TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết, rõ ràng ông ta vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Biểu cảm đông cứng trên khuôn mặt nhăn nheo là sự hoảng loạn tột độ.

“Tôi… tôi vừa thấy qua ánh sáng điện thoại, ông ta… ông ta tự bóp chết mình!”

Người đầu tiên hét lên lúc nãy đang hoảng loạn, nói năng lắp bắp.

Một tiếng sét đánh ngang tai. Tên tóc vàng mới nãy còn hùng hổ bỗng cứng đờ cả người.

Trong ánh đèn pin, khuôn mặt của từng người bắt đầu hiện rõ nỗi sợ.

Dù có nói gì đi nữa, thì một cái chết xảy ra trong không gian kín bưng, tối đen không thấy năm ngón tay, vẫn là một chuyện quá sức kinh hoàng.

Đúng lúc đó, có một sinh viên lên tiếng, phát hiện ra một điểm bất thường:

“Không đúng! Tạm chưa bàn đến lý do ông ta tự bóp chết mình, nhưng nhìn các vết bầm tím trên cánh tay đi – màu sắc đậm như vậy, rõ ràng không thể là mới xuất hiện. Với mức độ tụ máu thế này, thời gian tử vong chắc chắn đã vượt quá mười hai tiếng rồi!”

Tuy ngoài miệng ai nấy đều phủ nhận, nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng – chỉ vài phút trước thôi, ông lão đó vẫn còn sống khỏe mạnh.

“Cậu đang nói cái gì thế, giỡn à?”

“Tôi không đùa đâu, tôi học ngành pháp y, chẳng lẽ đến chuyện này còn không phân biệt được sao?”

“Không thể nào, đâu phải đang đóng phim truyền hình thật chứ…”

“Hay là… có ai đó gϊếŧ ông ta? Mau báo cảnh sát đi!”

“Trong tàu điện ngầm thì lấy đâu ra tín hiệu? Ngay cả mở cửa xe còn không được, điện thoại thì hoàn toàn không gọi được.”

Dù ai cũng thề thốt phủ nhận, nhưng cảm giác sợ hãi đã âm thầm leo lên đến đỉnh điểm.

Giữa lúc hoang mang, bản năng con người sẽ đi tìm bất kỳ ai có thể mang lại chút cảm giác an toàn – dù chỉ là một chút.

Tông Nhạc vẫn còn đang cúi xuống quan sát thi thể đầy nghi hoặc, thì nghe phía sau có người nói:

“Khoan đã, chẳng phải hai người đó mới nãy tự xưng là nhân viên an toàn tàu điện ngầm sao? Còn nói gì mà sự kiện thần quái, chắc chắn họ biết gì đó!”

Lần này, mọi ánh mắt lại đồng loạt đổ dồn về phía họ.

Văn Phác Thật chờ đúng chính là giây phút này.

“Bình tĩnh lại đi, mọi người tạm thời ngồi về chỗ của mình đã!”

Thấy cả đám người mặt mày ngờ vực, chưa biết nên tin hay không, hắn dứt khoát tung luôn đòn quyết định:

“Vừa nãy chính tai các người nghe cậu sinh viên học pháp y nói rồi đấy. Nếu không muốn kết thúc như ông lão ngã vật trên sàn kia, thì cứ việc không nghe tôi.”

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.