0 chữ
Chương 4
Chương 4
Lần này, Lam Kỳ cùng bốn người còn lại đang trong kỳ nghỉ của Thánh Sứ học viện nên mới nhận nhiệm vụ do Đế Vương phân phó. Ở Thánh Sứ Đế quốc, mỗi vị hoàng tử, công chúa trước khi được phong vương tước đều phải hoàn thành những thử thách do Đế Vương và một trong Lục Bộ giao cho. Những người xuất sắc nhất thậm chí còn có thể được nhậm chức trong các cơ quan trọng yếu đó.
Thánh Sứ Đế Dạ Vũ Cầm đã được phong Nhất Thiên Vương gia từ năm năm trước. Tuy không nhận chức ở Lục Bộ nhưng lại nắm trong tay binh phù điều động cấm vệ quân của nội thành hoàng cung.
Thánh Sứ Đế Dạ Hoành Thi hiện là Chấp sự của Lễ Bộ, hiệu là Thi Vương. Thế nhưng, người ta hiếm khi thấy hắn có mặt ở nha môn. Hắn không ngâm thơ đối chữ thì cũng tiêu dao thưởng ngoạn khắp nơi. Vì thấy hắn quá mức nhàn rỗi, Lễ Bộ Thị lang đã tấu trình lên Đế Vương, do vậy hắn cũng bị "điểm danh" trong nhiệm vụ lần này.
Trong số năm người, Thánh Sứ Đế Dạ Long Họa mới là người chính thức nhận nhiệm vụ. Nếu thành công, hắn sẽ được phong vương. Nhưng thử thách của hắn lại khác hẳn những vị vương gia khác. Hắn không cần ra trận gϊếŧ địch, cũng không phải đến những nơi dịch bệnh hạn hán để cứu tế dân chúng, mà phải dấn thân vào vòng xoáy tranh đoạt chốn hoàng cung ngoại quốc.
Thập Diên Quốc vốn là một quốc gia yên bình và đáng sống bậc nhất U Minh Đại Lục. Nhưng mười năm trở lại đây, nơi này liên tiếp xảy ra bạo loạn và nội chiến.
Sau một cơn bạo bệnh, Hoàng đế Thập Diên Quốc bỗng trở nên hiếu chiến lạ thường, không ngừng chiêu binh mãi mã, ôm mộng thâu tóm các nước láng giềng. Hài tử của ông ta cũng lần lượt qua đời vì những căn bệnh kỳ lạ, dù trước đó đều vô cùng khỏe mạnh. Những người còn sống sót hoặc là hoàng tử bệnh tật, hoặc bị xem là phế vật. Duy chỉ có Tam hoàng tử Chu Nhất Hàn, vốn lưu lạc bên ngoài từ nhỏ, nhờ thi đỗ Trạng nguyên mà được Hoàng đế để mắt tới. Thấy dung mạo y bảy phần giống mình, ông ta đã cho thái y kiểm chứng và xác nhận đó chính là hoàng tử thất lạc của mình.
Lam Kỳ đang ngồi trên lầu hai của một tửu điếm lớn, tay thong thả lật từng trang sách, thỉnh thoảng lại liếc mắt xuống dưới. Có vài vị công tử thế gia đang ngồi gần bàn nàng bàn tán sôi nổi.
"Này, các ngươi nghe gì chưa? Ta nghe phụ thân ta ở trên triều nói, Tam hoàng tử mưu phản đấy."
"Thật vậy sao?"
"Sao mà sai được? Nghe nói Tam hoàng tử đã bị hình bộ bắt giam, còn tìm thấy thư từ liên lạc của y với Bắc Quốc nữa."
"Rơi vào tay hình bộ ư? E rằng lần này Tam hoàng tử mạng khó giữ rồi."
Lam Kỳ khẽ cau mày. Nàng đặt tách trà xuống bàn rồi đứng dậy rời khỏi tửu điếm, đi thẳng vào một tiệm lụa lớn.
"Lang quân, ngài mua vải cho phu nhân sao? Chỗ chúng tôi vừa có một loại lụa thượng hạng đây ạ."
Nàng chỉ liếc mắt một cái. Ông chủ vội vã lấy ra một tấm lụa màu xanh ngọc, đon đả giới thiệu.
"Lang quân, loại lụa này là tơ thượng hạng do một thương nhân từ biên cương vận chuyển về, quý giá vô cùng."
Lam Kỳ đưa tay vuốt nhẹ mặt vải mịn màng rồi gật đầu.
"Đem đến Cửu Các, ta lấy hai mươi cuộn."
