồng gần xong ba mẫu ruộng.

Khanh Mạnh Chúc không có kinh nghiệm, trồng cây con hơi dày, lúc gần trồng xong ba mẫu ruộng vẫn còn thừa rất nhiều, các dì ấy xem xong liền nói còn có thể trồng thêm hai mẫu nữa.

Cậu vội vàng thêm tiền rồi chen hàng, thuê thợ ở thị trấn đến cày ruộng vào buổi chiều. Lại cày thêm hai mẫu đất nữa, trộn phân bón lót xong, trồng ớt lên, cuối cùng tổng cộng trồng được năm mẫu ớt.

Từ đầu tháng 5 đến nay, trời cứ mưa liên miên.

Khanh Mạnh Chúc trồng ớt đúng vào thời điểm tốt. Sau khi ớt nhà cậu vừa trồng xuống thì gặp được mưa phùn li ti, cây con nhanh chóng phún lá xanh tươi, thân cây vươn lên cao, chỉ trong vài ngày đã cao lên một đoạn.

Cậu đi tuần tra ruộng, cảm thấy tỷ lệ cây sống chắc chắn không có vấn đề gì.

Đúng như câu "Mưa rơi triền miên nào hay xuân đã hết, nắng lên mới biết hè đã sang". Lúc trời mưa mọi người còn chưa cảm thấy gì, đợi đến khi trời nắng, nhiệt độ cao nhất lên đến hơn 30 độ C, thời tiết bỗng chốc trở nên nóng nực.

Trời vừa nóng, cây trồng trên ruộng lại thoát hơi nước mạnh.

Khanh Mạnh Chúc phải tưới nước cho ớt cả sáng lẫn tối, nếu không lá cây dễ bị héo.

Hai ngày đầu cậu dùng xô để tưới, dù sao sông cũng ở ngay bên cạnh, không cần gánh nước đi xa.

Sau khi tưới hai ngày, cậu thật sự không chịu nổi việc mỗi lần phải mất mấy tiếng đồng hồ để tưới năm mẫu ruộng, bèn mua một chiếc máy bơm nước, bơm trực tiếp nước từ sông lên. Cậu máy với vòi nước, tưới thẳng vào ruộng ớt, cuối cùng cũng đỡ vất vả hơn một chút.

Máy bơm nước có thể nối với nhiều loại vòi nước khác nhau. Cây ớt con còn nhỏ, cậu dùng chế độ phun sương, tưới như vậy còn tốt hơn là dùng gáo để tưới, ít nhất sẽ không làm đất bị xói mòn.

18

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.