TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40: Nhà mới

“Ok.” Bàng Nhạc trở mình, quay sang nhìn Quan Hạ: “Thứ sáu chuyển nhà, thứ bảy đi cắm trại, không lỡ việc gì.”

Quan Hạ cũng đã lên kế hoạch y như vậy, bởi vì những chuyện xảy ra gần đây, cô đã có ý tưởng mơ hồ cho bộ truyện tranh mới nhưng để biến nó thành cảm hứng thực sự thì cần thêm thời gian, nên là phải đánh nhanh thắng nhanh, tuần này giải quyết hết mọi việc.

Hai người nói chuyện thêm vài câu, Bàng Nhạc dần chìm vào giấc ngủ, còn Quan Hạ thì hơi khó ngủ.

Bởi vì cô vẫn chưa nhận được thông báo gì tiếp theo từ hệ thống. Theo như lần trước, sau khi hung thủ bị bắt, hệ thống sẽ nhanh chóng thông báo về việc hỗ trợ cảnh sát phá án, nhận thưởng tích điểm hào quang, mà lần này Quan Hạ còn tận mắt chứng kiến Thích Bạch và Hứa Niên còng tay hai người kia.

Từ lúc hai người đó bị bắt đến giờ đã hơn hai tiếng rồi, Quan Hạ nghi ngờ có khi nào vụ án này quá nhỏ, hoặc là đã phá án rồi nhưng hung thủ vẫn đang lẩn trốn, nên không được tính thưởng hay không.

Phân tích một hồi, Quan Hạ càng thêm buồn bực, cô cố nhịn nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà mắng thầm một câu hệ thống rác rưởi.

Hai ngày tiếp theo, Quan Hạ vùi đầu vào dọn dẹp đồ đạc, cuối cùng cũng đóng gói xong hết vào tối thứ năm, sáng sớm thứ sáu chuyển nhà thuận lợi.

Nói là giúp nhưng thực ra Quan Hạ đã đặt dịch vụ chuyển nhà từ trước, việc duy nhất Bàng Nhạc làm là sau khi nhân viên chuyển nhà rời đi, đặt túi xách của Quan Hạ lên ghế sofa, rồi tò mò đi loanh quanh ngắm nghía căn nhà mới.

“Chỗ này của cậu tuy hơi xa trung tâm nhưng mà cảnh quan thì đẹp thật đấy.” Bàng Nhạc đi xem hết một lượt các phòng, cuối cùng dừng chân ở ban công, không nhấc nổi bước.

Quan Hạ lấy từ trong túi ra chai nước khoáng đưa cho Bàng Nhạc, cũng đứng cạnh cô ấy nhìn ra công viên đối diện.

Hồi đó Quan Hạ vì mua nhà mà chạy đến gầy cả người, cuối cùng cũng vì cái công viên này mà quyết định chọn căn hộ này.

“Thích không?” Quan Hạ đắc ý hừ một tiếng: “Tầng này cũng là do mình xem đi xem lại mới chọn đấy, không cao không thấp nhưng vừa đủ để nhìn toàn cảnh công viên, còn thấy được một nửa hồ nhân tạo nữa.”

Công viên đối diện tuy nói là công viên nhưng diện tích cũng không nhỏ, lại được xây dựng dựa trên cả một ngọn núi thấp, trong hồ nhân tạo thậm chí còn nuôi mấy con thiên nga, chẳng khác gì một khu du lịch thu nhỏ.

Ngay từ lần đầu nhìn thấy, Quan Hạ đã tưởng tượng ra cảnh mỗi ngày được vẽ vời trước khung cảnh này, sẽ sung sướиɠ biết bao.

“Đúng là thoải mái thật.” Bàng Nhạc gật đầu lia lịa: “Thoải mái đến mức mình cũng muốn mua một căn ở khu này luôn nhưng mà vẫn hơi xa phòng gym quá, mình xem rồi, không tắc đường, không giờ cao điểm mà lái xe đến đây cũng mất hơn bốn mươi phút, nếu mà ở đây thì ngày nào mình cũng phải dậy sớm một tiếng rưỡi, thôi bỏ đi, thỉnh thoảng đến chỗ cậu ở ké thì được.”

Quan Hạ cười: “Ok, hoan nghênh, chỉ là phải chịu thiệt ở chung phòng với mình thôi, phòng ngủ phụ mình sửa thành phòng vẽ rồi.”

“Chung phòng thì có sao.” Bàng Nhạc không để ý: “Ở chỗ mình cậu cũng ngủ thế còn gì? Dù sao thì hai đứa mình cũng "thẳng thắn" với nhau hết rồi, ai chê ai đâu.”

Quan Hạ nghe xong nghẹn họng, không nhịn được bĩu môi.

Hai người đứng đón gió sớm, ngắm nhìn khung cảnh tràn đầy sức sống trước mắt, vừa nói chuyện phiếm, đến khi mặt trời lên cao chói chang mới quay vào ngồi trên sofa.

“Trưa nay cậu muốn ăn gì?” Quan Hạ lấy điện thoại ra tìm kiếm các quán ăn ngon gần đó: “Lẩu hay đồ Tây? Hôm nay mình mới chuyển đến, bát đũa nồi niêu còn chưa cả bóc, lười nấu nướng, ra ngoài ăn tạm vậy, tuần sau rảnh thì làm tân gia sau.”

Bàng Nhạc trầm ngâm vài giây: “Đồ Tây đi, chiều mình còn phải đến phòng gym, ăn lẩu xong lại phải về nhà thay đồ.”

6

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.