TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Trần Du bên cạnh nhìn cô ta, mặt mày hơi lo: “Mân Mân, cậu làm vậy thật sự không có vấn đề gì chứ?”

“Trên Weibo của tớ có nói câu nào giả đâu, mớ tóc đó của tớ chính là do Tả Hoan giật xuống, vết thương trên chân tớ cũng là do cô ta đẩy tớ mới ngã, còn chuyện trước đây cô ta dẫn đám Doãn Tuyết Nhi cô lập tớ... Chuyện nào trong số này không phải là sự thật chứ?” Thi Mai trừng mắt, đau lòng cất mớ tóc đẹp của mình vào lại trong hộp để bảo quản cẩn thận.

Sở dĩ cô ta giữ gìn mớ tóc tốt như vậy, thỉnh thoảng còn lấy ra xem, chính là để nhắc nhở bản thân không được quên mối thù không đội trời chung với Tả Hoan.

Mặc dù lần bị giật tóc ngã đó thực tế là do cô ta và Tả Hoan xảy ra tranh chấp, hai người đánh nhau mới dẫn đến, hoàn toàn không phải là bắt nạt.

Nhưng lần này cô ta khó khăn lắm mới chộp được cơ hội, nhất định phải để Tả Hoan nếm chút mùi đau khổ mới được.

“Hơn nữa trên Weibo tớ có nói Tả Hoan bắt nạt tớ đâu, đều là do cư dân mạng tự suy diễn, không liên quan đến tớ.” Trong giọng điệu của Thi Mai có một chút chột dạ và bực bội không dễ phát hiện.

Thực ra cô ta đã thoáng hối hận, mấy đêm nay trằn trọc không ngủ được.

Nhưng trước mặt Trần Du, cô ta vẫn rướn cổ cứng miệng: “Từ nhỏ đến lớn Tả Hoan bắt nạt tớ nhiều lần như vậy, bây giờ cô ta muốn ra mắt làm ngôi sao, tớ cứ không để cho cô ta được yên ổn đấy.”

Cô ta đơn giản là không muốn thấy khán giả bị lừa dối nên vạch trần bản chất thật của Tả Hoan mà thôi, cô ta có lỗi gì?

Trần Du không lên tiếng, chỉ im lặng ở bên cạnh dọn dẹp gọn gàng những thứ bừa bộn trên bàn.

Vì mẹ là bảo mẫu của nhà họ Thi, từ nhỏ cô ấy đã lớn lên cùng Thi Mai trong nhà họ Thi, vì vậy Trần Du hiểu rõ hơn ai hết rằng Thi Mai và Tả Hoan là kẻ thù không đội trời chung.

Chỉ là từ nhỏ Tả Hoan đã thông minh hơn Thi Mai rất nhiều, từ nhỏ đến lớn, mặc dù mỗi lần chủ động đi gây sự đều là Thi Mai, nhưng người chịu thiệt cũng thường là cô ta.

Đối với việc luôn chịu thiệt dưới tay Tả Hoan, Thi Mai vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Cũng chỉ mấy năm gần đây, Tả Hoan không còn để ý đến Thi Mai nữa, hai người mới trông có vẻ bớt gay gắt với nhau hơn.

... Không hiểu vì sao trong lòng Trần Du luôn có chút bất an với việc lần này Thi Mai lợi dụng dư luận để đối phó với Tả Hoan.

Dù sao thì Thi Mai không phải là nạn nhân thực sự và những mưu mẹo nhỏ của cô ta cũng không hề cao minh.

Đến lúc điều tra ra sự việc, những bình luận ác ý này sẽ như thủy triều cắn ngược lại chính bản thân cô ta.

Thi Mai thấy Trần Du vẫn nhíu chặt mày vẻ không yên tâm, bèn xua tay thản nhiên nói: “Yên tâm đi, tớ dùng acc clone mới đăng ký để đăng Weibo, không tra ra được tớ đâu. Hơn nữa, nhà họ Tả trước nay vốn cưng chiều Tả Hoan như hoa như trứng, chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, chút chuyện nhỏ này căn bản sẽ không ảnh hưởng đến việc cô ta ra mắt.”

Ý định ban đầu của Thi Mai cũng không định làm gì Tả Hoan, chỉ là không muốn cô quá thuận lợi nên gây chút rắc rối cho cô mà thôi.

Cô ta cũng không ngờ mình chỉ tùy tiện đăng một bài trên Weibo, kết quả lại lên hot search!

Mong là vậy đi.

Trần Du thầm thở dài trong lòng.

Nhưng đôi mày nhíu chặt của cô ấy vẫn không hề giãn ra.

--

Chuyện gì cũng chưa làm nhưng đã bị lừa một khoản tiền, 007 cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, mà lại có chỗ nào đó hình như cũng không ổn.

Nhưng để tránh tỏ ra không chuyên nghiệp trước mặt ký chủ, nó không hỏi nhiều, chỉ âm thầm ở hậu trường xin hệ thống chủ một khoản kinh phí.

[Trong nguyên tác, nguyên chủ đã bắt nạt bạn học ở trường thật sao?] Tả Hoan hỏi.

Thấy mình có đất dụng võ, 007 vội vàng giải đáp: [Không phải đâu ạ!]

[Trong tiểu thuyết, nguyên chủ không hề bắt nạt bạn học, người đăng bài trên Weibo là Thi Mai, cô ta và nguyên chủ là kẻ thù không đội trời chung. Nếu phải nói cho rõ thì hai người thực ra là đánh nhau!]

007 nhanh chóng lấy ra video hiện trường vụ án nguyên chủ và Thi Mai đánh nhau trong nguyên tác.

Hai cô gái mặc đồng phục, gương mặt trông có vẻ còn non nớt đang đứng đối mặt nhau, Thi Mai với đôi mắt đỏ hoe là người suy sụp trước, đột nhiên cô ta đưa tay ra giật tóc của nguyên chủ. Mà nguyên chủ cũng không hề nhượng bộ, mặt mày lạnh như băng cũng túm tóc đối phương một cách chính xác.

Một trận chiến giật tóc hoa lệ cứ thế bắt đầu...

Tả Hoan im lặng nhìn gương mặt trong video giống hệt mình thời thanh xuân, trong lòng bất giác cảm thấy có mấy phần xấu hổ.

Tuy rằng thời niên thiếu nổi loạn, cô cũng không phải là chưa từng đánh nhau với người khác.

Chỉ là cô chưa bao giờ đánh một trận trẻ trâu như thế này...

Tả Hoan nhắm mắt lại, thực sự không có dũng khí để xem tiếp, bèn lên tiếng nói với 007: [Chụp màn hình lại.]

3

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.