0 chữ
Chương 102
Chương 102: Dọn ao
Vì tình hình đã có chuyển biến tốt, tâm trạng Khanh Mạnh Chúc cả ngày đều rất tốt.
Cứ cách mỗi giờ cậu lại quan sát những ấu trùng này một lần, sau đó phát hiện, tỷ lệ tử vong của ấu trùng được cho ăn sữa hạt sen đậu nành lòng đỏ trứng gà cũng đang giảm xuống, nhưng vẫn chưa đạt đến tỷ lệ bằng không như khi chỉ cho ăn sữa hạt sen.
Sau khi quan sát một ngày, Khanh Mạnh Chúc quyết đoán điều chỉnh thực đơn cho ấu trùng, cho toàn bộ ấu trùng trong bể nuôi ăn sữa hạt sen thuần.
Mà đám ấu trùng được ăn sữa hạt sen cũng rất cố gắng, tỷ lệ tử vong từ từ giảm xuống bằng không, sau đó lần lượt lột xác, phát triển đến giai đoạn mysis của ấu trùng.
Đến giai đoạn này, những ấu trùng này đã không còn mong manh như vậy nữa, có thể chuyển sang nuôi dưỡng bình thường.
Khanh Mạnh Chúc quan sát thấy tình hình này thì thở phào nhẹ nhõm.
Cậu tính toán một chút, tỷ lệ tử vong chung của lứa ấu trùng này chắc khoảng 35%.
Mặc dù không bằng 20% của các bậc lão làng nuôi tôm, nhưng đối với một người mới nuôi tôm lần đầu như cậu mà nói, đây đã là một thành tích rất đáng nể rồi.
Chập tối, một chiếc xe tải nhỏ phát ra tiếng ồn ào dừng lại bên bờ ao nhà Khanh Mạnh Chúc.
Người lái xe cùng Khanh Mạnh Chúc dỡ những bao tải màu trắng từ thùng xe xuống, chất đống bên vệ đường.
Đàm Văn Lỗi làm việc ở ruộng bên cạnh nghe thấy tiếng ồn liền đi qua xem: "Có cần chú giúp một tay không?"
"Chú Văn Lỗi." Khanh Mạnh Chúc ôm bao tải quay đầu lại, cười nói: "Không cần đâu chú, xong ngay ấy mà."
Cậu nói là nói vậy, Đàm Văn Lỗi vẫn qua giúp một tay dỡ hàng: "Để chú làm cùng cho nhanh."
Đợi khi ôm bao tải, cánh tay Đàm Văn Lỗi chạm vào vật mềm mại bên trong, không khỏi tò mò hỏi: "Bên trong đựng gì vậy? Sao sờ vào thấy lạ vậy?"
Khanh Mạnh Chúc: "Bã trà."
Đàm Văn Lỗi nhất thời không nghe rõ: "Trà gì cơ?"
Khanh Mạnh Chúc: "Là phần bã còn lại sau khi ép lấy dầu từ hạt cây dầu trà, còn gọi là bã trà dầu."
Lần này Đàm Văn Lỗi đã hiểu là gì: "Cháu mua cái này làm gì? Bón phân à? Không dùng phân gà nhà Trường Hoành nữa à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Cái này chủ yếu dùng để dọn ao, cháu định nuôi tôm trong ao, phải dọn sạch mấy con cá tạp nhỏ trong ao đã."
Mấy ngày nay Khanh Mạnh Chúc đặt l*иg lưới bắt cá rất thường xuyên, một ngày có thể vớt được hai l*иg cá.
Nhưng cá tôm trong ao vẫn còn rất nhiều, mỗi lần cậu ra vớt đều có thể vớt được khá nhiều.
Chỉ dựa vào l*иg bắt cá, e rằng không thể vớt hết cá tôm trong ao, cậu chỉ có thể nghĩ cách khác.
Đàm Văn Lỗi chất bao tải bên vệ đường: "Bã trà không phải dùng làm phân bón được sao? Sao còn có thể dọn ao?"
Khanh Mạnh Chúc: "Đúng vậy, nó có thể dùng làm phân hữu cơ, nhưng chất saponin trong nó lại độc đối với sinh vật dưới nước như cá tôm, nên cũng có thể dùng để dọn ao."
Đàm Văn Lỗi cố gắng nhắc lại thành phần cậu nói, cảm thấy hơi khó đọc, ông há miệng mấy lần rồi cuối cùng đành bỏ qua: "Đây là lần đầu tiên chú nghe người ta nói dùng bã trà để dọn ao, trước giờ đều dùng thuốc để dọn ao."
Khanh Mạnh Chúc: "Phải bảo vệ môi trường của ao chứ, chỗ cháu còn trồng sen nữa, dùng thuốc có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của sen."
