TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 46

Trần Hiểu Như kinh ngạc, rất nhanh đã dùng đôi mắt đỏ ngầu ngập máu nhìn chằm chằm người sống duy nhất có mặt.

Một huyền sư rất trẻ.

Cô ta biết, chính cô gái nhỏ này đã thả mình ra.

Trần Hiểu Như hóa thành ác quỷ, trong lòng chỉ còn bạo ngược, căm hận, dù được cứu ra khỏi nhà tù trận pháp tăm tối, cô ta cũng không có chút biết ơn với kẻ phá trận, nhiều lắm là kìm nén cảm xúc muốn hủy diệt tất cả, không gϊếŧ chết đối phương.

Trần Hiểu Như không ngờ, vị huyền sư tuổi còn trẻ này lại lợi hại hơn cô ta tưởng nhiều.

Ngay cả sự ràng buộc của đạo pháp cũng có thể đối kháng!

Lần này cô ta thật lòng sinh ra chút biết ơn, gật đầu về phía Ngu Cấm Cấm, rồi hung hăng lao về phía biệt thự.

Hình nhân giấy Chúc rất phấn khích: "Trần Hiểu Như là đi báo thù phải không!"

Ngu Cấm Cấm gật đầu: "Coi như tôi tiễn cô ta một đoạn, để cô ta tự tay gϊếŧ kẻ thù."

Vừa nói, cô lấy chiếc bình trong túi ra, mở nắp thả hai hồn phách bay ra. Chúng lững lờ tìm về hướng của thân xác để dung hợp.

Trần Hiểu Như chết rất thảm.

Nhưng không ai hay biết, khi chết cô ta đã mang thai, quyết tâm đem theo sinh mệnh bé nhỏ ấy cùng ra đi.

Chỉ khi nhìn thấy bản thể hồn phách của Trần Hiểu Như, Ngu Cấm Cấm mới phát hiện trong bụng hồn của cô ta còn có một đám khí xám chưa thành hình.

Khó trách tên phú thương kia sợ cô ta đến thế, vội vội vàng vàng đem xác đi rồi nhờ huyền sư bố trí trận pháp cực kỳ tàn độc.

Bởi Trần Hiểu Như không chỉ là oan quỷ lệ quỷ, mà còn là quỷ mang thai. Một khi để cô ta quỷ hóa dưới nhiều tầng gia trì, tất sẽ biến thành quỷ vật hung tợn khó đối phó.

Sau khi thả hồn phách của Trần Hiểu Như đi, Ngu Cấm Cấm lại tụng ba lần "Cố Hồn Chú", tiêu hao không ít tinh lực.

Những oan hồn bị tra tấn đến không còn hình người kia, nghe tiếng chú ngâm nga như được tắm trong làn mưa ngọt ngào.

Nỗi đau trên hồn phách của họ giảm bớt nhiều, vô cùng biết ơn Ngu Cấm Cấm.

Mấy nữ quỷ đưa mắt nhìn nhau, căm hận dần dâng lên trong đáy mắt.

Họ cũng muốn báo thù, muốn cho kẻ đã làm nhục, hại chết họ phải chết không toàn thây!

Ôm ấp ý nghĩ đó, những nữ quỷ lần lượt bay về phía kẻ thù.

Ngu Cấm Cấm không vội hành động, cô biết dưới khu vườn này nhiều khả năng còn có oan hồn bị giam cầm.

Cô lấy ra một lá "Dẫn Lôi Phù" kẹp giữa kiếm chỉ, đôi mắt nghiêm nghị: "Thiên hỏa lôi thần, ngũ phương giáng lôi. Địa hỏa lôi thần, hàng yêu trừ tinh. Tà tinh tốc khứ, bẩm ngô đế mệnh. Cấp cấp như luật lệnh!"

Chú này có tên là "Thiên Cang Ngũ Lôi Chú", khi cô niệm xong, đêm đen không mây chợt lóe lên một tia điện mảnh.

