0 chữ
Chương 19
Chương 19: Suy nghĩ của Khương Ấu Vãn
Trong lòng Khương Ấu Vãn, việc “gả vào nhà họ Hoắc” hay “gả cho Hoắc Cẩn Thần” thật ra cũng chẳng khác nhau là mấy. Cô không chú ý lắm đến cách dùng từ “vào nhà họ Hoắc” của đối phương, ngược lại, lại bị chính câu hỏi của Hoắc Lâm Uyên thu hút sự chú ý.
Quả thật cô chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ lấy Hoắc Cẩn Thần.
Một phần là bởi hoàn cảnh gia đình giữa cô và Hoắc Cẩn Thần cách biệt quá xa, về cơ bản là không cùng một tầng lớp, phần khác là vì tình cảm giữa cô và cậu ta cũng chưa sâu đậm đến mức bắt buộc phải cưới nhau.
Nếu không phải vì đêm sinh nhật hôm đó cô và Hoắc Cẩn Thần đã xảy ra quan hệ, thì sáng hôm sau cô cũng sẽ không đồng ý quen với cậu ta nhanh như vậy.
Dù sao thì ở thời điểm đó, trong mắt Khương Ấu Vãn, việc bắt đầu hẹn hò với Hoắc Cẩn Thần cũng là điều hợp tình hợp lý.
Cô đã lên giường với Hoắc Cẩn Thần, vậy nên cô cảm thấy cần phải chịu trách nhiệm với cậu ta.
Huống hồ gì Hoắc Cẩn Thần đã kiên trì theo đuổi cô suốt năm tháng trời.
Cậu ta là người cởi mở, lạc quan, chân thành và tốt bụng. Cậu chưa từng để tâm đến những lời đàm tiếu về cô. Có lần, vì bảo vệ danh dự của cô mà sẵn sàng cãi nhau tay đôi với bạn bè trong đội bóng rổ trước mặt bao người.
Cậu ta chưa từng quên mang bữa sáng cho cô một ngày nào. Chỉ vì biết cô thích ăn bánh bao nhân cua, mà mỗi sáng Hoắc Cẩn Thần đều dậy từ năm giờ, mất gần hai tiếng đồng hồ để chạy qua lại giữa trường học và Lầu Ngoại Lâu. Đúng 7 giờ 40, cậu đều đặn đưa bánh bao đến trước ký túc xá của cô, bất kể nắng mưa.
Mọi người đều nhìn thấy tình cảm mà Hoắc Cẩn Thần dành cho cô. Trái tim của Khương Ấu Vãn cũng không phải gỗ đá, cô dĩ nhiên cũng cảm nhận được.
Thế nhưng không hiểu vì sao, sau khi ở bên Hoắc Cẩn Thần, cô lại chẳng hề cảm nhận được chút ngọt ngào hay rung động nào của tình yêu.
Ngược lại, cô không thích thân mật với Hoắc Cẩn Thần. Cô không thích những trò đùa âu yếm giữa các cặp tình nhân. Trong lòng cô luôn có một cảm giác tội lỗi mơ hồ và sự kháng cự ngấm ngầm với cậu ta.
Không biết có phải vì cô quá nhạy cảm hay không, nhưng có rất nhiều khoảnh khắc, cô cảm thấy Hoắc Cẩn Thần… hình như cũng không thực sự yêu cô đến thế.
Ánh mắt mà cậu ta nhìn cô, luôn mang theo sự dò xét và đánh giá.
Trong đó ẩn chứa thứ cô ghét nhất, sự khinh miệt và hời hợt
Quả thật cô chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ lấy Hoắc Cẩn Thần.
Một phần là bởi hoàn cảnh gia đình giữa cô và Hoắc Cẩn Thần cách biệt quá xa, về cơ bản là không cùng một tầng lớp, phần khác là vì tình cảm giữa cô và cậu ta cũng chưa sâu đậm đến mức bắt buộc phải cưới nhau.
Nếu không phải vì đêm sinh nhật hôm đó cô và Hoắc Cẩn Thần đã xảy ra quan hệ, thì sáng hôm sau cô cũng sẽ không đồng ý quen với cậu ta nhanh như vậy.
Dù sao thì ở thời điểm đó, trong mắt Khương Ấu Vãn, việc bắt đầu hẹn hò với Hoắc Cẩn Thần cũng là điều hợp tình hợp lý.
Huống hồ gì Hoắc Cẩn Thần đã kiên trì theo đuổi cô suốt năm tháng trời.
Cậu ta là người cởi mở, lạc quan, chân thành và tốt bụng. Cậu chưa từng để tâm đến những lời đàm tiếu về cô. Có lần, vì bảo vệ danh dự của cô mà sẵn sàng cãi nhau tay đôi với bạn bè trong đội bóng rổ trước mặt bao người.
Cậu ta chưa từng quên mang bữa sáng cho cô một ngày nào. Chỉ vì biết cô thích ăn bánh bao nhân cua, mà mỗi sáng Hoắc Cẩn Thần đều dậy từ năm giờ, mất gần hai tiếng đồng hồ để chạy qua lại giữa trường học và Lầu Ngoại Lâu. Đúng 7 giờ 40, cậu đều đặn đưa bánh bao đến trước ký túc xá của cô, bất kể nắng mưa.
Mọi người đều nhìn thấy tình cảm mà Hoắc Cẩn Thần dành cho cô. Trái tim của Khương Ấu Vãn cũng không phải gỗ đá, cô dĩ nhiên cũng cảm nhận được.
Ngược lại, cô không thích thân mật với Hoắc Cẩn Thần. Cô không thích những trò đùa âu yếm giữa các cặp tình nhân. Trong lòng cô luôn có một cảm giác tội lỗi mơ hồ và sự kháng cự ngấm ngầm với cậu ta.
Không biết có phải vì cô quá nhạy cảm hay không, nhưng có rất nhiều khoảnh khắc, cô cảm thấy Hoắc Cẩn Thần… hình như cũng không thực sự yêu cô đến thế.
Ánh mắt mà cậu ta nhìn cô, luôn mang theo sự dò xét và đánh giá.
Trong đó ẩn chứa thứ cô ghét nhất, sự khinh miệt và hời hợt
7
0
3 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