Đàm Văn Lỗi thông cảm gật đầu: "Sen nhà cháu trồng tốt như vậy, đúng là phải bảo vệ cẩn thận."
Rất nhanh, toàn bộ bã trà trên xe đã được dỡ xuống, người lái xe chào tạm biệt Khanh Mạnh Chúc rồi lái xe đi.
Trời còn chưa tối, Khanh Mạnh Chúc tranh thủ ôm một bao bã trà, chuẩn bị bắt đầu dọn ao ngay hôm nay.
Đàm Văn Lỗi tưởng cậu sẽ rải bã trà xuống ao, không ngờ cậu chỉ việc ném cả bao vào ao, sau đó chà xát qua lớp bao để ép ra dung dịch màu nâu của bã trà.
Nhận thấy vẻ mặt của Đàm Văn Lỗi, Khanh Mạnh Chúc giải thích: "Bã trà độc đối với cá tôm, sau khi dọn ao xong cháu phải vớt hết chỗ bã trà này ra rồi phơi ao, đợi chất saponin phân hủy hết mới có thể thả tôm con vào. Nếu không dùng bao đựng, sau này sẽ không vớt được bã trà đâu."
Đàm Văn Lỗi nhìn cậu ra sức chà xát bao tải, trán lấm tấm mồ hôi, cảm thán: "Cháu cũng chẳng dễ dàng gì."
Khanh Mạnh Chúc: "Vốn dĩ chẳng có chuyện gì dễ dàng cả, cứ từ từ làm thôi."
Sau khi dọn ao xong, cậu còn phải đi tuần tra bờ ao, lấp hết các hang lại, tránh cá tôm tạp từ hang chui vào ao.
Ngoài ra, cậu còn phải lắp lưới chắn lỗ nhỏ dày dặn, vừa để ngăn cá tôm bên ngoài chui vào ao, vừa để ngăn tôm càng chạy ra khỏi ao.
Nói tóm lại, trước khi chuyển tôm vào ao, cậu còn rất nhiều công việc phải chuẩn bị, việc nuôi tôm cũng không hề dễ dàng như vậy.
Khanh Mạnh Chúc lần lượt thả từng bao bã trà xuống ao rồi chà xát.
Để tiện làm việc, cậu cũng nhảy xuống ao, cuối cùng cả người dính đầy bùn đất.
Cũng may bây giờ trời nóng, ngâm mình trong ao lâu cũng không đến nỗi khó chịu.
Mãi mới thả xong hết chỗ bã trà, Khanh Mạnh Chúc xoa xoa cái eo mỏi nhừ, bò lên bờ ao.
Cứ cách mỗi giờ cậu lại quan sát những ấu trùng này một lần, sau đó phát hiện, tỷ lệ tử vong của ấu trùng được cho ăn sữa hạt sen đậu nành lòng đỏ trứng gà cũng đang giảm xuống, nhưng vẫn chưa đạt đến tỷ lệ bằng không như khi chỉ cho ăn sữa hạt sen.
Sau khi quan sát một ngày, Khanh Mạnh Chúc quyết đoán điều chỉnh thực đơn cho ấu trùng, cho toàn bộ ấu trùng trong bể nuôi ăn sữa hạt sen thuần.
Mà đám ấu trùng được ăn sữa hạt sen cũng rất cố gắng, tỷ lệ tử vong từ từ giảm xuống bằng không, sau đó lần lượt lột xác, phát triển đến giai đoạn mysis của ấu trùng.
Đến giai đoạn này, những ấu trùng này đã không còn mong manh như vậy nữa, có thể chuyển sang nuôi dưỡng bình thường.
Cậu tính toán một chút, tỷ lệ tử vong chung của lứa ấu trùng này chắc khoảng 35%.
Mặc dù không bằng 20% của các bậc lão làng nuôi tôm, nhưng đối với một người mới nuôi tôm lần đầu như cậu mà nói, đây đã là một thành tích rất đáng nể rồi.
Chập tối, một chiếc xe tải nhỏ phát ra tiếng ồn ào dừng lại bên bờ ao nhà Khanh Mạnh Chúc.
Người lái xe cùng Khanh Mạnh Chúc dỡ những bao tải màu trắng từ thùng xe xuống, chất đống bên vệ đường.
Đàm Văn Lỗi làm việc ở ruộng bên cạnh nghe thấy tiếng ồn liền đi qua xem: "Có cần chú giúp một tay không?"
"Chú Văn Lỗi." Khanh Mạnh Chúc ôm bao tải quay đầu lại, cười nói: "Không cần đâu chú, xong ngay ấy mà."
