0 chữ
Chương 26
Chương 26: Muốn làm Thái tử phi? Nằm mơ!
Hạc Tri Vũ nhận lấy, nghĩ để khi khác sẽ trả cho nàng cũng được.
Hôm nay, hắn lại có một cách nhìn khác về Kiều Vãn Nhan, chỉ là một nữ tử có đôi chút kiêu kỳ, tùy hứng, nhưng bản chất không xấu.
Trước kia nghe nói Thượng thư nhà họ Kiều cùng phu nhân vô cùng cưng chiều thứ nữ, nghìn yêu vạn sủng nuôi thành tính khí kiêu ngạo cũng là lẽ thường.
Nay nàng lại biết lo lắng cho hắn khỏi bị lời đồn bủa vây, không muốn để Ý Hoan thấy nàng mặc y phục ấy mà hiểu lầm rồi buồn lòng, vậy nàng cũng là người vốn thuần lương.
Hạc Tri Vũ khẽ lắc đầu.
Trước đây chỉ nghe một nha hoàn không hiểu quy củ kể lại về nàng, quả thật là hắn vì quan tâm mà sinh thiên lệch, quá mức phiến diện.
Ngón tay thon dài của Hạc Nghiễn Lễ khẽ vuốt ve chén rượu, ánh mắt tối lạnh nhìn Thái tử thu chiếc hầu bao màu xanh non kia vào tay.
Kiểu dáng hầu bao đó là của Kiều Vãn Nhan.
Tặng hầu bao sao?
Quả nhiên là hạng nữ nhân háo hư vinh, tham quyền luyến thế, bao năm qua vẫn luôn đặt tâm tư lên người Thái tử.
Muốn làm Thái tử phi?
Y lại cố tình không để nàng toại nguyện!
...
Sau tiệc tẩy trần, Thái tử và Cảnh Vương vào cung lúc chạng vạng.
Cảnh Vương đã năm năm không trở lại kinh, hoàng đế đặc biệt mở tiệc gia yến, trong cung cũng hiếm khi náo nhiệt đến vậy.
Trong cung Khôn Ninh, hoàng hậu vận hoa phục ngồi cao tại minh đường:
“Dù ngươi có nói đến cả ngàn vạn lần thì bản cung cũng tuyệt đối không đồng ý để một thứ nữ do ngoại thất sinh ra bước vào Đông cung làm Trữ phi!”
Sắc mặt hoàng hậu âm trầm, đôi mày cau chặt, chỉ cần nhắc tới chuyện này là trong lòng bà lại nổi giận: “Chẳng lẽ ngươi không rõ bản cung ở trong cung đã chịu cảnh thế nào sao? Ngươi đường đường là đích tử, năm đó lại suýt thua dưới tay đứa con trai của tiện nhân Thục Quý phi, giờ ngươi lại muốn thành thân với một nữ nhân không ra gì làm chính phi, ngươi đây là đang muốn tự cắt đứt đường lui của mình sao?”
Nếu không phải nhà sinh mẫu của Thục Quý phi xảy ra chuyện, hiện tại vị trí Trữ quân đã chẳng phải là Tri Vũ.
Hạc Tri Vũ không dám quá mức chống đối: “Mẫu hậu, Ý Hoan chỉ là xuất thân không tốt, nhưng nàng dịu dàng hiền lương, nhất định sẽ là một Trữ phi xứng đáng.”
Hoàng hậu lạnh lùng hừ một tiếng: “Dịu dàng hiền lương ai cũng có thể giả vờ, chính phi của ngươi nhất định phải là người có thể giúp ngươi củng cố địa vị! Nếu thực sự muốn thành thân, vậy thì hãy thành thân với muội muội của Kiều Ý Hoan, là đích nữ Kiều gia đi.”
Hạc Tri Vũ đứng dậy: “Mẫu hậu, nhi thần không muốn.”
Trong lòng hoàng hậu vừa chua xót vừa bất lực, nhưng vẫn không chịu nhượng bộ.
Hôm nay, hắn lại có một cách nhìn khác về Kiều Vãn Nhan, chỉ là một nữ tử có đôi chút kiêu kỳ, tùy hứng, nhưng bản chất không xấu.
Trước kia nghe nói Thượng thư nhà họ Kiều cùng phu nhân vô cùng cưng chiều thứ nữ, nghìn yêu vạn sủng nuôi thành tính khí kiêu ngạo cũng là lẽ thường.
Nay nàng lại biết lo lắng cho hắn khỏi bị lời đồn bủa vây, không muốn để Ý Hoan thấy nàng mặc y phục ấy mà hiểu lầm rồi buồn lòng, vậy nàng cũng là người vốn thuần lương.
Hạc Tri Vũ khẽ lắc đầu.
Trước đây chỉ nghe một nha hoàn không hiểu quy củ kể lại về nàng, quả thật là hắn vì quan tâm mà sinh thiên lệch, quá mức phiến diện.
Ngón tay thon dài của Hạc Nghiễn Lễ khẽ vuốt ve chén rượu, ánh mắt tối lạnh nhìn Thái tử thu chiếc hầu bao màu xanh non kia vào tay.
Tặng hầu bao sao?
Quả nhiên là hạng nữ nhân háo hư vinh, tham quyền luyến thế, bao năm qua vẫn luôn đặt tâm tư lên người Thái tử.
Muốn làm Thái tử phi?
Y lại cố tình không để nàng toại nguyện!
...
Sau tiệc tẩy trần, Thái tử và Cảnh Vương vào cung lúc chạng vạng.
Cảnh Vương đã năm năm không trở lại kinh, hoàng đế đặc biệt mở tiệc gia yến, trong cung cũng hiếm khi náo nhiệt đến vậy.
Trong cung Khôn Ninh, hoàng hậu vận hoa phục ngồi cao tại minh đường:
“Dù ngươi có nói đến cả ngàn vạn lần thì bản cung cũng tuyệt đối không đồng ý để một thứ nữ do ngoại thất sinh ra bước vào Đông cung làm Trữ phi!”
Sắc mặt hoàng hậu âm trầm, đôi mày cau chặt, chỉ cần nhắc tới chuyện này là trong lòng bà lại nổi giận: “Chẳng lẽ ngươi không rõ bản cung ở trong cung đã chịu cảnh thế nào sao? Ngươi đường đường là đích tử, năm đó lại suýt thua dưới tay đứa con trai của tiện nhân Thục Quý phi, giờ ngươi lại muốn thành thân với một nữ nhân không ra gì làm chính phi, ngươi đây là đang muốn tự cắt đứt đường lui của mình sao?”
Hạc Tri Vũ không dám quá mức chống đối: “Mẫu hậu, Ý Hoan chỉ là xuất thân không tốt, nhưng nàng dịu dàng hiền lương, nhất định sẽ là một Trữ phi xứng đáng.”
Hoàng hậu lạnh lùng hừ một tiếng: “Dịu dàng hiền lương ai cũng có thể giả vờ, chính phi của ngươi nhất định phải là người có thể giúp ngươi củng cố địa vị! Nếu thực sự muốn thành thân, vậy thì hãy thành thân với muội muội của Kiều Ý Hoan, là đích nữ Kiều gia đi.”
Hạc Tri Vũ đứng dậy: “Mẫu hậu, nhi thần không muốn.”
Trong lòng hoàng hậu vừa chua xót vừa bất lực, nhưng vẫn không chịu nhượng bộ.
1
0
1 ngày trước
6 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
