0 chữ
Chương 10
Chương 10
Tô Thanh: [??? Lại nịnh bợ như vậy, cậu ta cho cậu bao nhiêu lợi ích?]
Lớp trưởng: [200 cơ. Thế này nhé, tôi cũng không cho cậu 88 nữa, cậu thêm đi, tôi cho cậu hẳn 100. Hai ta cùng kiếm tiền, thế nào?]
Một trăm tệ…
Tô Thanh suy nghĩ một lát, thấy cũng không thiệt. Dù sao chỉ cần thêm vào là được, nhiều lắm thì cứ thêm rồi mặc kệ hắn là xong.
Tô Thanh: 【Chuyển tiền đi.】
Lớp trưởng lập tức chuyển ngay 100 tệ, tiện thể tò mò hỏi: 【Cậu với Thành Hàn có chuyện gì thế? Sao tự nhiên cậu ta lại bỏ công sức lớn như vậy để tìm cậu?】
Tô Thanh: 【Chắc là lương tâm cắn rứt thôi.】
Lớp trưởng: 【???】
Tô Thanh nhận tiền xong, mở danh thϊếp WeChat của Thành Hàn rồi gửi lời mời kết bạn.
Chẳng bao lâu sau, Thành Hàn chấp nhận.
Thành Hàn: 【Tôi là Thành Hàn.】
Tô Thanh nhìn cái tên "CHENG" trong WeChat của mình, thầm nghĩ: Ừ, biết rồi.
Thành Hàn: 【Chuyện tối qua chỉ là hiểu lầm.】
Thành Hàn: 【Rượu tôi uống hôm qua có vấn đề, nên mới vội vàng rời khỏi bữa tiệc. Nhưng cậu lại theo sau, rồi chúng ta xảy ra chuyện kia… Tôi tưởng cậu bỏ thuốc tôi. Xin lỗi.】
Tô Thanh: !!!
Ồ hố, chả trách hôm qua Thành Hàn lại gấp không chờ nổi, một lần chưa đủ, còn lặp lại lần hai lần ba! Hóa ra là bị bỏ thuốc à?
Đúng là thế giới tiểu thuyết, đến cả tình tiết bỏ thuốc cũng có luôn!
Thành Hàn: 【Rất xin lỗi vì đã liên lụy đến cậu. Sáng nay tôi cũng không nên nói như vậy. Nếu cậu muốn, tôi có thể chịu trách nhiệm.】
Tô Thanh: ??? Chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? Không lẽ định cưới tôi chắc?
Lập tức từ chối!
Thành Hàn thích nhân vật chính, không phải cậu!
Hắn là nhân vật quan trọng trong mối quan hệ yêu đương của công thụ! Nếu bây giờ cậu cướp mất nhân vật này, ai biết được sau này có kéo cả đống rắc rối vào thân không?!
Hơn nữa, cưới Thành Hàn xong, để rồi ngày ngày nhìn cậu ta nhung nhớ nhân vật chính? Nghĩ thôi đã thấy ghê tởm!
Cuối cùng, Tô Thanh cũng chịu trả lời: 【Không cần.】
Thành Hàn thấy cậu cuối cùng cũng nhắn lại, mà câu trả lời còn là không cần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra người không sao rồi.
Thật ra, anh cũng chẳng có ý định kết hôn với Tô Thanh - hai người vốn chỉ là bạn học bình thường, không có chút tình cảm nào.
Chẳng qua chuyện đã xảy ra, Tô Thanh hoàn toàn vô tội, bị anh liên lụy, nên anh sợ cậu để bụng, mới tỏ ý chịu trách nhiệm.
Giờ Tô Thanh nói không cần, anh cũng không ép nữa.
Thành Hàn:【Vậy có chuyện gì tôi có thể làm cho cậu không?】
Tô Thanh nghĩ ngợi, thấy cũng chẳng có gì.
Lớp trưởng: [200 cơ. Thế này nhé, tôi cũng không cho cậu 88 nữa, cậu thêm đi, tôi cho cậu hẳn 100. Hai ta cùng kiếm tiền, thế nào?]
Một trăm tệ…
Tô Thanh suy nghĩ một lát, thấy cũng không thiệt. Dù sao chỉ cần thêm vào là được, nhiều lắm thì cứ thêm rồi mặc kệ hắn là xong.
Tô Thanh: 【Chuyển tiền đi.】
Lớp trưởng lập tức chuyển ngay 100 tệ, tiện thể tò mò hỏi: 【Cậu với Thành Hàn có chuyện gì thế? Sao tự nhiên cậu ta lại bỏ công sức lớn như vậy để tìm cậu?】
Tô Thanh: 【Chắc là lương tâm cắn rứt thôi.】
Lớp trưởng: 【???】
Tô Thanh nhận tiền xong, mở danh thϊếp WeChat của Thành Hàn rồi gửi lời mời kết bạn.
Chẳng bao lâu sau, Thành Hàn chấp nhận.
Thành Hàn: 【Tôi là Thành Hàn.】
Tô Thanh nhìn cái tên "CHENG" trong WeChat của mình, thầm nghĩ: Ừ, biết rồi.
Thành Hàn: 【Rượu tôi uống hôm qua có vấn đề, nên mới vội vàng rời khỏi bữa tiệc. Nhưng cậu lại theo sau, rồi chúng ta xảy ra chuyện kia… Tôi tưởng cậu bỏ thuốc tôi. Xin lỗi.】
Tô Thanh: !!!
Ồ hố, chả trách hôm qua Thành Hàn lại gấp không chờ nổi, một lần chưa đủ, còn lặp lại lần hai lần ba! Hóa ra là bị bỏ thuốc à?
Đúng là thế giới tiểu thuyết, đến cả tình tiết bỏ thuốc cũng có luôn!
Thành Hàn: 【Rất xin lỗi vì đã liên lụy đến cậu. Sáng nay tôi cũng không nên nói như vậy. Nếu cậu muốn, tôi có thể chịu trách nhiệm.】
Tô Thanh: ??? Chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? Không lẽ định cưới tôi chắc?
Lập tức từ chối!
Thành Hàn thích nhân vật chính, không phải cậu!
Hắn là nhân vật quan trọng trong mối quan hệ yêu đương của công thụ! Nếu bây giờ cậu cướp mất nhân vật này, ai biết được sau này có kéo cả đống rắc rối vào thân không?!
Cuối cùng, Tô Thanh cũng chịu trả lời: 【Không cần.】
Thành Hàn thấy cậu cuối cùng cũng nhắn lại, mà câu trả lời còn là không cần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra người không sao rồi.
Thật ra, anh cũng chẳng có ý định kết hôn với Tô Thanh - hai người vốn chỉ là bạn học bình thường, không có chút tình cảm nào.
Chẳng qua chuyện đã xảy ra, Tô Thanh hoàn toàn vô tội, bị anh liên lụy, nên anh sợ cậu để bụng, mới tỏ ý chịu trách nhiệm.
Giờ Tô Thanh nói không cần, anh cũng không ép nữa.
Thành Hàn:【Vậy có chuyện gì tôi có thể làm cho cậu không?】
Tô Thanh nghĩ ngợi, thấy cũng chẳng có gì.
3
0
4 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
