Chương 88
Cuối Cùng Cũng Gặp Được (2)
Thẩm Ký Phong gật đầu thật khẽ, nhặt hai lá bùa chú lên, niệm mấy câu pháp quyết, cuối cùng nói ra mấy phương vị.
“Đại, đại khái là ở đây, trong thời gian ngắn tôi không tính toán rõ được.”
Vệ Uyên đưa tay rút Bát diện Hán kiếm ra, cắn rách ngón tay, phất qua trên thân kiếm, sau đó chém về phía trước, sau khi chú linh, lại thêm vào hiệu lực của bùa Phá Sát Tru Tà, Bát diện Hán kiếm rơi xuống, kiếm thứ nhất không thấy có chút biến hóa nào, kiếm thứ hai cũng giống như vậy, Vệ Uyên cũng không nhụt chí, kiếm thứ ba mạnh mẽ chém ra. Đột nhiên, sương mù mơ hồ phía trước Vệ Uyên và cảnh hoàng hôn an tĩnh bỗng chốc bị vỡ ra.
Tựa như là thế giới bị chia làm hai nửa.
Phần trước, sắc trời giống như tối hơn một chút mà ở ngay hướng mà bọn người Vệ Uyên đi đến thì thời gian vẫn dừng lại vào lúc hoàng hôn như cũ. Hai thế giới phân biệt rõ ràng, duy chỉ có nhánh sông Lạc Thủy vẫn chảy qua cuồn cuộn, xuyên qua quỷ vực và thế giới hiện thực.
Bên bờ sông, từng chiếc quan tài đại diện cho những người chết oan chết uổng, oán khí nồng nặc vẫn đang dựng đứng thẳng.
Chen chúc dày đặc, làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Đây dường như là một bãi tha ma.
Chỗ bọn họ đứng đang bị đám lập quan này vây bên trong.
Thẩm Ký Phong không nhịn được lùi về phía sau một bước, tê cả da đầu.
Toàn bộ nơi nàyđều là những người chết không nhắm mắt?
Mà ở chung quanh đám lập quan kia, hoặc là ngồi hoặc là nằm, một đám du khách đến đây đổ rạp ra đó.
Bọn họ tất nhiên là những người từng đến nhà làm khách, hai mắt nhắm chặt lại, trên mặt lại mang theo nụ cười hiền hòa.
Tựa như là đang được tiếp đãi rất nhiệt tình, cực kỳ quỷ dị.
Thẩm Ký Phong cảm thấy lạnh cả người, chợt nghĩ đến trước khi đến đây đã nghe thành viên của tổ Hành động đặc biệt nói, người tên Uông Hoằng Hòa kia trước đó đã ăn vụng ở khu mộ cho nên sau đó mới tìm thấy tiệm cơm kia, Vệ Uyên nghĩ đến chuyện trước đó anh bắt Nhất Mục Ngũ ra tra hỏi, như có điều suy nghĩ.
Một cửa hàng, không bán trà, kiêng uống rượu.
Làm cơm cho người chết, đón khách thập phương.
Cửa hàng kia ở nơi nào?
Nếu như là người thường thì phải đi về phía tây.
Vệ Uyên nhìn về phía tây.
Nhìn về phía trước chỗ giống như bãi tha ma kia, nơi mà nước sông thuận thế hòa vào nhau, cũng là nơi mà sát khí hội tụ theo dòng nước.
Một tiệm cơm đèn đuốc sáng trưng thình lình hiện lên ngay trước mắt.
Thẩm Ký Phong ôm laptop, lia mắt theo tầm nhìn của Vệ Uyên về phía tiệm cơm kia, môi run bần bật.
Là Phản Cung Sát.
Cô ta liếc mắt một cái cũng nhận ra được địa thế của tiệm cơm này, được mở ở một góc sông uốn quanh thoai thoải, hội tụ nhiều sát khí lẫn âm khí, nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ gặp vận rủi liên tiếp, thế nhưng ở nơi này nếu dùng để kiếm cơm từ người chết, phát tài bằng tiền cõi âm thì trái lại có thể đại cát đại lợi, phất lên ầm ầm.
Cô ta chỉ là một nhân viên nghiên cứu ở hậu phương, mặc dù trong người có đạo hạnh, nhưng từ trước đến giờ chưa từng đến nơi quỷ dị như chỗ này bao giờ, xung quanh xếp chi chít những cỗ quan tài chết oan chết uổng, đằng trước lại là nơi đại hung đại sát, da đầu không khỏi có chút tê dại, thậm chí tim còn sắp nhảy tọt lên tận cổ họng đến nơi rồi.
"Làm... làm sao giờ?"
Vệ Uyên xách kiếm gõ mấy nắp quan tài xung quanh, vài tiếng cành cạch vang lên, bên trong rõ ràng là trống không, cười mỉa nói:"Xem ra quỷ cũng phải ra ngoài."
