TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 107
Chương 107

Chính vì vậy, trong mắt cô ta, Ôn Lê thậm chí còn không đủ tư cách để gặp Lục Tây Kiêu ngoài đời, ngay cả việc Ôn Lê nhìn Lục Tây Kiêu, Ôn Nhan cũng cảm thấy đó là sự báng bổ đối với Lục Tây Kiêu.

Ôn Nhan nhìn Ôn Lê càng lúc càng đến gần, cô ta vốn là người thâm sâu khó lường, giỏi che giấu suy nghĩ, nhưng lúc này lại không hề che giấu ánh mắt của mình.

Ôn Lê, những thứ của nhà họ Ôn cô đừng hòng lấy đi, Lục Tây Kiêu cô càng đừng hòng chạm vào.

Nhà họ Ôn chỉ có thể có một đại tiểu thư.

Và người đó chỉ có thể là Ôn Nhan cô ta.

Ôn Lê coi mấy người trên ghế sofa như không khí, hoàn toàn phớt lờ, dưới ánh mắt của mấy người đó, cô ôm chó đi thẳng lên lầu.

Ôn Minh há miệng định nói gì đó với bóng lưng của Ôn Lê, nhưng cuối cùng vẫn phải nén lại.

Một đêm trôi qua.

Cái tên Ôn Lê được gần như cả giới thượng lưu biết đến, và gắn liền với tên của Lục Tây Kiêu.

Còn Ôn Lê thì đã lên chuyến bay đi S Châu…

S Châu.

Tây Bắc.

Đây là một vùng đất vô luật lệ, hỗn loạn, đầy rẫy máu tanh, bạo lực và những giao dịch phi pháp. Mà khu vực Tây Bắc lại là điểm nóng của bạo loạn, một nơi gần như không còn nhìn thấy nhân tính.

Nơi đây là một mớ hỗn độn, quy tụ đủ loại người, từ màu da cho đến thân phận, với đủ thứ ngôn ngữ của các quốc gia hòa lẫn vào nhau.

Bước đi trên đường, không khó để nghe thấy tiếng la hét và tiếng súng vang lên không ngừng.

Lúc này, hoàng hôn đang dần buông xuống. Ngoài những người bản địa, những gì có thể nhìn thấy ở đây chỉ là những kẻ liều mạng, sống bằng mũi dao.

Trong số đó, lính đánh thuê là loại người thường thấy nhất, nhưng rõ ràng lính đánh thuê ở Tây Bắc này lại khát máu hơn nhiều so với các khu vực khác.

Họ thường tụ tập thành nhóm ba năm người, tay lăm lăm vũ khí, đôi mắt lạnh lẽo như rắn độc dường như luôn rình rập tìm kiếm con mồi.

Khuôn mặt châu Á ở đây vốn đã hiếm, mà phụ nữ châu Á lại càng quý hiếm hơn, cả năm trời khó lắm mới gặp được một người.

Chưa kể đến một cô gái châu Á trẻ trung và xinh đẹp.

Thế mà lúc này, họ lại nhìn thấy một người như vậy.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô, tất cả mọi người đều ăn ý dừng mọi động tác đang làm, ánh mắt như sói đói găm chặt vào bóng hình đó.

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao gọn gàng, mặc quần áo công sở tay ngắn trông rất học sinh, dáng người cao ráo mảnh khảnh, da trắng lạnh. Khuôn mặt cô tươi tắn rạng rỡ, đẹp đến kinh ngạc, khí chất lạnh lùng toát lên vẻ thần bí, khơi gợi lòng ham muốn khám phá và chinh phục của người khác.

Nếu là trước đây, chắc chắn họ sẽ lao vào ngay lập tức giành lấy theo kiểu ai nhanh tay hơn. Nhưng lúc này lại không ai vội vã ra tay.

Chỉ vì bên hông cô gái, có treo một cánh tay người.

Tất nhiên, ở Tây Bắc này thì việc treo một cánh tay bên hông không thể dọa được bất kỳ ai, ngay cả những đứa trẻ địa phương cũng không sợ.

Lý do thực sự khiến họ không ra tay ngay lập tức chính là hình xăm trên cánh tay đó.

Chỉ thấy trên cánh tay thô tráng đó xăm một hình đầu sói màu xanh lam, đó là biểu tượng của "Đội lính đánh thuê Sói Xanh" – đội lính đánh thuê mạnh nhất vùng.

Và hình xăm đó còn không phải là hình xăm thông thường của lính đánh thuê Sói Xanh. Trên đầu sói còn có thêm một vầng trăng.

Đó là hình xăm chỉ thuộc về thủ lĩnh của Đội lính đánh thuê Sói Xanh.

Cánh tay đó đương nhiên chính là của thủ lĩnh Đội lính đánh thuê Sói Xanh.

Thật khó tin, họ lại ngửi thấy mùi vị của đồng loại từ một cô gái chỉ mới mười mấy tuổi trông yếu đuối như vậy.

Nhưng họ không tin một cô gái trông yếu ớt thế này lại có thể chặt đứt cánh tay của thủ lĩnh Đội lính đánh thuê Sói Xanh.

Lại còn ngang nhiên treo lên hông.

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.