Muốn triệu lôi không phải chuyện dễ, tương đương với việc thỉnh "Lôi Tôn" phân thân. Với tình trạng hồi phục hiện tại của Ngu Cấm Cấm có phần khó khăn, huống chi cô vừa gia cố cho mấy oan hồn.

Nhưng nếu chỉ tăng cường hiệu lực của phù chú thì "Thiên Cang Ngũ Lôi Chú" đã dư sức.

Dưới sự gia trì của đạo pháp, "Dẫn Lôi Phù" trong kiếm chỉ của cô bắn ra những tia sét vụn, phát ra tiếng xèo xèo.

Ngu Cấm Cấm phóng về phía trước: "Phá!"

Một tiếng xuống lệnh, "Dẫn Lôi Phù" dán xuống mặt đất vườn hoa bùng nổ ầm ầm.

Lực lượng khổng lồ xé nát trận pháp ẩn nấp bao phủ cả khu vườn, cả lớp đất mỏng trên mặt đất cũng bị nổ tung, nhìn hoang tàn đổ nát.

Trong bụi đất xoay cuộn, vô số làn khói xám đen chứa đầy oán khí tràn ra từ những hố đất lồi lõm, từng bàn tay trắng bệch thò lên từ lòng đất...

Cảnh tượng này chắc chắn rất kinh dị, nhưng Chúc Đàn Tương vốn sợ ma giờ chỉ còn lại sự chấn động và phẫn nộ sâu sắc.

Rốt cuộc có bao nhiêu oan hồn vô tội đã chết trong tay Phạm Ba?!

Ngu Cấm Cấm giậm chân, mấy lá bùa chú cô đã bố trí sẵn ở các huyệt vị phát ra ánh sáng mờ nhạt, rồi hóa thành đại trận vô hình bao trùm cả nhà họ Phạm.

Mục đích là không để những oan hồn chết oan này rời khỏi biệt thự nhà họ Phạm, chạy ra ngoài làm hại người đi đường vô tội.

Những oan hồn vừa được thấy ánh sáng đều cuồn cuộn về một hướng, cô chỉ lặng lẽ nhìn, dẫn Chúc Đàn Tương theo sau đám quỷ hồn, chuẩn bị xem một màn các quỷ hợp lực báo thù.

Trong phòng ngủ chính rộng lớn, một cặp vợ chồng già nằm quay lưng vào nhau, chăn gối không yên ấm.

Một tiếng "ầm" vang lên từ xa khiến hai vợ chồng đang nằm trên giường sợ run cầm cập.

Trên sofa phòng ngủ có một thanh niên đang ngủ, là người duy nhất ngủ được trong phòng. Anh ta đang mơ màng thì cũng bị tiếng động bên ngoài đánh thức.

Bình thường anh ta tuyệt đối không được phép ngủ lại trong phòng ngủ này, sau khi vợ chồng kia thỏa mãn thì bắt anh ta cút đi hoặc qua phòng khách.

Đêm nay tình huống đặc biệt, anh ta không dám đi, sợ ra ngoài sẽ gặp thứ gì đó đáng sợ: "Phạm tổng, hay là tối nay cứ tạm vậy..."

Phú thương Phạm Ba cau mày, nghe vợ vốn luôn giữ vẻ cao quý cũng chậm rãi nói: "Hôm nay để anh ta ở lại một đêm đi."

Lúc này ông ta mới hừ mũi đồng ý.

Dù sao miệng ông ta cứng rắn vậy thôi, trong lòng làm sao không thấy lạnh lẽo, có thêm một người khỏe mạnh cũng tốt.

Thế nên mới có cảnh tượng kỳ quái ba người cùng ở dưới một mái nhà.

Cố Bằng giật mình tỉnh giấc, vuốt mặt: "Phạm tổng, bên ngoài lại sao vậy?"

3

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.