0 chữ
Chương 23
Chương 23: Đằng kim 01
Khanh Mạnh Chúc suy nghĩ một chút, vẫn tranh thủ thời gian mua hạt giống ớt các loại khác về.
Cậu dùng trợ lý thương mại để quét, tất cả hạt giống ớt đều thuộc cùng một cấp bậc là lương phẩm, hạt giống tốt nhất cũng chỉ là "Lương phẩm +", cùng một cấp bậc với "Hương Mỹ 888" của địa phương.
Hay là cứ trồng "Hương Mỹ 888" vậy? Dù sao cũng là giống của địa phương, tương đối thích nghi với thổ nhưỡng và khí hậu của địa phương.
Ngay lúc Khanh Mạnh Chúc định mua cây giống "Hương Mỹ 888", thì một tài khoản WeChat lạ nhắn tin cho cậu.
Trong lời mời kết bạn, tài khoản WeChat mới tự giới thiệu là Tỉnh Trì, sinh viên của giáo sư Niên Tân Phỉ, được người ta nhờ gửi hạt giống ớt cho cậu, hỏi cậu có cần nữa không.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Khanh Mạnh Chúc vội vàng đồng ý lời mời kết bạn.
Tỉnh Trì đang xem WeChat, thấy lời mời kết bạn được chấp nhận, liền chủ động chào hỏi: [Anh Khanh, chào anh.]
Khanh Mạnh Chúc: [Chào bạn Tỉnh, muộn thế này còn làm phiền em, thật ngại quá. Hạt giống mà em nói là "Đằng Kim 01" phải không? Bên anh đang cần.]
Tỉnh Trì: [Vâng, bên chúng em đang quảng bá giống ớt này. Anh Khanh định trồng bao nhiêu ớt vậy ạ?]
Khanh Mạnh Chúc: [Anh mới trồng ớt năm đầu tiên, hơi ít, khoảng dăm ba mẫu thôi.]
Tỉnh Trì nhanh chóng trả lời: [Không sao ạ, hộ nông dân mà chúng em phụ trách cũng có người trồng ít như vậy. Anh Khanh xem lại địa chỉ và số điện thoại có đúng không, nếu không có vấn đề gì, ngày mai bên em sẽ gửi hạt giống cho anh.]
Tin nhắn cậu sinh viên gửi tiếp theo chính là địa chỉ nhận hàng và số điện thoại của Khanh Mạnh Chúc.
Khanh Mạnh Chúc kiểm tra tin nhắn kỹ càng, trả lời: [Địa chỉ và số điện thoại đều đúng, giá hạt giống tính như thế nào? Anh chuyển khoản luôn cả tiền vận chuyển cho em.]
Tỉnh Trì: [Không cần đâu ạ, hạt giống ớt của chúng em vẫn chưa được tung ra thị trường, cũng chưa định giá.]
Nghe cậu ấy nói vậy, Khanh Mạnh Chúc liền gửi một bao lì xì 200 tệ, còn gửi kèm một biểu tượng mặt cười: [Vậy em nhận khoản tiền này xem như phí vận chuyển đi, phiền em rồi.]
Lần này Tỉnh Trì không từ chối, sau khi nhận bao lì xì liền nói: [Nhiều thế ạ! Cảm ơn anh Khanh.]
Khanh Mạnh Chúc: [Phải là anh cảm ơn các em và giáo sư Niên mới đúng. Ai nhờ các em gửi hạt giống cho anh vậy, có thể cho anh biết không? Khi nào có dịp anh mời người bạn đó ăn cơm.]
Tỉnh Trì gửi một sticker "gãi đầu": [Em cũng không biết ạ, người bạn đó của anh không phải do em tiếp đón, giáo sư chỉ đưa số điện thoại và địa chỉ của anh cho em, bảo em liên lạc và gửi cho anh.]
Khanh Mạnh Chúc: [Vậy anh tự hỏi thăm thêm xem sao, cảm ơn em nhé.]
Tỉnh Trì lại trò chuyện thêm vài câu với Khanh Mạnh Chúc, hứa ngày mai sẽ gửi hạt giống ớt cho cậu sớm nhất có thể, rồi offline.
Khanh Mạnh Chúc lướt tin nhắn lên trên, linh cảm người bạn của giáo sư Niên có thể là Minh Xuân Tích.
Cậu và Minh Xuân Tích sau lần trò chuyện trên WeChat lần trước thì không nói chuyện nữa, cậu cũng không tiện liên lạc với anh.
Khanh Mạnh Chúc đặt điện thoại xuống, khẽ thở dài.