Thẩm Ký Phong ngạc nhiên nhìn về phía Vệ Uyên.
Anh chỉ chỉ mấy người du khách đang mê man ngất xỉu tại đây, nói:
"Bây giờ quỷ vật cũng không ở đây, cứ cứu mấy người này tỉnh lại rồi tính tiếp."
....
Quỷ đánh tường, quỷ che mắt, quỷ đè người.
Hầu như mọi loại quỷ đều am hiểu những thủ đoạn này.
Những du khách ở đây trúng quỷ che mắt.
Trên người Thẩm Ký Phong có không ít bùa an tâm tĩnh trí, dùng từng tấm một đập vào mi tâm của những người này, do không biết quỷ vật giờ này đi đâu hết, hiệu quả của bùa cũng chỉ đơn giản là xua tan hết âm khí lưu lại, đánh thức mấy người du khách tỉnh lại.
Đáng thương cho mấy người này, trước đó còn thấy mình đang nói cười uống trà trong một tiểu viện thanh nhã bình dị độc đáo, trợn mắt một cái, đập vào mặt chính là bãi tha ma âm u tràn đầy âm khí, đúng thật là thử thách rụng tim mà.
Sau khi tỉnh lại là từng tràng gào thét chói tai.
Cũng may tài xế tên Lão Chu kia trấn tĩnh hơn chút, dù vừa nãy mới bị quỷ che mắt kéo vào bên trong ảo cảnh, nhưng vẫn đang dùng hết sức nghĩ cách thoát ra, thấy hoa mắt một cái, sau khi nhìn thấy hai người Vệ Uyên và đám quan tài dựng ở bãi tha ma, trước tiên anh ta gồng người lên, sau đó thoắt cái thở phào nhẹ nhõm, phía sau lưng tràn đầy mồ hôi lạnh.
Dựa vào thẻ ngành của tổ Hành động đặc biệt cùng với súng ống không có người dân bình thường nào có thể có được, ba người Vệ Uyên thành công trong việc vỗ yên đám du khách ở đây.
Đặc biệt là người đàn ông hơi béo kia hình như cũng đã từng nghe đến tổ Hành động đặc biệt, tuy sợ hãi hoảng loạn, thế nhưng chí ít cũng mau bình tĩnh lại, mà người đàn ông cao to lúc trước bị Nhất Mục Ngũ coi là người xấu nhất kia cũng rất đàng hoàng, không gây thêm bất kỳ phiền toái gì.
Người đàn ông cao to đầu đầy mồ hôi lạnh, đứng cũng không đứng vững nổi.
Vừa rồi ông ta còn nhìn chòng chọc một người con gái ngực to chân dài xinh đẹp mỹ miều, nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.
Mở mắt ra lại thấy bản thân đang đứng ở trong bãi tha ma, đối diện là một cỗ quan tài lạnh lẽo đen xì.
Mẹ ôi, bắp chân mềm nhũn rồi.
Tài xế Lão Chu dùng đan dược, trong thời gian ngắn ngủi kích phát cơ thể, khôi phục lại tinh thần, sau khi bàn bạc ngắn gọn xong, mọi người quyết định trước tiên làm theo ý Lão Chu và Thẩm Ký Phong, bảo vệ mấy người dân thường rời khỏi bãi tha ma này, về mặt lý thuyết, bọn họ vừa phá một tầng quỷ vực, hiện tại chắc chắn là đang ở thế giới thật rồi.
Phải mau chóng rời khỏi chỗ này, đồng thời nghĩ cách liên lạc với tổ ành động mới được.
Thẩm Ký Phong vô ý thức nhìn về phía Vệ Uyên: "Vậy còn anh?"
Vệ Uyên chỉ về phía tiệm cơm ở đằng xa, bình nhiên nói:
"Đến cũng đã đến rồi, dù sao cũng phải vào ngồi mới được."
…
Lý do Vệ Uyên muốn đi vào thăm dò tiệm cơm này tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
Không đề cập đến chuyện người đàn ông truyền bá tà thuật từng lui tới chỗ này, chỉ cần ở đây có một quỷ vực chân thực vĩ đại, tập thể quan tài chết oan, còn có những lời từ miệng của người phụ nữ áo vàng rằng Quỷ Vương gan to bằng trời, muốn đi lên núi cưới thiên nữ cũng đủ để Vệ Uyên mạo hiểm tìm cho ra hư thực.
Tiệm cơm này nằm ngoài quỷ vực, quỷ bên trong quỷ vực không thể dễ dàng ra vào, cho nên ở nơi này đại khái cũng sẽ có những loại quỷ vật không biết Vệ Uyên, cẩn thận một chút chắc có thể chui vào, đồng thời cũng phải chuẩn bị nếu có gì không ổn phải mau chóng chạy ra ngoài.
116
2
6 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
