TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 62
Người Xem Trực Tiếp

Huyền Nhất liền giật mình, trong lòng chợt dâng lên cơn tức giận.

Thuật tạo súc, cơ thể anh cao lớn tráng kiện, tất nhiên không thể nào bị biến thành dê con nho nhỏ, nếu muốn làm dê con thì chỉ có thể đi tìm những đứa trẻ. Đạo sĩ sắp muốn cắt nát răng mình, xém chút nữa không thể nào duy trì được thanh hư tâm cảnh mà mình đã tu từ nhỏ. Anh ta giãy dụa kịch liệt, nhưng mà sợi dây thừng này dường như đã được xử lý đặc biệt, anh ta không thể nào giãy thoát ra được, sức lực đã hao hết cộng thêm hiệu quả của thuốc tê nên đành ngã vặt ra đất, trong lòng phẫn nộ thê lương.

Chương Việt dùng chìa khóa biệt thự lấy được trước đó, mở cửa ra, chuyển hết các nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn vào bên trong.

Hôm nay chủ nhân của biệt thự không tới đây nhưng người đó rất hào sảng, đưa hẳn chìa khóa cho anh ta luôn.

Anh ta quyết định lát nữa nhất định phải thể hiện tốt một chút.

Chương Việt đưa tay lấy ra một bình gia vị từ trong ngực rồi đặt lên bàn, bắt đầu phát trực tiếp. Ngay từ đầu phòng chat đã rất sôi nổi. Anh ta nhìn lướt qua màn hình phát sóng trực tiếp, có thể vì chuyện trước đó anh ta đánh cược sẽ ăn con dê kia nên phòng phát sóng trực tiếp lúc này rất sôi động, nhưng cũng có nhiều cái tên quen thuộc vẫn chưa xuất hiện.

Chương Việt âm thầm tiếc nuối trong lòng, chẳng qua khi nhìn thấy số lượng người xem livestream cao hơn so với trước đó, mấy ông chủ lớn kia cũng rất hào sảng trực tiếp thưởng bạo mấy lần cho nên anh ta cũng không để ý, rất thành thạo điều khiển phòng phát sóng trực tiếp, trao đổi với một số người xem đã đăng kí kết nối trực tiếp.

Chỗ chính giữa phía dưới màn hình trực tiếp có một loạt màn hình nhỏ, trong đó là những người xem có liên kết với anh ta.

Đầu tiên sẽ ăn trước một vài món khác để duy trì số lượng người xem live.

Sau đó là giết dê tại hiện trường.

Chương Việt lấy ra một đĩa lớn thịt kho tàu đã chuẩn bị từ trước, sau đó đổ thêm một ít gia vị vào bên trong.

Sau khi nghĩ tới con dê béo phía sau, lại rắc thêm một chút nữa.

...

Huyền Nhất nhắm mắt chờ chết.

Nghe thấy âm thanh ồn ào bên trong phòng phát sóng trực tiếp, trong lòng anh ta phẫn nộ nhưng lại bất lực.

Nhưng rất nhanh sau đó anh ta nghe thấy tiếng bước chân dịu dàng.

Huyền Nhất mở to mắt, nhìn thấy một bé gái có khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đôi mắt đen như mực.

Chương Tiểu Ngư ngồi xổm xuống, nhìn con dê khỏe mạnh kia, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi, nói:

“Anh, anh không phải dê...”

Đôi mắt Huyền Nhất trợn to, không thể hiểu được tại sao một đứa trẻ bình thường lại có thể nhìn thấu được đạo thuật này, anh ta giãy dụa kịch liệt gật đầu. Chương Tiểu Ngư áp sát tới, đôi bàn tay tái nhợt ra sức muốn mở dây thừng kia, dây thừng kia được buộc rất chặt, Chương Tiểu Ngư lại không có sức, do vậy cô bé phải rất tốn sức mới có thể mở được sợi dây thừng, thân thể Huyền Nhất lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống.

Bàn tay Chương Tiểu Ngư bị dây thừng siết thành những dấu đỏ thật to.

Cô bé cúi người thật sâu với Huyền Nhất, nhỏ giọng ngập ngừng nói:

“Thật xin lỗi, ba em chắc không biết anh không phải là dê.”

“Bây giờ anh mau nhân cơ hội chạy đi, chạy mau.”

Huyền Nhất đã khôi phục một chút sức lực, nhưng anh ta lại không chịu rời đi. Bất luận là đệ tử của đạo môn hay là người của tổ hành động đặc biệt thì cũng không thể để đứa bé này ở lại đây một mình. Bây giờ Huyền Nhất đang là thân dê, chỉ có thể cắn ống tay áo cô bé kéo kéo xuống, Chương Tiểu Ngư bị kéo đi hai bước, giơ tay ôm lấy cổ dê, an ủi:

“Anh yên tâm đi, ba em là sẽ không tổn thương em đâu...”

