0 chữ
Chương 63
Chương 63
Những lời này khiến cả hiện trường rúng động.
“Sao có thể chứ? Nhiệm vụ cấp B gặp Quỷ Vực đã hiếm rồi, còn gặp hai cái cùng lúc?”
“Đúng đó đại ca, có khi anh nhìn nhầm rồi chăng?”
“Không nhầm.” Tả Văn Huyên lắc đầu: “Đừng nói nữa, ai có kỹ năng tiến hóa thì theo tôi vào. Nếu không đến lúc nhiệm vụ thất bại, tất cả chúng ta đều bị hệ thống trừng phạt.”
Hắn không quan tâm sống chết của cả đội, nhưng Tần Mãn thì tuyệt đối không được xảy ra chuyện.
Song, những người sống sót ở đây ai nấy đều ngập ngừng, ngó nhau rồi lại né tránh ánh mắt.
Nhiệm vụ khu dân cư An Khang lần này chỉ có một A cấp là Tả Văn Huyên, còn lại đều là B và C cấp, mà đa phần là tán tu hoặc lính đánh thuê. Theo quy tắc của Không Gian Vô Hạn, chỉ cần hoàn thành phần nhiệm vụ chính của mình, cho dù những phần khác thất bại cũng không đến mức bị xóa sổ, cùng lắm chỉ bị phạt—không nguy đến tính mạng.
Nhưng bước vào Quỷ Vực chưa biết đầu cua tai nheo ra sao thì lại khác.
Phần lớn B cấp đều chưa từng đối đầu với quỷ dị có Quỷ Vực, mạo hiểm xông vào khác gì tự tìm đường chết?
Nhìn thấy đám người sống sót chần chừ, Tả Văn Huyên không nhịn được mà nhắm mắt lại thật lâu.
Hắn như một nhân viên làm thuê mệt mỏi tận xương tủy, vì mạng của ông chủ chó má mà phải cắn răng nhịn nhục.
“Người bị kẹt trong đó là thiếu gia của công hội Thủ Vọng!” Hắn nén giận, nói đầy gấp gáp: “Cứu được cậu ta, công hội nhất định trọng thưởng. Một mình tôi không đối phó nổi Quỷ Vực chồng lớp, mong các vị giúp sức.”
“Khoan đã. Ý anh là, bên trong tòa 4 có quỷ dị hồi sinh, người bên trong đang gặp nguy hiểm?”
Sau một đêm tra cứu cấp tốc và nghe đối thoại từ nãy giờ, cuối cùng Tông Nhạc cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Có quỷ dị khốn kiếp nào lại dám ra tay với hàng xóm thân thiện của cậu á?! Tông Nhạc nổi giận.
“Cần gì phần thưởng, tôi giúp anh!”
Nói xong, trong ánh mắt sững sờ của tất cả mọi người, cậu tung người lao thẳng vào tòa số 4.
Một lúc lâu sau, Ngư An Liên mới hồi thần: “Hả?”
“Khoan đã… một D cấp thì chen vào Quỷ Vực làm cái gì chứ?”
Từ khi Tông Nhạc lên tiếng phản bác sự độc quyền của công hội, cô đã chú ý đến thiếu niên đẹp trai có khí chất sạch sẽ này rồi.
Cô hiểu rõ hơn ai hết quy tắc của Không Gian Vô Hạn. Cô biết chỉ những kẻ mới chân ướt chân ráo, chưa trải qua ranh giới sinh tử mới có dũng khí và nhiệt huyết phá bỏ trật tự đã định. Còn những kẻ đã từng lăn lộn trong nhiệm vụ, chỉ cần sống sót qua vài lần là đã học được cách chấp nhận thực tại.
“Sao có thể chứ? Nhiệm vụ cấp B gặp Quỷ Vực đã hiếm rồi, còn gặp hai cái cùng lúc?”
“Đúng đó đại ca, có khi anh nhìn nhầm rồi chăng?”
“Không nhầm.” Tả Văn Huyên lắc đầu: “Đừng nói nữa, ai có kỹ năng tiến hóa thì theo tôi vào. Nếu không đến lúc nhiệm vụ thất bại, tất cả chúng ta đều bị hệ thống trừng phạt.”
Hắn không quan tâm sống chết của cả đội, nhưng Tần Mãn thì tuyệt đối không được xảy ra chuyện.
Song, những người sống sót ở đây ai nấy đều ngập ngừng, ngó nhau rồi lại né tránh ánh mắt.
Nhiệm vụ khu dân cư An Khang lần này chỉ có một A cấp là Tả Văn Huyên, còn lại đều là B và C cấp, mà đa phần là tán tu hoặc lính đánh thuê. Theo quy tắc của Không Gian Vô Hạn, chỉ cần hoàn thành phần nhiệm vụ chính của mình, cho dù những phần khác thất bại cũng không đến mức bị xóa sổ, cùng lắm chỉ bị phạt—không nguy đến tính mạng.
Phần lớn B cấp đều chưa từng đối đầu với quỷ dị có Quỷ Vực, mạo hiểm xông vào khác gì tự tìm đường chết?
Nhìn thấy đám người sống sót chần chừ, Tả Văn Huyên không nhịn được mà nhắm mắt lại thật lâu.
Hắn như một nhân viên làm thuê mệt mỏi tận xương tủy, vì mạng của ông chủ chó má mà phải cắn răng nhịn nhục.
“Người bị kẹt trong đó là thiếu gia của công hội Thủ Vọng!” Hắn nén giận, nói đầy gấp gáp: “Cứu được cậu ta, công hội nhất định trọng thưởng. Một mình tôi không đối phó nổi Quỷ Vực chồng lớp, mong các vị giúp sức.”
“Khoan đã. Ý anh là, bên trong tòa 4 có quỷ dị hồi sinh, người bên trong đang gặp nguy hiểm?”
Sau một đêm tra cứu cấp tốc và nghe đối thoại từ nãy giờ, cuối cùng Tông Nhạc cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
“Cần gì phần thưởng, tôi giúp anh!”
Nói xong, trong ánh mắt sững sờ của tất cả mọi người, cậu tung người lao thẳng vào tòa số 4.
Một lúc lâu sau, Ngư An Liên mới hồi thần: “Hả?”
“Khoan đã… một D cấp thì chen vào Quỷ Vực làm cái gì chứ?”
Từ khi Tông Nhạc lên tiếng phản bác sự độc quyền của công hội, cô đã chú ý đến thiếu niên đẹp trai có khí chất sạch sẽ này rồi.
Cô hiểu rõ hơn ai hết quy tắc của Không Gian Vô Hạn. Cô biết chỉ những kẻ mới chân ướt chân ráo, chưa trải qua ranh giới sinh tử mới có dũng khí và nhiệt huyết phá bỏ trật tự đã định. Còn những kẻ đã từng lăn lộn trong nhiệm vụ, chỉ cần sống sót qua vài lần là đã học được cách chấp nhận thực tại.
0
0
2 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
