TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Trước ánh mắt chất vấn của Tứ hoàng tử, Lam Kỳ vẫn bình thản. Nàng không trả lời thẳng vào câu hỏi của hắn.

“Thân phận của ta không quan trọng, Tứ điện hạ. Quan trọng là những điều ta nói có phải là sự thật hay không. Quan trọng là có một vị quan viên năm xưa vì không muốn đồng lõa với cái ác đã phải mang cả gia đình bỏ trốn, sống chui lủi suốt năm năm qua. Và quan trọng hơn cả, ông ấy vẫn còn giữ sổ sách chứng minh cho tội ác tày trời đó.”

Chu Kính Việt thấy vậy liền lên tiếng, giọng nói chân thành chưa từng có:

“Tứ ca, huynh đừng nghi ngờ Lam Kỳ cô nương. Chính đệ là người đã nhờ cô ấy giúp đỡ. Trước đây đệ hồ đồ, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, không quan tâm đến chuyện triều chính, để cho bọn tiểu nhân lộng hành, hại cả Tam ca. Bây giờ, đệ đã tỉnh ngộ. Đệ không tranh đoạt ngôi vị, chỉ muốn đòi lại công bằng cho Tam ca, vạch trần bộ mặt thật của Chu Thanh Nguyên, để giang sơn Thập Diên Quốc không rơi vào tay một kẻ táng tận lương tâm như hắn!”

Chu Yến Hàn nhìn sâu vào mắt đệ đệ của mình. Y thấy được sự quyết tâm và chân thành trong đó, không còn là vẻ bất cần, cà lơ phất phơ như trước. Y im lặng rất lâu, trong thư phòng chỉ còn nghe thấy tiếng gió thổi qua kẽ lá và tiếng than trong lò hương đang cháy tí tách. Cuối cùng, y thở ra một hơi thật dài.

“Nếu những gì hai người nói là thật, thì đây không còn là chuyện tranh đoạt ngôi vị nữa, mà là tội ác không thể dung thứ với quốc gia, với bách tính.”

Y đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn về phía màn đêm đen kịt bên ngoài. “Ta đồng ý giúp hai người. Nhưng ta có điều kiện. Thứ nhất, bằng chứng phải tuyệt đối xác thực, không thể có một kẽ hở. Thứ hai, phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho vị nhân chứng kia và gia đình của ông ấy. Ta muốn đích thân gặp mặt ông ấy.”

Lam Kỳ mỉm cười. “Những điều điện hạ lo lắng, chúng tôi đều đã chuẩn bị. Chỉ cần điện hạ đồng ý, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

“Thẩm Trích nhất định sẽ không từ thủ đoạn để ép Tam ca nhận tội.” Chu Kính Việt lo lắng nói. “Chúng ta không còn nhiều thời gian.”

Chu Yến Hàn gật đầu, vẻ mặt cương quyết. “Ngay sáng mai, ta sẽ vào cung cầu kiến phụ hoàng. Ta sẽ dùng tất cả uy tín của mình để xin phụ hoàng cho tạm hoãn việc hành hình và xét xử lại vụ án mưu phản của Tam đệ, với lý do ta đã tìm thấy những điểm đáng ngờ và chứng cứ mới có thể minh oan cho huynh ấy.”

“Chỉ e là phụ hoàng sẽ không dễ dàng đồng ý.” Chu Kính Việt nói.

“Cứ để Tứ điện hạ thử.” Lam Kỳ lên tiếng

Chu Yến Hàn nhìn Lam Kỳ, trong mắt ánh lên một tia tán thưởng. Nữ tử này không chỉ thông minh, mà còn có khả năng nắm bắt tâm lý người khác một cách đáng kinh ngạc. Y gật đầu.

“Được, cứ làm theo lời cô nương. Trong lúc ta cầm chân phụ hoàng và Thẩm Trích, các người hãy nhanh chóng sắp xếp để ta gặp nhân chứng.”

Thẩm Trích mặt xám như tro, lảo đảo lui về vị trí của mình, ánh mắt oán độc liếc về phía Chu Yến Hàn.

Thái tử Chu Thanh Nguyên, dù bề ngoài vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng l*иg ngực đã cuộn lên một cơn giận dữ không thể kiềm chế.

Hắn không thể ngờ, kế hoạch tưởng chừng như hoàn hảo của mình lại bị chính người huynh đệ mà hắn xem thường nhất phá hỏng.

Lão Tứ, kẻ mà hắn luôn cho là một tên mọt sách nhu nhược, chỉ biết vùi đầu vào đống giấy cũ, hôm nay lại dám công khai đối đầu với hắn trên triều.

5

0

3 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.