Tỉnh Trì làm việc rất nhanh nhẹn, chiều hôm sau hạt giống đã được gửi đến thôn.
Khanh Bình Đôn gọi điện thoại cho Khanh Mạnh Chúc: "Anh Mạnh Chúc, anh có ở nhà không? Có một kiện hàng chuyển phát nhanh của anh, nếu anh ở nhà, lát nữa em mang qua cho anh."
Khanh Mạnh Chúc giật nảy mình, giọng nói cũng cao hơn: "Chuyển phát nhanh? Em giúp anh xem gửi từ đâu, có phải hạt giống gửi từ Đại học Nông nghiệp Đằng Thành không?"
Khanh Bình Đôn: "Hình như phải."
Khanh Mạnh Chúc: "Vậy em đợi một lát, anh qua lấy ngay đây!"ta
Vừa nói, Khanh Mạnh Chúc đang dọn rãnh nước trên ruộng liền ném cuốc, chạy thẳng ra ngoài.
Cậu chạy một mạch đến điểm nhận hàng.
Thấy cậu chạy đến mức mặt đỏ bừng, Khanh Bình Đôn nói: "Sao anh gấp thế?"
Khanh Mạnh Chúc chống hai tay vào eo thở hổn hển: "Gấp lắm, hàng của anh đâu?"
Khanh Bình Đôn tìm kiện hàng ra đưa cho cậu: "Anh ký nhận nhé. Bên trong là hạt giống ớt phải không? Giống mới à?"
Khanh Mạnh Chúc ký nhận nhanh chóng: "Đại khái vậy, anh về trước đây, đang cần trồng gấp."
Khanh Mạnh Chúc bây giờ rất gấp, vô cùng gấp, đợi Khanh Bình Đôn quét mã xong, liền cầm kiện hàng chạy một mạch về nhà.
Trở về nhà, cậu đóng rầm cửa sân lại, khóa kỹ, sau đó vội vàng mở kiện hàng ra.
Trong thùng hàng có một túi lớn hạt giống ớt, trông rất căng mẩy.
Khanh Mạnh Chúc lấy điện thoại ra, mở trung tâm thương mại liên tinh cầu, lập tức quét hạt giống.
Lúc quét, tay cậu gần như run rẩy.
Không biết vì sao, linh cảm của cậu đặc biệt mãnh liệt, trực giác mách bảo túi hạt giống ớt này tuyệt đối không phải là hạt giống bình thường.
Kết quả quét nhanh chóng hiện ra.
Trợ lý thương mại hiển thị, giống hạt giống ớt trước mắt là "Đằng Kim 01", chất lượng xếp hàng "Tinh phẩm -", giá thu mua của trung tâm thương mại là 7.53/500g.
Cậu dùng trợ lý thương mại để quét, tất cả hạt giống ớt đều thuộc cùng một cấp bậc là lương phẩm, hạt giống tốt nhất cũng chỉ là "Lương phẩm +", cùng một cấp bậc với "Hương Mỹ 888" của địa phương.
Hay là cứ trồng "Hương Mỹ 888" vậy? Dù sao cũng là giống của địa phương, tương đối thích nghi với thổ nhưỡng và khí hậu của địa phương.
Ngay lúc Khanh Mạnh Chúc định mua cây giống "Hương Mỹ 888", thì một tài khoản WeChat lạ nhắn tin cho cậu.
Trong lời mời kết bạn, tài khoản WeChat mới tự giới thiệu là Tỉnh Trì, sinh viên của giáo sư Niên Tân Phỉ, được người ta nhờ gửi hạt giống ớt cho cậu, hỏi cậu có cần nữa không.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Khanh Mạnh Chúc vội vàng đồng ý lời mời kết bạn.
Khanh Mạnh Chúc: [Chào bạn Tỉnh, muộn thế này còn làm phiền em, thật ngại quá. Hạt giống mà em nói là "Đằng Kim 01" phải không? Bên anh đang cần.]
Tỉnh Trì: [Vâng, bên chúng em đang quảng bá giống ớt này. Anh Khanh định trồng bao nhiêu ớt vậy ạ?]
Khanh Mạnh Chúc: [Anh mới trồng ớt năm đầu tiên, hơi ít, khoảng dăm ba mẫu thôi.]
Tỉnh Trì nhanh chóng trả lời: [Không sao ạ, hộ nông dân mà chúng em phụ trách cũng có người trồng ít như vậy. Anh Khanh xem lại địa chỉ và số điện thoại có đúng không, nếu không có vấn đề gì, ngày mai bên em sẽ gửi hạt giống cho anh.]
