TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Mấy từ khóa ấy liên kết lại với nhau, đủ để Đồ Giang phân tích ra không ít thông tin quan trọng.

Trước tiên, có thể khẳng định là mối quan hệ giữa Mạc Tuyết Tịch và gia đình không tốt.

Nguyên nhân chủ yếu là vì cô ấy có một cô em gái vừa giả tạo vừa trơ trẽn, thêm cặp cha mẹ thiên vị đến mức cực đoan.

Ngoài ra, nếu Mạc Tuyết Tịch từng mơ ước trở thành trị liệu sư thì hành động đến thị trấn nhỏ Thiên Thủy làm bác sĩ đông y sau khi trượt kỳ thi quả thật rất kỳ lạ.

Không phải nói nghề đông y không tốt, mà vì trị liệu sư và đông y khác nhau cả về hướng nghiên cứu lẫn trọng điểm chuyên môn.

Nhưng hiện tại không phải lúc truy cứu chuyện này, Đồ Giang cất nghi ngờ vào lòng, phóng người từ trên cây xuống, lặng lẽ bám theo nhóm năm người tóc đỏ đi về phía phòng khám.

Bọn họ trực tiếp đẩy cửa bước vào, còn cô thì trốn sau bảng quảng cáo trước cửa, âm thầm quan sát tình hình bên trong.

Bên trong phòng khám.

Vừa bước vào, năm người đã ồn ào lên tiếng.

"Ở đây ai là bác sĩ vậy? Mau tới bắt mạch cho tôi."

"Chậc, chẳng có lễ tân ra đón tiếp gì cả? Làm ăn kiểu gì thế này!"

"Woa! Có một chị đẹp ở đây nè, chị ơi xin chào, chẳng hay chị là lão trung y tu luyện đến trẻ lại à?"

Nhìn Alpha tóc đỏ tiến tới trước mặt mình, Mạc Tuyết Tịch không nói gì.

Cô nhận ra đối phương, là Lữ Quỳnh Tố bạn của Mạc Oánh Oánh, tiểu thư nhà giàu có chút tiếng tăm ở đế đô.

Ngày xưa ở đế đô, để lấy lòng Mạc Oánh Oánh, Lữ Quỳnh Tố thường dẫn một đám bạn ăn chơi đến gây chuyện với Mạc Tuyết Tịch.

Nhưng lần nào cũng chẳng được như ý, oán hận từ đó mà tích lại.

Không ngờ hôm nay lại đυ.ng mặt ở đây, quả thật là oan gia ngõ hẹp.

Lúc này, Khương Dự bác sĩ chính của phòng khám, từ phòng trong đi ra, chắn trước mặt Mạc Tuyết Tịch.

Bà cau mày nhìn nữ Alpha tóc đỏ rõ ràng đến gây rối, cảnh giác hỏi: "Các người muốn khám bệnh gì? Tôi sẽ khám cho."

Lữ Quỳnh Tố hừ lạnh một tiếng, dùng sức đẩy Khương Dự sang bên, đối mặt với Mạc Tuyết Tịch: "Tôi chỉ muốn cô khám!"

"Trên bảng tên cô ghi là bác sĩ mà? Sao, không biết khám bệnh à?"

Nói chuyện thì mắt cô ta cứ đảo quanh quan sát người đối diện.

Lữ Quỳnh Tố cảm thấy lâu rồi không gặp, Mạc Tuyết Tịch hình như còn xinh đẹp hơn trước.

Hơn nữa, cái áo blouse trắng đơn điệu kia mặc trên người đối phương lại có một phong vị khác hẳn.

Trong lòng cô ta bất giác dâng lên một ngọn lửa khao khát: Không biết một Omega lạnh như băng thế này mà vừa khóc vừa cầu xin được đánh dấu thì sẽ ra sao?

Trong mắt lóe lên tia xảo quyệt, chưa kịp để đối phương mở miệng, cô ta đã giả bộ xắn tay áo, chìa cổ tay ra trước mặt Mạc Tuyết Tịch.

Nhưng hướng tay cô ta đưa tới lại là ngực của đối phương.

"Bác sĩ Mạc à, tôi đau đầu, đau mắt, đau họng nữa, cô phải khám kỹ vào đấy."

Mạc Tuyết Tịch lùi lại một bước lớn, tránh được đòn tập kích.

Cô âm thầm vặn nắp bút thép để lộ đầu bút thấm mực. Nếu đối phương còn dám giở trò sàm sỡ, cô nhất định sẽ cho đối phương nhớ đời.

Lữ Quỳnh Tố không để ý đến điều đó, vẫn cợt nhả bước tới.

Nhưng chưa kịp mở miệng trêu chọc tiếp, một bóng trắng đã từ bên cạnh bay tới, đập vào đầu cô ta, khiến cô ta ngã nhào ra đất.

"Cái gì vậy?"

Lữ Quỳnh Tố vịn vào tay ghế định đứng dậy, ngước mắt lên lại thấy một con cáo trắng.

Nó ngồi chồm hổm trên ghế, đôi mắt lam sâu thẳm như hồ băng, không chút cảm xúc.

Đồ Giang cúi đầu liếc nhìn Alpha trước mặt bằng ánh mắt khinh thường, khi đối phương còn chưa kịp định thần thì đã giơ móng vuốt lên, tát liền năm cái.

"Bốp bốp bốp bốp bốp!"

Sợ gây rắc rối cho phòng khám, Đồ Giang cố ý rút móng vuốt lại khi tát, không để chảy máu.

Nhưng cô âm thầm dồn thêm tinh thần lực vào móng, đánh mà vang dội như sấm!

Những người xung quanh nhìn mà ngây người.

Đặc biệt là đám bạn đi cùng Lữ Quỳnh Tố, mắt trừng lớn đến mức như muốn rớt xuống đất.

Chính Lữ Quỳnh Tố cũng cực kỳ kinh hãi.

Cảm giác như mặt bị roi quất, nóng rát như lửa.

Cơn đau lan lên não khiến cô ta tạm thời ngơ ngẩn.

Tát xong, Đồ Giang không dừng lại, cô nhảy lên đầu nữ Alpha giật phăng miếng tóc giả trên đầu cô ta xuống.

Nhảy nhẹ một cái, đáp lên quầy gần đó.

Mọi người lại trố mắt lần nữa, nhìn miếng tóc giả dưới chân con hồ ly trắng rồi nhìn đầu Lữ Quỳnh Tố, chỗ hói to đùng.

13

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.