Nói xong, nàng rời khỏi tiệm vải, đi về hướng Lam Nguyệt Thanh Phong. Hôm nay là ngày trình diễn thường niên của hoa khôi tửu lầu. Mọi năm, Lam Thanh Y luôn là người đứng đầu, nổi danh với vẻ đẹp kiều diễm như hoa, yêu kiều như nước, hiếm ai bì kịp. Nàng trước nay chưa từng tiếp khách riêng, nhưng lần này lại là ngoại lệ. Vô số vương công quý tộc đều háo hức mong chờ, ai cũng muốn trở thành nam nhân đầu tiên của nàng. Lam Kỳ được dẫn lên tầng hai, nơi dành cho những khách quý. Lam Nguyệt Y, một trong những quản sự của tửu lầu, bước đến chỗ nàng rồi tự tay rót một ly rượu.
"Ngũ lang, liệu hắn có thật sự sẽ đến không?"
Thánh Sứ Đế Dạ Vũ Cầm đã được phong Nhất Thiên Vương gia từ năm năm trước. Tuy không nhận chức ở Lục Bộ nhưng lại nắm trong tay binh phù điều động cấm vệ quân của nội thành hoàng cung.
Thánh Sứ Đế Dạ Hoành Thi hiện là Chấp sự của Lễ Bộ, hiệu là Thi Vương. Thế nhưng, người ta hiếm khi thấy hắn có mặt ở nha môn. Hắn không ngâm thơ đối chữ thì cũng tiêu dao thưởng ngoạn khắp nơi. Vì thấy hắn quá mức nhàn rỗi, Lễ Bộ Thị lang đã tấu trình lên Đế Vương, do vậy hắn cũng bị "điểm danh" trong nhiệm vụ lần này.
Thập Diên Quốc vốn là một quốc gia yên bình và đáng sống bậc nhất U Minh Đại Lục. Nhưng mười năm trở lại đây, nơi này liên tiếp xảy ra bạo loạn và nội chiến.
Sau một cơn bạo bệnh, Hoàng đế Thập Diên Quốc bỗng trở nên hiếu chiến lạ thường, không ngừng chiêu binh mãi mã, ôm mộng thâu tóm các nước láng giềng. Hài tử của ông ta cũng lần lượt qua đời vì những căn bệnh kỳ lạ, dù trước đó đều vô cùng khỏe mạnh. Những người còn sống sót hoặc là hoàng tử bệnh tật, hoặc bị xem là phế vật. Duy chỉ có Tam hoàng tử Chu Nhất Hàn, vốn lưu lạc bên ngoài từ nhỏ, nhờ thi đỗ Trạng nguyên mà được Hoàng đế để mắt tới. Thấy dung mạo y bảy phần giống mình, ông ta đã cho thái y kiểm chứng và xác nhận đó chính là hoàng tử thất lạc của mình.
"Này, các ngươi nghe gì chưa? Ta nghe phụ thân ta ở trên triều nói, Tam hoàng tử mưu phản đấy."
"Thật vậy sao?"
"Sao mà sai được? Nghe nói Tam hoàng tử đã bị hình bộ bắt giam, còn tìm thấy thư từ liên lạc của y với Bắc Quốc nữa."
"Rơi vào tay hình bộ ư? E rằng lần này Tam hoàng tử mạng khó giữ rồi."
Lam Kỳ khẽ cau mày. Nàng đặt tách trà xuống bàn rồi đứng dậy rời khỏi tửu điếm, đi thẳng vào một tiệm lụa lớn.
"Lang quân, ngài mua vải cho phu nhân sao? Chỗ chúng tôi vừa có một loại lụa thượng hạng đây ạ."
Nàng chỉ liếc mắt một cái. Ông chủ vội vã lấy ra một tấm lụa màu xanh ngọc, đon đả giới thiệu.
Lam Kỳ đưa tay vuốt nhẹ mặt vải mịn màng rồi gật đầu.
"Đem đến Cửu Các, ta lấy hai mươi cuộn."
Nói xong, nàng rời khỏi tiệm vải, đi về hướng Lam Nguyệt Thanh Phong. Hôm nay là ngày trình diễn thường niên của hoa khôi tửu lầu. Mọi năm, Lam Thanh Y luôn là người đứng đầu, nổi danh với vẻ đẹp kiều diễm như hoa, yêu kiều như nước, hiếm ai bì kịp. Nàng trước nay chưa từng tiếp khách riêng, nhưng lần này lại là ngoại lệ. Vô số vương công quý tộc đều háo hức mong chờ, ai cũng muốn trở thành nam nhân đầu tiên của nàng. Lam Kỳ được dẫn lên tầng hai, nơi dành cho những khách quý. Lam Nguyệt Y, một trong những quản sự của tửu lầu, bước đến chỗ nàng rồi tự tay rót một ly rượu.
"Ngũ lang, liệu hắn có thật sự sẽ đến không?"
4
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
