TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Bị kiện

Bốp.

Một bạt tay như trời giáng hạ xuống bên má Nghê Niệm, cô bị đau đến thở hổn hển, cảm giác đau đớn xen lẫn hoảng sợ khiến cô phải cắn chặt răng đến tứa máu ép bản thân tỉnh táo.

Bên tai là giọng nói giận dữ của gã: “Nằm yên thì tôi còn để em sống tốt, đừng có để tôi phải bực mình.”

Một bên má bị tát đến sưng đau lặp tức đỏ lên nhưng không bằng nỗi đau giày xéo vì tủi nhục của Nghê Niệm lúc này, cô làm sao không biết, hai lần chắc chắn có người hại cô.

Thậm chí hiện tại cơ thể cô đột nhiên mệt mỏi mất sức không cần đoán cũng hiểu rõ lý do.

Gã đàn ông thấy Nghê Niệm dần nằm im không phản kháng thì lặp tức thay đổi thái độ: “Mỹ nữ của tôi ơi, em ngoan như thế sau này ở bên tôi, tôi chiều em hết.”

Nghê Niệm cắn răng chặt hơn, móng tay khảm sâu vào da thịt đến rỉ máu, nỗi đau thể xác làm cô tỉnh táo đôi phần.

Lúc này khi gã đã kéo áo Nghê Niệm qua một bên để lộ chiếc cổ cùng bờ vai trắng ngần tuyệt đẹp thì âm thanh vang dội làm khuấy động không gian.

Bốp.

“Khốn kiếp…”

Tiếng mắng chửi đau điếng cùng nghiến răng của gã không ngừng phát ra, Nghê Niệm lặp tức chống người ngồi dậy lại một lần nữa dùng chân đạp vào hạ bộ của ông ta.

Hai đạp trúng chỗ hiểm khiến gã thở hồng hộc kêu la oai oái như gà bị chọc tiết, Nghê Niệm cật lực bò dậy chạy về phía cửa.

Phía sau là tiếng rống giận của gã đang gào lên: “Cô đợi đó, xem tôi có đè bẹp cô chết không?”

Nghê Niệm không còn sức quan tâm nữa, vừa mở cửa cô liền chạy thẳng ra ngoài đúng lúc Tiểu Chu quay lại.

Vừa thấy Tiểu Chu, Nghê Niệm đã ngã vào người cậu ấy, nhịp thở chưa ổn định với gương mặt tái nhợt, má đỏ sưng mà khoé môi rỉ máu liền doạ Tiểu Chu xanh mét mặt mày.

“Niệm Niệm, cô làm sao vậy?”

Nghê Niệm muốn nói nhưng không nói ra tiếng, cô thở như một kẻ bị nhấn xuống biển không thở được đang cố gắng níu kéo sự sống.

Tiểu Chu nhìn phía sau thấy gã tài trợ kia thì nhíu mày hiểu chuyện, cậu ta giận dữ nắm chặt tay chửi: “Là lão đó? Để tôi đánh chết ông ta.”

Nghê Niệm lắc đầu ngăn Tiểu Chu lại, dùng sức hơi tàn nói: “Đưa tôi về.”

Tiểu Chu nhìn ông ta còn đang rống chửi Nghê Niệm thì nghiến răng nhịn, dù sao tình hình của Nghê Niệm quan trọng hơn, việc diễn viên bị chèn ép không phải chuyện lạ nhưng bỉ ổi như vậy khiến Tiểu Chu phải phẫn hận.

Nhưng ai biểu bọn họ chỉ là diễn viên nhỏ lại thuộc công ty không có tiếng tăm lớn, truy cứu thế nào cũng vô ích.

~

Nghê Niệm được đưa về nhà, Tiểu Chu cho gọi bác sĩ tư đến khám cho cô.

Lúc bác sĩ nói cô dùng thuốc an thần thì cả hai người họ đều sửng sốt.

