TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Tình yêu vườn trường (24)

Giang Tầm và Bạch Lâm tình cờ đi ngang qua sân thể dục, cảm thấy có gì đó hơi ồn ào.

Một đám đông chen chúc bên hàng rào sân, ai cũng nhón chân, ngó nghiêng nhìn vào sân bóng rổ.

Giang Tầm vô thức nhìn theo.

Kết quả là hắn nhìn thấy giữa nền trời xanh rực rỡ, người thiếu niên tuấn tú mặc áo đen, tóc đen tung bay, một cú bật nhảy uyển chuyển về phía sau, quả bóng trong tay hắn vẽ nên một đường vòng cung đẹp mắt và rơi gọn vào rổ, chính xác và dứt khoát.

Cậu bạn đối thủ đang phòng thủ cũng không ngờ Bùi Sơ lại có thể ném bóng vào từ khoảng cách xa như vậy, khuôn mặt lộ rõ vẻ ngỡ ngàng.

Bùi Sơ tiếp đất nhẹ nhàng, túm lấy cổ áo lau mồ hôi, nhìn thấy vẻ mặt kia thì bật cười khẽ, hạ giọng nói: “5 - 0 rồi, nhận thua đi đàn em?”

Cậu bạn kia mím môi, im lặng không nói gì, rõ ràng là đã có chút sụp đổ tinh thần.

Đây là người thứ bảy thách đấu với Bùi Sơ, đều là học sinh mới lớp 10. Nghe tiếng xấu của Mạc Huyên, họ không phục chút nào.

Vừa hay hôm nay bắt gặp Bùi Sơ chơi bóng trên sân, liên tục đánh bại mấy nhóm, rực rỡ nổi bật...

Cậu ta dựa vào việc mình xuất thân từ đội bóng rổ, bình thường vốn dĩ đã không ưa nổi phong cách của Mạc Huyên. Tuổi trẻ bồng bột, không nghĩ nhiều đã muốn thử sức với Bùi Sơ.

Kết quả thua thảm hại.

Thiếu niên trẻ tuổi hiếu thắng, không chịu thừa nhận thất bại, nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không thể làm gì được Bùi Sơ, tức đến đỏ cả mắt.

Đúng lúc này, cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Giang Tầm đứng ngoài sân bóng. Trong chớp mắt, cậu như được tiếp thêm tinh thần, liền ra sức vẫy tay: "Anh Giang, giúp bọn em một trận đi."

Nghe thấy tiếng gọi, Bùi Sơ quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy nam chính công và nam chính thụ đang đứng cạnh nhau ngoài sân.

Từ cái đêm mưa Giang Tầm đưa Bạch Lâm về nhà, vô tình phát hiện hoàn cảnh đáng thương của cậu, hắn đã lập tức giúp Bạch Lâm làm thủ tục ký túc xá. Trong nguyên tác, để bảo vệ Bạch Lâm khỏi sự quấy rối của Mạc Huyên, Giang Tầm luôn ở bên cậu. Cả hai đều là học bá, giữa đại dương tri thức dần dần tìm được sự đồng điệu, càng ngày càng quý mến nhau.

Chính trong giai đoạn này, tình cảm của họ nhanh chóng nảy nở.

Hiện tại, Bùi Sơ đứng cách sân bóng với hàng rào chắn, ánh mắt giao nhau với hai người kia, mới chợt nhớ ra đây là một tình tiết quan trọng trong cốt truyện.

Vì đã nhiều lần bị Bùi Sơ cản trở và cảnh cáo không được gây sự với Bạch Lâm, Mạc Huyên sinh lòng căm tức. Một lần tình cờ gặp Giang Tầm trên sân bóng, hắn liền buông lời khıêυ khí©h, muốn thi đấu phân cao thấp.

Nhưng đáng tiếc, lại bị vả mặt không chút thương tiếc.

Giang Tầm với tư cách là nam chính công của thế giới này, tất nhiên là một thiên tài toàn diện, phát triển hoàn hảo cả về đức, trí, thể, mỹ và lao động. Không chỉ là một học thần, hắn còn có thiên phú vận động đáng kinh ngạc.

Dù vậy, rất ít khi hắn phô bày tài năng này.

Trước đây, trong một lần tình cờ, Giang Tầm từng ra sân giúp đội bóng rổ của trường giành chiến thắng ngoạn mục trước một đối thủ mạnh, giúp đội Bác Dụ lội ngược dòng đầy ngoạn mục.

Sự kiện này đã khiến cả đội bóng rổ ghi nhớ hắn mãi mãi, nhiều lần mời hắn gia nhập đội chính thức, nhưng lần nào hắn cũng viện lý do bận học mà từ chối.

Rất ít người trong trường Bác Dụ biết rằng Giang Tầm chơi bóng giỏi như vậy, Mạc Huyên dĩ nhiên cũng không hay biết. Trong ấn tượng của hắn, Giang Tầm chỉ là một con mọt sách yếu ớt, không có chút sức lực nào.

Nhưng sự thật là mỗi trận đấu có sự tham gia của Giang Tầm thì hầu như không có cơ hội thua cuộc.

Vậy nên, cậu học sinh năm nhất vốn xuất thân từ đội bóng rổ khi thấy Giang Tầm xuất hiện thì không khác gì nhìn thấy một vị cứu tinh giáng trần, trong mắt tràn đầy hy vọng và khẩn cầu.

Sân bóng chật kín người, Bùi Sơ đột nhiên nhặt lấy quả bóng rổ, giơ tay ném một phát, vượt qua hàng rào và ném về phía Giang Tầm. Nhìn thấy hắn bắt bóng vững vàng, Bùi Sơ nhếch môi nở một nụ cười khıêυ khí©h, lười biếng nói: "Chơi một trận không?"

Dưới ánh mặt trời, Bùi Sơ khẽ nhướng mày, thản nhiên nói ra lời thoại: "Dù điểm số không bằng cậu, nhưng đánh bóng rổ thì cậu chỉ có nước bị tôi đè bẹp."

Bên cạnh, Thi Khải và mấy người còn lại đồng loạt quay sang nhìn với vẻ mặt "Anh đang nói nhảm gì thế?"

Nói gì mà điểm số không bằng Giang Tầm, thử nhìn đống đề thi trong cặp sách của bọn họ xem, đại ca à, lương tâm của anh không đau sao?

Lương tâm của Bùi Sơ có đau hay không thì không rõ.

Chỉ là bên ngoài sân bóng, Giang Tầm bắt lấy quả bóng, không biết vì sao từ khuôn mặt đầy vẻ ngạo nghễ sắc bén của đối phương, hắn lại thấy chút cô đơn và vô vị.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.