Cậu nói là nói vậy, Đàm Văn Lỗi vẫn qua giúp một tay dỡ hàng: "Để chú làm cùng cho nhanh."
Khanh Mạnh Chúc: "Bã trà."
Đàm Văn Lỗi nhất thời không nghe rõ: "Trà gì cơ?"
Khanh Mạnh Chúc: "Là phần bã còn lại sau khi ép lấy dầu từ hạt cây dầu trà, còn gọi là bã trà dầu."
Lần này Đàm Văn Lỗi đã hiểu là gì: "Cháu mua cái này làm gì? Bón phân à? Không dùng phân gà nhà Trường Hoành nữa à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Cái này chủ yếu dùng để dọn ao, cháu định nuôi tôm trong ao, phải dọn sạch mấy con cá tạp nhỏ trong ao đã."
Mấy ngày nay Khanh Mạnh Chúc đặt l*иg lưới bắt cá rất thường xuyên, một ngày có thể vớt được hai l*иg cá.
Nhưng cá tôm trong ao vẫn còn rất nhiều, mỗi lần cậu ra vớt đều có thể vớt được khá nhiều.
Chỉ dựa vào l*иg bắt cá, e rằng không thể vớt hết cá tôm trong ao, cậu chỉ có thể nghĩ cách khác.
Khanh Mạnh Chúc: "Đúng vậy, nó có thể dùng làm phân hữu cơ, nhưng chất saponin trong nó lại độc đối với sinh vật dưới nước như cá tôm, nên cũng có thể dùng để dọn ao."
Đàm Văn Lỗi cố gắng nhắc lại thành phần cậu nói, cảm thấy hơi khó đọc, ông há miệng mấy lần rồi cuối cùng đành bỏ qua: "Đây là lần đầu tiên chú nghe người ta nói dùng bã trà để dọn ao, trước giờ đều dùng thuốc để dọn ao."
Khanh Mạnh Chúc: "Phải bảo vệ môi trường của ao chứ, chỗ cháu còn trồng sen nữa, dùng thuốc có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của sen."
Đàm Văn Lỗi thông cảm gật đầu: "Sen nhà cháu trồng tốt như vậy, đúng là phải bảo vệ cẩn thận."
Rất nhanh, toàn bộ bã trà trên xe đã được dỡ xuống, người lái xe chào tạm biệt Khanh Mạnh Chúc rồi lái xe đi.
Trời còn chưa tối, Khanh Mạnh Chúc tranh thủ ôm một bao bã trà, chuẩn bị bắt đầu dọn ao ngay hôm nay.
Đàm Văn Lỗi tưởng cậu sẽ rải bã trà xuống ao, không ngờ cậu chỉ việc ném cả bao vào ao, sau đó chà xát qua lớp bao để ép ra dung dịch màu nâu của bã trà.
Nhận thấy vẻ mặt của Đàm Văn Lỗi, Khanh Mạnh Chúc giải thích: "Bã trà độc đối với cá tôm, sau khi dọn ao xong cháu phải vớt hết chỗ bã trà này ra rồi phơi ao, đợi chất saponin phân hủy hết mới có thể thả tôm con vào. Nếu không dùng bao đựng, sau này sẽ không vớt được bã trà đâu."
Đàm Văn Lỗi nhìn cậu ra sức chà xát bao tải, trán lấm tấm mồ hôi, cảm thán: "Cháu cũng chẳng dễ dàng gì."
Khanh Mạnh Chúc: "Vốn dĩ chẳng có chuyện gì dễ dàng cả, cứ từ từ làm thôi."
Sau khi dọn ao xong, cậu còn phải đi tuần tra bờ ao, lấp hết các hang lại, tránh cá tôm tạp từ hang chui vào ao.
Ngoài ra, cậu còn phải lắp lưới chắn lỗ nhỏ dày dặn, vừa để ngăn cá tôm bên ngoài chui vào ao, vừa để ngăn tôm càng chạy ra khỏi ao.
Nói tóm lại, trước khi chuyển tôm vào ao, cậu còn rất nhiều công việc phải chuẩn bị, việc nuôi tôm cũng không hề dễ dàng như vậy.
Khanh Mạnh Chúc lần lượt thả từng bao bã trà xuống ao rồi chà xát.
Để tiện làm việc, cậu cũng nhảy xuống ao, cuối cùng cả người dính đầy bùn đất.
Cũng may bây giờ trời nóng, ngâm mình trong ao lâu cũng không đến nỗi khó chịu.
Mãi mới thả xong hết chỗ bã trà, Khanh Mạnh Chúc xoa xoa cái eo mỏi nhừ, bò lên bờ ao.
8
0
3 tháng trước
2 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