Đợi tiễn bác sĩ đi rồi, Tiểu Chu để Nghê Niệm nghỉ ngơi, cô ngủ một mạch đến tối mới dậy.

Hầu như Tiểu Chu đều lo lắng ở bên cạnh trông cô, dù sao là quản lý để Nghê Niệm xảy ra chuyện cũng là lỗi của cậu ấy.

“Niệm Niệm, ăn cháo đi.” Tiểu Chu đem chén cháo cho Nghê Niệm ăn

Cô cảm ơn một tiếng nhận lấy múc từng muỗng bỏ vào miệng.

Tiểu Chu ngồi một bên nói: “Niệm Niệm, hai lần cô cảm nhận được gì chưa?”

Nghê Niệm không ngốc mà Tiểu Chu cũng vậy, đã đi theo nghề này phải biết được rủi ro, bất trắc có thể xảy ra.

Tiểu Chu nói tiếp: “Không có kim chủ chính là như vậy, Niệm Niệm, thanh cao quá cũng không tốt, nhún nhường một tí dễ thở hơn.”

“Hai lần cô thoát cứ cho là may mắn vậy cô có chắc không có lần ba, lần tư, lần năm không?”

“Niệm Niệm, lần đó cô có thể tiếp cận Nguỵ Tổng, ngài ấy là một kim chủ có thể cho cô một bước lên trời, cô thử xem.”

“Tiểu Chu.”

Nghê Niệm bất đắc dĩ ngăn lời Tiểu Chu, bởi vì chính cô cũng dao động, cô đương nhiên biết bản thân đang bị ai đó ghét muốn loại bỏ.

“Tiểu Chu, tôi… thật sự không thể.”

Tiểu Chu thở dài một tiếng, cậu ấy đem điện thoại ra đưa cho Nghê Niệm.

“Cô ngủ một giấc đã lên hot search có biết không?”

Nghê Niệm khó hiểu đem chén cháo đặt lên bàn, cô cầm lấy điện thoại.

[Nữ diễn viên Nghê Niệm đóng vai nữ phụ Mộc Ngân trong phim “Tình đầu đôi mươi” của đạo diễn Tô Việt hành hung đánh người?]

[Nữ diễn viên trẻ vừa vào nghề đã ra tay đánh nhà tài trợ vì không thuận mắt.]

[Giám đốc công ty thời trang nổi giận muốn kiện nữ diễn viên Nghê Niệm vì ra tay đánh ông ấy.]

Nghê Niệm không nghĩ gã tài trợ kia có thể đổi trắng thay đen như vậy.

“Bên phía giám đốc Vương mới liên lạc nói sẽ kiện cô, bây giờ đoàn phim bị ảnh hưởng, tính toán cô phải bồi thường cho ông ta lẫn đoàn phim lên đến năm tỷ.”

Năm tỷ!?

Làm sao Nghê Niệm có số tiền lớn như thế, mới vào nghề ba tháng cô chẳng kiếm được bao nhiêu mà công ty quản lý Gia Vinh cũng chỉ là công ty nhỏ, vì chuyện này của cô chắc chắn ảnh hưởng đến mọi người.

“Đây chính là cá lớn nuốt cá bé.”

Tiểu Chu cũng không muốn Nghê Niệm đi theo cách này nhưng sự thật tàn khốc đã chứng minh, cô bắt buộc phải làm thế.

“Cô cứ suy nghĩ đi, mấy ngày này cứ ở yên trong nhà đừng ra ngoài, bên đoàn phim cũng kêu cô không cần đến phim trường nữa.”

Nghê Niệm nhất thời thấy choáng váng giống như trời sập, cô suy sụp ngồi trên giường nhìn Tiểu Chu rời đi trong bất lực.

Cuối cùng mọi sự kiên cường thời gian qua đều vỡ tan, giọt nước mắt khổ sở cứ thế chầm chậm rơi khỏi hốc mắt.

6

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.