TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Chương 8

Lâm Vân đã sớm đoán được sẽ như vậy, khẽ nhếch môi ra vẻ xem kịch hay.

Bà ta đồng ý cho Ôn Lê mang chó theo chính là để xem cảnh này. Hy vọng Ôn Lê đừng làm bà ta thất vọng.

Thế nhưng Ôn Nhan lại không làm theo ý Lâm Vân, cô ta khoác tay cha mình, thiện ý giúp Ôn Lê nói đỡ: "Con không sao đâu cha, em gái vừa về còn lạ nước lạ cái, cứ để con chó này bầu bạn với em ấy nhiều hơn."

Ôn Bách Tường rất hài lòng với sự hiếu thảo và hiểu chuyện của Ôn Nhan.

"A Tịnh, cô thay cha tôi đưa nhị tiểu thư lên lầu, tiện thể dẫn nhị tiểu thư làm quen với môi trường trong nhà." Ôn Nhan gọi người hầu.

Nữ giúp việc trẻ nhận "thánh chỉ" của Ôn Nhan, trên đường đi luôn tận tâm tận lực giới thiệu cho Ôn Lê.

"Đây là phòng của đại tiểu thư."

"Phòng của tam tiểu thư ở bên phải."

"Đại thiếu gia ở tầng ba, đại thiếu gia đang ở nước ngoài, anh ấy rất ghét người khác chạm vào đồ của mình nên nếu không có việc gì thì nhị tiểu thư đừng lên tầng ba nhiều."

"Những chiếc cúp trên tường này đều là của tam tiểu thư, tam tiểu thư là một thiên tài toán học, lớn lên cùng với các giải thưởng, không chỉ học vượt cấp lên cấp ba mà còn được Đại học Kinh Thành nhận thẳng, những chiếc cúp này đừng chạm vào lung tung, tam tiểu thư tính khí không tốt đâu."

"Bình hoa này là chủ tịch đấu giá về từ nhà đấu giá, đắt lắm đấy nên cô nhớ cẩn thận một chút."

"Nhị tiểu thư lớn lên ở nông thôn nên chắc không biết đại tiểu thư nhà chúng ta là một nhà thiết kế trang sức xuất sắc, cô ấy rất nhanh sẽ vào Tập đoàn Lục Thị và trở thành một nhân vật quan trọng của Tập đoàn Lục Thị…"

"Im miệng đi." Ôn Lê thực sự phát phiền.

Nữ giúp việc sững sờ nhìn Ôn Lê: "Cô nói gì?"

Nữ giúp việc nghe rõ nhưng giọng Ôn Lê không lớn, điều này khiến nữ giúp việc lầm tưởng Ôn Lê vì thấy được khoảng cách giữa mình và nhà họ Ôn nên xấu hổ, tự ti đến mức chỉ dám lẩm bẩm, thế là nữ giúp việc cố tình hỏi lại một lần nữa, muốn xem Ôn Lê có dám nói to không.

Chỉ thấy Ôn Lê chậm rãi dừng bước, quay đầu nhìn cô ta, trong mắt toát ra vẻ lạnh lẽo, nói rõ từng chữ: "Bảo cô im miệng."

Mặt nữ giúp việc lập tức đỏ bừng rồi trắng bệch.

"Phòng nào?"

Tuy là làm việc cho đại tiểu thư được cưng chiều, nhưng bề ngoài nữ giúp việc vẫn không dám quá xấc xược, thế là cô ta không phục mà chỉ tay vào trong: "Bên kia…"

Trong lòng thầm ghi lại món nợ này.

2

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.