“Nhanh, chạy mau đi.”

...

Sau khi ăn muỗng thịt kho tàu lớn sau cùng, Chương Việt vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.

Không biết có là vì lúc nãy đã cho thêm một chút gia vị hay không.

Anh ta vẫn cảm thấy mình ăn chưa đã, trong bụng giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt.

Chương Việt nhìn nhìn những phần thưởng và lời cổ vũ chưa từng có trong phòng phát sóng trực tiếp này, giống như dồn lên não, anh ta không nhịn được cười nói:

“Cảm ơn mọi người khen thưởng, việc làm nóng trước bữa ăn hôm nay của chúng ta đến đây là kết thúc.”

“Tiếp theo sẽ đến tiết mục chính, nguyên một con dê! Vì buổi phát sóng hôm nay, tôi đã đặc biệt đi học hỏi cách để xử lý cả một con dê, nếu như có chỗ nào làm không tốt, mong mọi người lượng thứ nha.”

Lượt bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp lại nhanh chóng tăng lên.

“Nhanh nhanh nhanh, tôi sắp không nhịn được nữa rồi.”

“Nhanh chóng giết dê ăn thịt đi, làm tốt sẽ có khen thưởng!”

“Người livestream thật trâu bò mà! Ha ha ha, tôi không thể chờ đợi được nữa rồi!”

“Thứ mà tôi vẫn luôn nhớ mãi không quên chính là bữa ăn nguyên một con dê hôm nay đó! Đã lâu rồi chưa thấy chuyện nào như vậy!”

Chương Việt trực tiếp bê dụng cụ ra, điều chỉnh vị trí, chuẩn bị đi bắt dê.

Vừa giới thiệu con dê này hiếm có cỡ nào, hiếm có khó tìm ra sao, làm tăng lượt người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, vừa đi về phía trước. Nhưng mà khi camera quay đến thì lại chỉ thấy sợi dây thừng nằm trên đất, chỗ đó trống không không có gì dết .

Sắc mặt Chương Việt cùng với những người đang sôi trào ở phòng phát sóng trực tiếp kia chợt sững lại một chút.

Không có dê.

Trong lòng anh ta bùng lên lửa giận, lại nhìn thấy con gái mình đang đứng bên cạnh cúi đầu không nói lời nào, anh ta há hốc mồm, bất lực không biết làm gì, quay đầu gượng cười giải thích: “Chuyện này… đã xảy ra vài vấn đề, dê, không thấy dê đâu nữa rồi...”

Phòng phát sóng trực tiếp yên lặng đến đáng sợ, không còn không khí náo nhiệt như lúc trước.

Yên lặng đến nỗi làm cho người ta sợ hãi.

Không biết trôi qua bao lâu, mới chậm rãi lóe ra một câu...

“Dê, không phải đang bên cạnh anh đó sao?”

Bên cạnh?

Chương Việt sững sờ, bên cạnh chỉ có con gái mình, thế nhưng anh ta vẫn chưa kịp giải thích thì trong phòng phát sóng trực bỗng nhiên sôi trào lên, từng câu từng lời điên cuồng xẹt qua:

“Đúng đó, đó không phải là thịt dê thượng hạng đó sao?”

“Thịt dê con rất hiếm có đó!”

“Dê hai sừng! Dê hai sừng!”

Chương Việt nhìn đến nổi trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh thật lớn, thỉnh thoảng lại nhìn con gái mình, nhìn thấy đôi mắt to đen láy kia biến thành mắt dê, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô bé mọc ra đám lông tơ trắng trắng, đây không phải là con gái mình, đây không phải là một con dê con hiếm có đó sao?

Chương Việt liên tục tát mình mấy bạt tay, đánh đến nổi khóe miệng anh ta chảy ra tơ máu.

Đánh đến nổi tỉnh khỏi huyễn tượng, sau đó khó khăn giải thích:

“Đây không phải là dê...”

Một người xem đã kết nối với anh ta không nhịn được nữa mà vỗ bàn, lớn tiếng nói: “Ông đây đã thưởng nhiều như vậy chính là muốn nhìn anh giết dê, lằng nhà lằng nhằng, có phải là chê phần thưởng không đủ hay không? Nào nào, để ông đây thưởng thêm cho anh một tim!”

Vừa dứt lời người nọ liền rút con dao gọt trái cây trên bàn ra, xé quần áo ra, lấy dao khoét vào bên ngực trái, máu tươi phọt bắn ra ngoài, còn anh ta mặt không đổi sắc, đưa tay vào bên trong móc ra. Cuối cùng thì cũng móc ra một trái tim lớn, còn đang nhảy lên thình thịch rồi quăng lên trên bàn, nói:

“Có đủ hay không!”

138

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.