Tin nhắn cậu sinh viên gửi tiếp theo chính là địa chỉ nhận hàng và số điện thoại của Khanh Mạnh Chúc.
Khanh Mạnh Chúc kiểm tra tin nhắn kỹ càng, trả lời: [Địa chỉ và số điện thoại đều đúng, giá hạt giống tính như thế nào? Anh chuyển khoản luôn cả tiền vận chuyển cho em.]
Nghe cậu ấy nói vậy, Khanh Mạnh Chúc liền gửi một bao lì xì 200 tệ, còn gửi kèm một biểu tượng mặt cười: [Vậy em nhận khoản tiền này xem như phí vận chuyển đi, phiền em rồi.]
Lần này Tỉnh Trì không từ chối, sau khi nhận bao lì xì liền nói: [Nhiều thế ạ! Cảm ơn anh Khanh.]
Khanh Mạnh Chúc: [Phải là anh cảm ơn các em và giáo sư Niên mới đúng. Ai nhờ các em gửi hạt giống cho anh vậy, có thể cho anh biết không? Khi nào có dịp anh mời người bạn đó ăn cơm.]
Tỉnh Trì gửi một sticker "gãi đầu": [Em cũng không biết ạ, người bạn đó của anh không phải do em tiếp đón, giáo sư chỉ đưa số điện thoại và địa chỉ của anh cho em, bảo em liên lạc và gửi cho anh.]
Khanh Mạnh Chúc: [Vậy anh tự hỏi thăm thêm xem sao, cảm ơn em nhé.]
Khanh Mạnh Chúc lướt tin nhắn lên trên, linh cảm người bạn của giáo sư Niên có thể là Minh Xuân Tích.
Cậu và Minh Xuân Tích sau lần trò chuyện trên WeChat lần trước thì không nói chuyện nữa, cậu cũng không tiện liên lạc với anh.
Khanh Mạnh Chúc đặt điện thoại xuống, khẽ thở dài.
Tỉnh Trì làm việc rất nhanh nhẹn, chiều hôm sau hạt giống đã được gửi đến thôn.
Khanh Bình Đôn gọi điện thoại cho Khanh Mạnh Chúc: "Anh Mạnh Chúc, anh có ở nhà không? Có một kiện hàng chuyển phát nhanh của anh, nếu anh ở nhà, lát nữa em mang qua cho anh."
Khanh Mạnh Chúc giật nảy mình, giọng nói cũng cao hơn: "Chuyển phát nhanh? Em giúp anh xem gửi từ đâu, có phải hạt giống gửi từ Đại học Nông nghiệp Đằng Thành không?"
Khanh Bình Đôn: "Hình như phải."
Khanh Mạnh Chúc: "Vậy em đợi một lát, anh qua lấy ngay đây!"ta
Vừa nói, Khanh Mạnh Chúc đang dọn rãnh nước trên ruộng liền ném cuốc, chạy thẳng ra ngoài.
Cậu chạy một mạch đến điểm nhận hàng.
Thấy cậu chạy đến mức mặt đỏ bừng, Khanh Bình Đôn nói: "Sao anh gấp thế?"
Khanh Mạnh Chúc chống hai tay vào eo thở hổn hển: "Gấp lắm, hàng của anh đâu?"
Khanh Bình Đôn tìm kiện hàng ra đưa cho cậu: "Anh ký nhận nhé. Bên trong là hạt giống ớt phải không? Giống mới à?"
Khanh Mạnh Chúc ký nhận nhanh chóng: "Đại khái vậy, anh về trước đây, đang cần trồng gấp."
Khanh Mạnh Chúc bây giờ rất gấp, vô cùng gấp, đợi Khanh Bình Đôn quét mã xong, liền cầm kiện hàng chạy một mạch về nhà.
Trở về nhà, cậu đóng rầm cửa sân lại, khóa kỹ, sau đó vội vàng mở kiện hàng ra.
Trong thùng hàng có một túi lớn hạt giống ớt, trông rất căng mẩy.
Khanh Mạnh Chúc lấy điện thoại ra, mở trung tâm thương mại liên tinh cầu, lập tức quét hạt giống.
Lúc quét, tay cậu gần như run rẩy.
Không biết vì sao, linh cảm của cậu đặc biệt mãnh liệt, trực giác mách bảo túi hạt giống ớt này tuyệt đối không phải là hạt giống bình thường.
Kết quả quét nhanh chóng hiện ra.
Trợ lý thương mại hiển thị, giống hạt giống ớt trước mắt là "Đằng Kim 01", chất lượng xếp hàng "Tinh phẩm -", giá thu mua của trung tâm thương mại là 7.53/500g.
18
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
